Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 519: Con át chủ bài thật sự

“Đến đây đi, đến làm cho tôi hối hận đi”, Trần Thanh cười nhạo, tên Lạc Vũ này có sức mạnh của đại thành tông sư nhưng lại không biết cách sử dụng, kinh nghiệm chiến đấu cũng quá ít ỏi.

Thực ra, anh rất muốn nhìn thấy con át chủ bài thật sự của Lạc Vũ, dù sao thì nãy giờ đánh qua đánh lại vẫn còn chưa đã, thật vất vả mới gặp được người có thể làm đối thủ của mình, anh không muốn dễ dàng giết chết đối phương như vậy.

Lạc Vũ không nói thêm gì nữa, toàn bộ chân khí trong cơ thể ông ta điên cuồng rít gào, một luồng hơi thở đáng sợ bộc phát ra từ trên người ông ta, khiến cho sỏi đá xung quanh cũng bắt đầu run rẩy.

“Chết tiệt, như thế này cũng có chút ác liệt quá rồi”, cảm nhận được đảo nhỏ bắt đầu rung lên, Trần Thanh có chút giật mình. Khí thế khiến cho cả hòn đảo rung chuyển thế này chỉ sợ đợt tấn công tiếp theo của Lạc Vũ sẽ không dễ dàng đối phó.

Phía sau, mặt biển vốn tĩnh lặng cũng bắt đầu dâng trào, sóng biển không ngừng đánh về phía đảo nhỏ.

“Không đúng, đây không phải do Lạc Vũ tạo thành”, cảm nhận được những biến động khủng khiếp, vẻ mặt của Trần Thanh đột nhiên thay đổi, anh dùng đôi mắt xuyên thấu trực tiếp dò xét một vòng xung quanh đảo nhỏ, kể cả dưới đáy biển.

“Chết tiệt, xong đời rồi”, khi Trần Thanh thăm dò tới phía dưới đảo, anh đột nhiên hét lên một tiếng rồi nhanh chóng bỏ chạy, tốc độ gần như là đạt tới cực hạn.

“Trần Thanh, đừng chạy, cậu không thoát được đâu”, Lạc Vũ vẫn đang ngưng tụ chân khí thì nhìn thấy Trần Thanh muốn bỏ chạy, ông ta lập tức thay đổi sắc mặt, rít gào đuổi theo.

“Cái tên bệnh thần kinh này, đừng dây dưa với tôi nữa, tôi không muốn cùng ông chết trên hòn đảo này”, Trần Thanh nhảy xuống biển, vừa muốn đạp lên không mà đi thì bị Lạc Vũ cấp tốc đuổi theo ngay phía sau.

Vốn dĩ tốc độ của Trần Thanh không chậm hơn Lạc Vũ là bao, nhưng hiện tại là đang trên mặt biển, Lạc Vũ là một võ đạo tông sư, tất nhiên sẽ có ưu thế hơn, chỉ cần chân khí trong cơ thể ông ta không cạn kiệt thì tốc độ trên biển sẽ nhanh hơn Trần Thanh.

“Phải chết chỉ có mình cậu mà thôi, nếu như cậu đã không thích đảo nhỏ này như vậy thì tôi sẽ đưa tro cốt của cậu đến một nơi khác, nhất định sẽ tìm cho cậu một nơi có phong thuỷ tốt để an táng”, ánh mắt Lạc Vũ toát ra sự điên cuồng, ông ta lớn tiếng nói với Trần Thanh.

“Cút ngay cho tôi, phải chết thì cũng là chính ông tự đi tìm đường chết”, đối mặt với sự dây dưa của Lạc Vũ, Trần Thanh không muốn phản ứng lại, anh vận chuyển một luồng chân khí trong cơ thể, hung hăng đánh một quyền về phía Lạc Vũ, thật giống như là đang muốn liều mạng.

Lạc Vũ bị trạng thái của Trần Thanh làm cho hoảng sợ, nhanh chóng né tránh.

Trần Thanh không muốn cùng Lạc Vũ dây dưa, mũi chân điểm nhẹ một cái, cả người giống như một mũi tên đã rời cung, điên cuồng lao ra khỏi hòn đảo.

“Cút trở về cho tôi”, Lạc Vũ căn bản không nghĩ tới chuyện sẽ thả Trần Thanh đi, nếu cho Trần Thanh có thêm thời gian để trưởng thành, chỉ sợ sau này ngay cả dũng khí đối mặt với anh ông ta cũng không có. Vì thế hôm nay, cho dù có như thế nào thì ông ta cũng phải giết chết Trần Thanh.

Lúc này, tốc độ của Lạc Vũ còn nhanh hơn cả Trần Thanh, ông ta lập tức chặn anh lại, đồng thời tàn nhẫn tung ra một quyền.

Trần Thanh không do dự, lập tức dùng tay đỡ một quyền của Lạc Vũ.

“A…”

Vốn dĩ Trần Thanh còn nghĩ rằng bản thân sẽ không hề hấn gì dưới một quyền của Lạc Vũ, nhưng thật không nghĩ đến, khi chống lại một quyền này lại làm cho bàn tay phải của anh bị chấn động đến mức xé rách, cả người bị đánh bay chục mét. Dù sao thì nơi này là mặt biển, không phải ở trên mặt đất nên căn bản không thể giảm xóc gì cả.

“Nhóc con, hôm nay cậu đừng mong chạy thoát, khoanh tay chịu trói đi, tôi còn có thể cho cậu làm một khối thi thể trọn vẹn”, công kích thành công, Lạc Vũ cười lớn, mở lời khuyên Trần Thanh.

“Ngu ngốc, để tôi xem ông có thể kiên trì được bao lâu”, Trần Thanh cười lạnh, sao anh có thể không biết Lạc Vũ đã dùng công pháp cấm kỵ làm cho thực lực của ông ta tăng lên một tầng, khó trách một quyền khi nãy đã khiến anh ăn đau không ít.

Chỉ là, loại công pháp có thể làm tăng thực lực bình thường đều bị cấm dùng, tuy rằng trong thời gian ngắn làm tăng sức mạnh của người dùng, nhưng một khi mất tác dụng, chẳng những thực lực bị hạ thấp mà còn xuất hiện tác dụng phụ vô cùng lớn.

Có thể nói, nếu không phải là trường hợp cực kì bất đắc dĩ, sẽ không ai dùng đến.

Trần Thanh xông ra thêm vài lần nữa, chỉ là, thực lực của Lạc Vũ lúc này đã ẩn ẩn đạt đến võ đạo tông sư đỉnh cấp, cho dù là tốc độ hay sức mạnh đều tăng lên rất nhiều, hoàn toàn áp đảo Trần Thanh.

Đối mặt với trạng thái như vậy của Lạc Vũ, Trần Thanh chỉ có thể chậm rãi rút lui, cuối cùng vẫn về tới đảo nhỏ.

“Chết tiệt, ông có bệnh à? Không thấy nơi này sắp xảy ra một trận biến động lớn sao? Nhanh chạy khỏi nơi này rồi nói sau”, Trần Thanh gấp gáp đến độ muốn điên rồi, đối mặt với thực lực cường đại của Lạc Vũ, anh căn bản không có cách nào chạy thoát.

“Bớt giả thần giả quỷ đi, biển cả vốn luôn đầy biến động, đây không phải là chuyện rất bình thường hay sao?”, buộc Trần Thanh quay trở về đảo, Lạc Vũ không nhiều lời, trực tiếp lao về phía Trần Thanh.

Ở trên đảo, tốc độ của Trần Thanh rất nhanh, đòn tấn công của Lạc Vũ hoàn toàn không chạm được đến anh.

Trần Thanh không dám chậm trễ nhiều thời gian, bắt đầu điên cuồng tấn công, anh phải đánh bại Lạc Vũ bằng tốc độ nhanh nhất, ít nhất là khiến cho ông ta mất đi năng lực hành động, nếu không, như đã nói trước đó, thực sự là không có cách nào rời đi.

Chỉ là, đối phó với Lạc Vũ đã sử dụng công pháp cấm kỵ quả thực là rất khó khăn.

“Nếu ông không muốn chết thì mau đi theo tôi, còn muốn đánh nhau thì chúng ta lên hòn đảo kế tiếp”, lời nói vừa dứt, mặt đất bỗng nhiên rung chuyển, sắc mặt Trần Thanh lập tức thay đổi, điên cuồng chạy về phía mặt biển.

Lạc Vũ sửng sốt, lúc này ông ta mới chú ý tới đảo nhỏ ban đầu vốn rộng mấy trăm mét hiện tại chỉ còn lại một trăm mét. Hơn nữa đảo nhỏ còn bắt đầu rung chuyển dữ dội, hiển nhiên là sắp có chuyện không lành xảy ra.

“Chết tiệt”, Lạc Vũ cũng không dám dây dưa với Trần Thanh nữa, cơ thể lập tức bộc phát ra chân khí, hướng tới vị trí Trần Thanh vừa rời đi mà phóng thẳng.

Ngay khi Lạc Vũ vừa ra đến mặt biển, hòn đảo nhỏ vốn tĩnh lặng trong nháy mắt đã bị tách ra những vết nứt lớn, một dòng nham thạch nóng chảy điên cuồng phun trào, trực tiếp phun lên đến độ cao hàng mấy mét, sau đó dừng lại ở trên mặt biển.

Mặt biển vốn yên tĩnh trong nháy mắt cuồn cuộn dâng trào, nhanh chóng biến thành dòng nước sôi sùng sục.

Trần Thanh hành động rất nhanh, lúc núi lửa phun trào, anh đã cách đảo nhỏ ước chừng mấy trăm mét. Tuy nhiên, cho dù là khoảng cách này anh cũng không dám dừng lại, chẳng qua là thông qua đôi mắt xuyên thấu anh vẫn quan sát được tình trạng của Lạc Vũ phía sau.

Thật ra tốc độ của Lạc Vũ cũng không chậm, núi lửa đột nhiên phun trào, ông ta sửng sốt một chút rồi cũng nhanh chóng phản ứng lại, điên cuồng lao ra phía xa.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT