Chương 466: Chấn động
Ông ta còn muốn giới thiệu cháu gái mình cho Trần Thanh, dù sao Trần Thanh cũng tài giỏi như vậy, ông ta không muốn bỏ lỡ, mà biện pháp tốt nhất đương nhiên sẽ là liên hôn.
Đáng tiếc bây giờ ý định này của ông ta đã hoàn toàn bị phá sản.
“Cảm ơn lời khen của ông Hạ, vậy tôi đi tìm bọn họ trước”, bây giờ Trần Thanh sốt ruột đi tìm Nam Cung Yến để giải thích cho rõ ràng, đương nhiên không muốn đứng nói chuyện với đám người này.
“Được rồi, đám người trẻ tuổi các cậu tự mình chơi đi, sau này nhớ quay lại tìm tôi, có lẽ tư liệu sẽ nhanh chóng điều tra được”, Hạ Thanh Minh cũng không nóng lòng muốn tâm sự với Trần Thanh, mà là để cho anh đi trước.
“Được”, Trần Thanh gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy về phía sân sau.
Đám người Tật Phong cũng không thân với ông Hạ, đương nhiên cũng không ở lại phòng khách, mà là nhanh chóng đi theo Trần Thanh tới sân sau.
“Tên nhóc Trần Thanh này đúng là một kỳ tài hiếm có, nếu không phải cậu ta đã kết hôn, tôi còn muốn gả cháu gái cho thằng nhóc này đấy”, nhìn bóng dáng rời đi của Trần Thanh, Hạ Thanh Minh bất đắc dĩ nói.
“Đây là ông đang tự đi vào ngõ cụt rồi, tuy rằng chế độ bây giờ là một vợ một chồng, nhưng có cường giả nào bên người không có vài người phụ nữ không? Luật pháp trên đời này chỉ áp dụng cho người thường, đối với loại cường giả này, không thể quản chế được”, gương mặt Quý Vân Hải bên cạnh tràn đầy ý cười, ông ta nhìn Hạ Thanh Minh nói.
“Ý của ông là…”, nghe được lời của Quý Vân Hải, hai mắt Hạ Thanh Minh lập tức sáng ngời.
“Nhưng ông nhất định phải nhớ kỹ, phải chú ý tới cường độ, tuyệt đối đừng khiến cậu ta phản cảm”, Quý Vân Hải biết người bạn già này của mình chắc chắn sẽ biết làm thế nào, nhưng ông ta vẫn muốn mở miệng nhắc nhở vài câu.
“Yên tâm”, Hạ Thanh Minh cười tới không khép miệng lại được, nếu như cho ông ta biết bên người Trần Thanh có vài người phụ nữ không thua kém cháu gái ông ta là bao, chẳng qua đám người đó không có dấu hiệu cho thấy có thể làm lung lay tình cảm của Trần Thanh thì không biết ông ta sẽ nghĩ thế nào.
Trần Thanh đem theo đám người Tật Phong đi tới chỗ vườn hoa ở sân sau vừa lúc nhìn thấy mấy người phụ nữ đang nói ríu rít không ngừng.
Đương nhiên, người nói nhiều nhất trong đám người đó chính là chị họ của Nam Cung Yến, Triệu Diễm Linh, lúc này Triệu Diễm không khác hóa thân của chính nghĩa là bao, qua miệng của cô ta, hình tượng Trần Thanh cực kỳ thối nát.
Tuyên Hoàng ở bên cạnh nghe tới trợn cả mắt, hầm hừ nhìn Triệu Diễm Linh, rất muốn mở miệng phản bác nhưng lại không biết phải biện hộ thế nào.
Hạ Hiểu Vũ cũng không hiểu rõ Trần Thanh, cho nên cũng chỉ đứng nghe ở bên cạnh, chẳng qua lấy chỉ số thông minh của cô ta, Triệu Diễm Linh này chắc chắn đang làm mưa làm gió, chỉ muốn thế giới đại loạn mới tốt.
Cho nên đối với lời của Triệu Diễm Linh, cô ta cũng chỉ nghe cho vui, không hề tin tưởng lời cô ta nói.
“Cung Yến, em tỉnh táo lại đi, Trần Thanh không phải là người em có thể gửi gắm cả đời, nhân lúc em còn trẻ, còn chưa làm tới bước cuối cùng kia, nhanh chóng ly hôn đi, như vậy tốt biết bao”, Triệu Diễm Linh bày ra bộ dạng tận tình khuyên bảo, không ngừng khuyên Nam Cung Yến.
“Cô Triệu này, hình như đây là chuyện của chị Cung Yến với anh rể tôi đúng không, có phải là cô quản nhiều quá không”, cuối cùng Tuyên Hoàng cũng không nhịn được, mở miệng phản bác.
“Nhóc con, tuy rằng tôi không biết cô là người nào, nhưng tôi chính là chị họ của Nam Cung Yến, là chị họ ruột, tôi còn có thể hại em ấy được à? Tôi đây là muốn tốt cho em ấy, cô thì biết cái gì?”, họng súng của Triệu Diễm Linh nhằm về phía Tuyên Hoàng, lời nói ra khiến Tuyên Hoàng cứng miệng không trả lời được.
Trong lòng Tuyên Hoàng và Hạ Hiểu Vũ khẽ động, bởi vì bọn họ nghe được một tin tức mấu chốt.
Đó chính là tuy rằng Trần Thanh và Nam Cung Yến là vợ chồng, nhưng lại chưa từng làm chuyện vợ chồng.
“Cô Triệu, tôi muốn hỏi một chút, cô chỉ có một tấm ảnh làm căn cứ, chẳng lẽ cô nhìn thấy anh ấy đi vào trong đó làm gì rồi à? Có lẽ đây chỉ là hiểu lầm thôi”, Hạ Hiểu Vũ ở bên cạnh đã sớm ngứa mắt với Trần Triệu Linh, nhìn thấy Tuyên Hoàng mở miệng, cô ta cũng mở miệng chất vấn.
“Tôi nói này, hai người các cô cũng đã nhìn thấy ảnh mà tôi chụp, chuyện này còn chưa rõ sao? Hơn nữa, nơi bẩn thỉu như vậy, sao tôi có thể đi vào, chỉ cần nhìn thấy nơi đó thôi tôi cũng thấy ghê tởm rồi”, Triệu Diễm Linh bày ra bộ dạng ghét bỏ, kiêu ngạo nói.
Nam Cung Yến bên cạnh lại ủ rũ hơn một chút, rõ ràng chuyện này đả kích cô quá lớn.
Phải biết khoảng thời gian này cảm tình giữa cô và Trận Thanh liên tục tiến triển, trong lòng cô đã hoàn toàn chấp nhận Trần Thanh, thế nhưng cô lại không nghĩ tới, vào thời điểm như vậy thế mà Trần Thanh lại làm ra chuyện như thế.
Bấy giờ cô đột nhiên nhớ tới lời mà Julia đã từng nói với cô, cô đã kết hôn với Trần Thanh, thế nhưng cho tới bây giờ hai người vẫn chưa làm chuyện vợ chồng.
Người đàn ông bình thường làm sao có thể nhịn được!
Nhưng cho dù là như thế, Trần Thanh làm sao có thể tới chỗ đó tìm phụ nữ được chứ.
Càng nghĩ Nam Cung Yến càng tức giận, cô không chỉ tức giận với Trần Thanh, mà còn tức giận với cả chính mình.
Sao bản thân mình lại thất bại như vậy? Rõ ràng đã là vợ chồng với Trần Thanh, sao lại không dám làm tới bước cuối cùng kia với anh chứ?
“Triệu Diễm Linh, vậy mà cô còn dám tới, xem ra bài học lần trước cô vẫn còn cảm thấy không đủ”, vào lúc đám người Nam Cung Yến đang đau đầu suy đoán, giọng nói của Trần Thanh đột nhiên truyền đến.
Triễu Diễm Linh cực kỳ sợ Trần Thanh, nghe được giọng nói của Trần Thanh, cả người Triệu Diễm Linh lập tức run lên, suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất.
Mà phản ứng của ba người phụ nữ còn lại cũng không giống nhau, Nam Cung Yến ngơ ngác nhìn về phía Trần Thanh, trong ánh mắt còn mang theo chút ấm ức.
Không phải chỉ là em sợ hãi thôi sao, chẳng lẽ như vậy anh lập tức đi tìm người phụ nữ khác ư?
Ánh mắt hai người Hạ Hiểu Vũ và Tuyên Hoàng nhìn về phía Trần Thanh lại có hơi phức tạp, tuy rằng bọn họ cũng không tin Trần Thanh sẽ làm ra loại chuyện này, nhưng sự thật lại rành rành trước mắt, bọn họ không thể không tin.
“Vợ yêu, xin lỗi em, để em chịu ấm ức rồi, nếu như em đồng ý tin tưởng anh, vậy thì anh sẽ lập tức giải thích cho em nghe”, Trần Thanh làm rõ thái độ của mình, bất kể thế nào, để cho vợ của mình chịu ấm ức, vậy chính là do anh không đúng.
Vì sao anh phải tự mình đi vào cơ chứ?
Vì sao không cẩn thận một chút, khiến cho người phụ nữ ngu ngốc như Trần Triệu Linh nắm được chứng cứ vu hại anh.
“Được, em tin anh, anh hãy cho em một lời giải thích đi”, Nam Cung Yến lau nước mắt nơi khóe mắt, gương mặt mang theo sự chờ đợi.
Thật ra cô vẫn luôn hy vọng Trần Thanh có thể cho cô một lời giải thích, cho dù lời nói đó là lời nói dối đi chăng nữa.
“Được, em tới đây”, Trần Thanh không giải thích với Nam Cung Yến ở chỗ này, dù sao chuyện này có quan hệ với đám anh em của anh, anh không muốn để cho người khác biết.
Có lẽ hôm nay là một cơ hội tốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!