Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 423: Nguội rồi sẽ ăn không ngon nữa

Trần Thanh đang nấu ăn trong bếp, tất nhiên là biết nguyên nhân của chuyện này.

Với thiên phú của Tuyên Hoàng, cô ấy tu luyện một đêm thì có thể đuổi kịp người khác tu luyện một tuần rồi.

Hơn nữa, cấp bậc càng thấp, tiến độ tu luyện càng nhanh, cho nên mới khiến khí chất trên người Tuyên Hoàng phát sinh sự biến đổi lớn như vậy.

Đương nhiên, nếu không phải giác quan của Nam Cung Yến nhạy bén, e là cũng cảm thấy trạng thái tinh thần của Tuyên Hoàng tốt hơn một chút mà thôi.

“Đói chết rồi. Hôm qua chưa ăn gì cả, em cảm thấy có thể ăn được cả con voi lớn luôn á”, Tuyên Hoàng không để ý sự thay đổi của bản thân, ngửi thấy mùi thơm trong bếp truyền tới thì bụng cô ấy bắt đầu chống đối.

“Anh rể, anh nấu xong chưa vậy? Người ta sắp chết tới nơi rồi đây”, Tuyên Hoàng quay đầu nói vọng vào trong bếp.

“Hả? Là Trần Thanh nấu cơm sao? Anh ấy biết nấu cơm ư?”, Julia nghe Tuyên Hoàng nói vậy thì thấy vô cùng ngạc nhiên.

Lúc nãy cô ta còn tưởng là bảo mẫu đang nấu cơm trong bếp.

Trong ấn tượng của cô ta, Huyết Lang máu lạnh và kiên cường, vốn không phải người có thể xuống bếp làm cơm. Đây có phải Huyết Lang máu lạnh mà cô ta từng quen biết không?

Còn Nam Cung Yến, sau khi nghe Julia nói vậy thì trong lòng cảm thấy hạnh phúc ngập tràn.

Xem ra, quan hệ giữa Trần Thanh và Julia không tốt như trong tưởng tượng của cô. Nếu không làm sao cô ta không biết Trần Thanh biết nấu ăn được chứ.

Nếu quan hệ thật sự tốt thì chắc chắn từng ăn món mà Trần Thanh nấu rồi.

“Ây da, Julia, hôm nay chị có lộc ăn rồi. Chị không biết món ăn mà anh rể tôi nấu ngon cỡ nào đâu. Cho dù là đầu bếp sở hữu ba sao Michellin cũng không nấu ngon bằng anh rể tôi đâu”, Tuyên Hoàng nghe Julia nói vậy thì lập tức nhiệt tình giới thiệu.

“Vậy sao? Tôi cũng không ngờ anh ấy lại biết nấu ăn. Hơn nữa, còn nấu cho mọi người ăn”, Julia nói lấp lửng, tâm trạng có chút phức tạp.

“Sao vậy? Anh rể biết nấu ăn là chuyện lạ lắm sao? Anh ấy thường nấu cho bọn tôi ăn. Chúng tôi quen ăn món mà anh rể nấu rồi, nếu ăn món người khác nấu thì lại cảm thấy không ngon”, Tuyên Hoàng thấy lạ nên nhìn sang Julia.

Còn trong lòng của Julia lại thấy cay đắng. Nếu bọn xã hội đen ở nước ngoài biết được đường đường là Huyết Lang lại xuống bếp nấu ăn, hơn nữa còn nấu ngon như vậy, e là sẽ đập hỏng mắt kính hết.

Lúc này trong lòng của Julia không chỉ ngưỡng mộ Nam Cung Yến, mà còn ghen tỵ nữa.

“Tại sao Trần Thanh bằng lòng làm chuyện này cho cô? Rốt cuộc cô có gì đặc biệt?”

Lúc Julia đang suy nghĩ lung tung, Trần Thanh đã bưng đồ ăn sáng lên.

Bữa ăn phong phú, không chỉ có bánh quẩy, sữa đậu nành, còn có bánh bao, há cảo tôm. Vì Julia là người châu Âu, Trần Thanh đặc biệt nấu một số món ăn phương Tây, vô cùng thịnh soạn.

“Woa, anh rể, anh không đi mở nhà hàng thì đúng là uổng phí tài nghệ nấu ăn của anh đó”, Tuyên Hoàng nhìn thấy bữa sáng lung linh đẹp mắt, trong mắt đột nhiên sáng rực lên, vô cùng háo hức nói.

“Sao có thể chứ? Có thể nấu một bữa như vậy thì sao có thể đi mở nhà hàng?”, lúc này tâm trạng của Julia càng phức tạp, cô ta thất thần nói.

Nam Cung Yến đảo mắt một vòng, trong lòng hơi nghi ngờ, nhìn dáng vẻ của Julia giống như Trần Thanh biết nấu ăn là một chuyện rất đáng sợ. Lẽ nào, tên này còn có chuyện gì giấu mình sao?

“Khụ khụ… mau ăn đi. Còn không ăn thì nguội mất, nguội rồi thì ăn không ngon đâu”, Trần Thanh nghe Julia nói vậy thì nhất thời bị doạ một phen. Còn nói tiếp thì Julia này chắc nói huỵch toẹt ra bí mật của mình mất, anh nhanh chóng nhắc nhở cô ta.

Tuyên Hoàng lại không mấy quan tâm, cô ấy rất vui vẻ ăn cơm.

Còn Julia và Nam Cung Yến ai cũng có tâm sự, chẳng qua được hương vị bữa sáng này che lấp tâm sự của họ đi mà thôi, tạm thời quên đi suy nghĩ vừa rồi.

Thấy Nam Cung Yến ăn rất hạnh phúc, trong lòng của Trần Thanh cũng rất vui.

Sau khi ăn xong, Trần Thanh lái xe đưa hai người về công ty. Còn về Tuyên Hoàng, cô ấy nói là có chút chuyện nên hôm nay không đi theo Nam Cung Yến về công ty.

Về hành tung của Tuyên Hoàng, Nam Cung Yến cũng không điều tra sâu, ai cũng có chuyện riêng, cô cũng không tiện can thiệp nhiều.

Tới công ty, Nam Cung Yến tới phòng họp chuẩn bị tài liệu cuộc họp, trong văn phòng chỉ còn lại Trần Thanh và Julia.

“Đồ mà anh muốn em thiết kế. Hôm nay, em sẽ bắt đầu giúp anh thiết kế. Anh đưa vật thật cho em đi, vậy thì em sẽ thiết kế dễ dàng hơn”, Julia lên tiếng trước.

“Được thôi, không thành vấn đề”, Trần Thanh gật đầu. Anh lấy một hộp giấy trong túi ra và tiện tay ném cho Julia.

Julia nhanh chóng đón lấy, sau khi mở ra thì đôi mắt đột nhiên sáng bừng lên.

Vốn dĩ thấy Trần Thanh tiện tay lấy món đồ từ trong túi ra, còn tưởng là vật bình thường, không ngờ lại là kim cương tím cao cấp, thần bí, hơn nữa còn đắt đỏ như vậy.

Điều quan trọng nhất là dựa vào thị lực của cô ta, nhìn ra đây chắc chắn là cực phẩm, viên lớn như vậy cũng khoảng năm carat trở lên, còn viên nhỏ cũng là một carat.

Phải biết là viên kim cương tím vốn đã hiếm, hễ lên tới carat thì đều là cực phẩm, đều được rất nhiều người săn đón.

Nhưng Trần Thanh lại thản nhiên cho vào túi, còn trực tiếp ném cho cô ta.

“Anh không sợ bị trộm à. Đây là viên kim cương tím trị giá hàng trăm triệu đó”, Julia lên tiếng trách móc.

“Em cảm thấy, có tên trộm nào có thể trộm được đồ của tôi sao?”, nghe Julia nói vậy, Trần Thanh chợt mỉm cười, trên người hiện lên vẻ tự tin.

Còn Julia thấy dáng vẻ tự tin của Trần Thanh, bỗng dưng trong mắt mang vẻ sùng bái, đây mới là Huyết Lang máu lạnh mà cô ta quen biết.

“Được rồi, đừng nhìn say đắm như vậy. Thiết kế hai chiếc nhẫn này cho đẹp vào”, Trần Thanh nhìn thấy dáng vẻ si mê của Julia, đột nhiên trong lòng khẽ run lên, anh không mấy vui vẻ nói.

“Anh yên tâm giao một vật quan trọng như vậy cho em thiết kế ư?”, Julia không kiềm được hỏi lại một câu.

“Em đang hoài nghi về đạo đức nghề nghiệp của mình ư? Tôi tin vào đạo đức nghề nghiệp của em”, Trần Thanh mỉm cười. Anh không hề lo lắng về sự đe doạ của Julia.

“Hừ, em biết ngay anh ức hiếp người ta mà”, Julia giận dỗi nhìn sang Trần Thanh, hiển nhiên là cho dù có người kêu cô ta thiết kế hai chiếc nhẫn này xấu đi, cô ta cũng sẽ không làm như thế.

“Đúng rồi, Nam Cung Yến chắc không biết thận phận của anh ở thế giới ngầm. Anh nói xem, nếu em nói cho cô ấy biết, cô ấy sẽ nghĩ thế nào?”, Julia cười híp mắt nhìn Trần Thanh, ánh mắt mang tính đe doạ.

“Em tốt nhất đừng làm những chuyện như vậy. Em biết, tôi không thích phụ nữ tự cho mình thông minh”, nghe Julia nói vậy, Trần Thanh đột nhiên nheo mắt lại, lộ ra vẻ lạnh lùng, sau đó nhàn nhạt nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT