Chương 468: Quân tử báo thù mười năm không muộn
“Triệu Diễm Linh đâu?”, Trần Thanh nhìn người ở chỗ này, lập tức tò mò hỏi.
"Lúc bọn em ở bên ngoài, cô ta lấy cớ đi toilet, sau đó không trở lại nữa”, Cẩu Tử lắc đầu nói.
"Đi toilet gì chứ, theo tôi thấy là trốn rồi”, Tật Phong lập tức khó chịu nói.
Bọn họ vừa mới biết là người phụ nữ kia ở phía sau gây sự, nếu không đại ca cũng không phải khổ cực chạy đến để giải thích như vậy, cho nên, bọn họ không có chút hảo cảm nào đối với Triệu Diễm Linh cho dù Triệu Diễm Linh là chị họ của Nam Cung Yến đi chăng nữa.
"CậuTrần, ông chủ của chúng tôi bảo tin tức tới rồi, bảo ngài đi ra sảnh ngoài một chuyến”, chính vào lúc này, bên ngoài có một người đàn ông trung niên đi tới, cung kính nói với Trần Thanh.
"Mọi người ở chỗ này chơi đi, tôi đi trước một chuyến”, đợi đến khi các cô gái dừng lại, Trần Thanh nhanh chóng mở miệng nói ra.
"Được, anh đi đi”, mặc dù Nam Cung Yến không biết là tin tức gì, nhưng cô nghĩ tới chuyện này rất quan trọng với Trần Thanh cho nên cũng không ngăn cản.
Sau đó Trần Thanh dẫn đám người Tật Phong đi tới phòng tiếp khách ở phía trước, mà lúc này Hạ Thanh Minh và Qúy Vân Hải đã ngồi trong đại sảnh từ lâu.
"Ông Hạ, ông Quý”, Trần Thanh đi lên trước, chào hỏi bọn họ một câu.
"Tên nhóc Trần Thanh à, ngồi đi, đây là danh sách các thế lực tham gia vây quét, mà người tuyên bố treo giải cũng tra được, tài liệu cặn kẽ đều ở bên trong”, lúc này Hạ Thanh Minh đưa một tập tài liệu cho Trần Thanh.
"Được rồi”, nghe đến đó, trong mắt Trần Thanh lập tức hiện lên một tia hung ác, sau đó nhận lấy túi tài liệu kia, cẩn thận xem xét.
Đám người Tật Phong cũng bước lên trước vài bước, ngược lại bọn họ cũng muốn xem xem, là thế lực gì chạy tới đánh lén bọn họ?
"Thiết Minh, Lôi Hình hội, Hưng Hân xã. Ba thế lực chủ đạo, còn có một số thế lực nhỏ, làm tốt lắm”, nhìn những thế lực này, sát ý trong mắt Trần Thanh lan rộng, hận không thể lập tức xông lên để xả giận.
"Đại ca, những người này là hướng về phía bọn em, cứ để tự bọn em giải quyết là được”, Tật Phong nhìn những người khác một chút, sau đó kiên định nói.
Chuyện này đối với chức nghiệp của bọn họ mà nói chính là sự sỉ nhục, bị người đuổi theo thời gian dài như vậy, còn suýt chút nữa bị giết, bọn họ đã sớm một bụng tức.
"Tự mình giải quyết?”, nghe thấy lời của Tật Phong, Trần Thanh lập tức nhíu mày, nhìn qua ba người Ưng Chuẩn bọn họ một cái, ba người ánh mắt như một, hiển nhiên bọn họ đã sớm thương lượng xong.
"Quân tử báo thù mười năm không muộn, chúng ta không nóng nảy, nỗi sỉ nhục lớn như vậy, bọn em muốn tự mình rửa sạch”, bốn người bọn họ cùng gật đầu, vô cùng khẳng định nói.
“Được, nếu như các cậu đã quyết định như thế, vậy tôi ủng hộ các cậu”, Trần Thanh gật đầu, anh hiểu rất rõ tính tình của đám anh em này, nếu như mình báo thù giúp bọn họ, có lẽ trên mặt bọn họ không nói, nhưng nhất định trong lòng sẽ rất khó chịu.
Anh cũng không muốn xa cách gì với đám anh em của mình, nếu bọn họ đã có ý định này, vậy thì ủng hộ bọn họ thôi.
"Mấy người này, tôi muốn nói một câu”, Hạ Thanh Minh và Qúy Vân Hải đương nhiên nghe thấy cuộc trò chuyện giữa bọn họ, mặc dù không biết thực lực của mấy người này thế nào, nhưng với sự hiểu biết của bọn họ về ba thế lực này, chỉ sợ không dễ dàng báo thù.
"Mặc dù ông già này cũng không biết thực lực của các vị thế nào, nhưng mà ba thế lực này đều không đơn giản, bọn họ khống thế ba thành phố lớn ở Giang Bắc thị, cải tạo thành phố đó trở nên cứng rắn không dễ chọc giống như thùng sắt vậy. Bình thường đắc tội với ba thế lực lớn này, đều không có kết cục tốt đẹp gì”, vẻ mặt Hạ Thanh Minh nặng nề nói.
"Yên tâm đi, ông Hạ, chúng tôi cũng sẽ không xúc động, chờ đến khi tự nhận là có thực lực thì mới ra tay”, Tật Phong cung kính nói, bọn họ là những thợ săn có kiên nhẫn, không thể nào làm chuyện lấy trứng chọi đá.
"Ông Hạ, có điều tra rõ ràng là ai ban bố treo thưởng truy sát hay không?”, thật ra điều mà Trần Thanh để ý hơn cả là ai đứng phía sau màn chắn ra tay, dù sao ba thế lực này cùng lắm là khiến con đao đâm sâu hơn, mà người cầm đao chân chính lại là người đứng phía sau.
"Cái này... Thật xin lỗi, chuyện treo thưởng được tuyên bố ở trang web thế giới ngầm Hoa Hạ, Ám Võng, chúng tôi không có năng lực điều tra rõ ”, Hạ Thanh Minh có chút ngượng ngùng nói.
"Ám Võng sao?”, nghe thấy mấy chữ quen thuộc này, Trần Thanh lập tức sửng sốt một chút, bọn Tật Phong cũng ngây ngẩn cả người.
Dù sao, Ám Võng kia của bọn họ và Ám Võng này không biết có phải là cùng một cái không.
"Chờ một chút”, Hạ Thanh Minh thấy bọn Trần Thanh ngây người, còn tưởng rằng bọn họ không biết Ám Võng, cho nên nhanh chóng bảo người đưa máy tính đến.
Có điều, làm một người già như ông Ha, thao tác trên máy tính rất chậm, gõ tới bàn phím cũng sắp hỏng rồi, nếu không phải ông Hạ là trưởng bối thì anh đã sớm xông lên thao tác thay.
"Đây chính là Ám Võng”, Hạ Thanh Minh còn tưởng rằng mình rất tuyệt, điều tra được Ám Vọng, sau đó bày ra vẻ mặt đắc ý, cuối cùng cũng có thứ mà đứa nhóc này không biết.
Nhìn thấy động tác của Hạ Thanh Minh, ngược lại đám người Trần Thanh quả thật có ngơ ngác, bởi vì thao tác khi vào trang web Ám Võng này cũng không khác là bao, đều là thông qua trang web thứ ba truy cập vào, từ một trang web nhỏ truy cập vào.
Đợi đến khi tiến vào giao diện, bọn Trần Thanh lập tức phát hiện, Ám Võng của Hoa Hạ giống với Ám Võng của thế giới ngầm, nói cách khác, tài khoản của bọn họ cũng có thể đăng nhập.
"Hắc Tử, cậu đi xem thử”, lúc này Trần Thanh bảo Hắc Kiện tra một chút.
Nghe thấy Trần Thanh nói, Hắc Kiện lập tức buồn bực, tên của mình mà, sao lại dễ dàng để cho người ta họi thành Hắc Tử được chứ?
Có điều Hắc Kiện cũng không quan tâm cái này, lập tức nhận lấy máy tính, bắt đầu thao tác.
Vốn dĩ Hạ Thanh Minh còn có chút đắc ý, thế nhưng chờ tới khi ông ta nhìn thấy thao tác thành thạo của Hắc Kiện, lập tức đen mặt.
Ông ta có được coi là nghịch đại đao trước mặt Quan công không?
"Đại ca, quả thật không thể tìm thấy người treo giải trên Ám Võng này là ai”,sau khi thao tác một phen, Hắc Kiện lắc đầu, khẳng định trình độ của người lập trình thành lập Ám Võng này ở trên cậu ta, nếu không thì chắc chắn cậu ta có thể xâm nhập sâu hơn.
Đương nhiên, nếu như cho cậu ta thời gian, lại cộng thêm thiết bị cao cấp, nhất định cậu ta có thể phá được, nhưng khẳng định hiện tại không được.
"Vậy thì thôi, để tôi đi tra”, Trần Thanh đột nhiên nghĩ đến mấy người Long Tổ đó còn thiếu trị liệu lần cuối cùng, có lẽ hỏi bọn họ một chút, xem có thể tra được thứ gì hay không.
"Cảm ơn ông Hạ, tôi phải đi ra ngoài một chuyến, trước tiên sẽ để bọn họ ở chỗ này quấy rầy một đoạn thời gian, không biết có làm phiền không?”, Trần Thanh quay đầu hỏi Hạ Thanh Minh.
"Đương nhiên không thành vấn đề, ở bao lâu cũng được”, Hạ Thanh Minh lại cười, hiển nhiên rất vui vẻ vì Trần Thanh chịu tín nhiệm ông ta.
Qúy Vân Hải ở bên cạnh bất đắc dĩ lắc đầu, nhà họ Quý của mình trải qua sự kiện lần này, còn muốn khôi phục thực lực như trong quá khứ, chỉ sợ càng khó hơn, thế nhưng người bạn già này lại dựa vào Trần Thanh, chỉ sợ về sau thực lực của nhà họ Hạ sẽ nâng cao một bước.