Chương 529: Thành viên chính thức
“Đúng là vô dụng, ngay cả chuyện
nhỏ như vậy cũng không làm được.
Hai người đi bắt cậu ta về đây cho
tôi, bất kể sống chết”, Tiền Tung
mất hết mặt mũi, lại chỉ trích hai
người lần nữa.
Bạch Thấm ở bên cạnh lộ ra nụ cười
như ý. Sở dĩ cô ấy bảo người này đi
đón Trần Thanh đến, chính vì muốn
anh dạy dỗ Tiền Tung.
Cô ấy là người của Long Tổ, tổ chức
có quy định, không được phép đánh
nhau với người cùng tổ, nếu không
sẽ trừng phạt vô cùng nghiêm khắc.
“Nếu anh thật sự muốn đối phó với
tôi, chỉ dựa vào hai tên vô dụng này
là không thể nào”, Trần Thanh dùng
vẻ mặt không quan tâm nhìn Tiền
Tung, nói.
Hai người kia thấy mình lại không
được để ý tới, nhất thời giận không
nén được, lập tức gào lên một
tiếng, đồng loạt lao về phía Trần
Thanh.
Chỉ là, bọn họ xông tới thì nhanh,
mà trở về lại càng nhanh hơn.
Kết cục của hai người này giống hệt
hai người trước, bị đánh bay ra
ngoài, đụng vào tường, trực tiếp
ngất xỉu.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều
trợn tròn mắt.
Thực lực của hai người vừa rồi rất
cao, ngoài Tiền Tung, có thể nói hai
người họ có thực lực mạnh nhất.
Nhưng mà, ngay cả hai người đó
cũng không phải đối thủ của Trần
Thanh, điều này khiến Tiền Tung
lập tức cảnh giác.
Chẳng lẽ Bạch Thấm biết hôm nay
mình muốn sang nên đã tìm cứu
viện từ bên ngoài?
“Khi nào có đồ?”, Trần Thanh nhìn
Bạch Thấm, vẻ lạnh nhạt. Đương
nhiên anh hiểu, Bạch Thấm muốn
dùng anh như một con dao để điều
khiển, nhưng mà con dao này cũng
có thể đâm bị thương chính mình.
“Ngay lập tức, tôi vừa nhận được tin
nhắn, năm phút nữa sẽ có”, nhìn
thấy ánh mắt lãnh đạm không có
chút tình cảm nào của Trần Thanh,
Bạch Thấm run lên, thành thật trả
lời anh.
“Được, tôi sẽ đợi thêm năm phút
nữa. Nếu năm phút sau vẫn không
có thứ tôi muốn, vậy thì xin lỗi, thứ
các người nợ tôi, tôi sẽ lấy lại hết”,
Trần Thanh cười lạnh, sau đó đặt
mông ngồi xuống salon, tiếp tục
chơi điện thoại.
Lúc này, Tiền Tung vô cùng lúng
túng. Trong số thuộc hạ của anh ta
không có ai có thể đánh thắng Trần
Thanh, nếu anh ta đứng ra, cũng
không chắc có thể thắng được.
Còn cuối cùng anh ta cũng thua, thì
chẳng còn chút mặt mũi nào nữa
cả.
Bây giờ đi không được mà ở lại
cũng không xong, nhất thời anh ta
cũng không biết nên làm gì.
“Tiền Tung, nếu không còn chuyện
gì thì cút đi”, Bạch Thấm biết, bây
giờ Tiền Tung đã không còn gan đi
tìm Trần Thanh gây phiền toái nữa
rồi, kế hoạch của mình đã thất bại.
Nhưng ít nhất cũng không để Tiền
Tung được như ý.
“Thấm Thấm, cô suy nghĩ lại lời đề
nghị vừa rồi của tôi đi. Chỉ cần cô
đồng ý, sau này chuyện của cô
chính là chuyện của tôi, sẽ không
còn ai dám ức hiếp cô nữa”, Tiền
Tung muốn vớt vát lại tôn nghiêm,
nhưng Bạch Thấm lại không có chút
phản ứng nào.
Lúc này, đột nhiên Trần Thanh
ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tiền
Tung, lộ ra nụ cười đầy nghiền
ngẫm.
Nhìn thấy nụ cười của anh, trong
lòng Tiền Tung lập tức run lên, vội
vàng đi ra ngoài.
“Đừng đi gấp thế chứ, không ngồi
lại thêm chút nữa sao?”, Trần
Thanh cười híp mắt, hô lên với Tiền
Tung.
Nghe anh gọi, Tiền Tung bước đi
nhanh hơn.
Lần này, Trần Thanh cũng không
ngăn cản, mặc cho đối phương rời
đi. Dù sao đối phương cũng là
người của Long Tổ, bọn họ ra tay
với mình, mình trả đũa thì được,
nhưng nếu chủ động ra tay thì
không được hay cho lắm.
Đến khi Tiền Tung mang thuộc hạ
ảo não rời đi, Trần Thanh mới ra
ngoài, đỡ Đoàn Thiên Thuỵ đi vào.
“Không có thực lực, không ngăn
được thì cứ để bọn họ vào, cần gì
phải biến mình thành như vậy?”,
Trần Thanh truyền một ít chân khí
của mình vào cơ thể Đoàn Thiên
Thuỵ, đánh thức anh ta, không vui
nói.
Đoàn Thiên Thuỵ tỉnh lại, nhìn thấy
Trần Thanh cứu mình, nhất thời hơi
lúng túng. Dù sao, trước đó anh ta
cũng không khách khí gì với Trần
Thanh.
“Cảm ơn anh, lần này tôi nợ anh,
sau này có chuyện gì cứ trực tiếp
nói với tôi, tôi nhất định sẽ dốc hết
sức giúp anh”, Đoàn Thiên Thuỵ
nghiêm mặt, trịnh trọng nói.
“Với thực lực của cậu, nếu tôi không
giải quyết được, cậu có thể sao?”,
Trần Thanh không để bụng mà nói.
“Trần Thanh, cảm ơn anh, nếu hôm
nay không có anh, sợ rằng tôi đã…
Tóm lại, cảm ơn anh”, Bạch Thấm
cũng mở miệng nói cảm ơn Trần
Thanh.
“Nhưng mà, vừa rồi anh không nên
để anh ta đi, ít nhất cũng dạy dỗ
anh ta cái đã. Nếu có thể, trực tiếp
đánh anh ta thành tàn phế là tốt
nhất”, Bạch Thấm chuyển đề tài, có
chút tiếc nuối.
“Xin cô đấy, anh ta là người của
Long Tổ, giờ tôi còn chưa muốn đối
đầu với Long Tổ đâu”, nghe Bạch
Thấm nói vậy, Trần Thanh lập tức
đảo mắt, không vui nói.
Bạch Thấm này đúng là đứng nói
chuyện không đau thắt lưng, nếu
tên đó không dựa vào danh tiếng
của Long Tổ, anh cũng lười để ý
đến Tiền Tung.
“Tiền Tung cũng chỉ là một thành
viên bên ngoài của Long Tổ mà
thôi, căn bản không phải thành viên
chính thức”, đột nhiên Bạch Thấm
mở miệng nói.
“Cái gì? Sao cô không nói sớm? Nếu
nói sớm, tôi đã đánh gãy chân anh
ta rồi”, nghe Bạch Thấm nói vậy,
Trần Thanh lập tức trừng mắt, tức
giận nhìn cô ấy.
“Anh cũng không hỏi mà”, Bạch
Thấm liếc mắt, đáp lại.
“Nếu anh ta không phải thành viên
chính thức của Long Tổ, sao lại trâu
bò như vậy? Cô cũng không dám
làm gì anh ta”, Trần Thanh không
nhịn được tò mò hỏi.
“Mặc dù Tiền Tung không phải
thành viên chính thức của Thanh
Long Tổ, nhưng anh trai anh ta là
một thành viên của Long Tổ, thực
lực vô cùng mạnh. Nếu Tiền Tung
không làm chuyện sai lẽ thường, sợ
rằng không có ai dám đụng vào anh
ta”, Bạch Thấm lắc đầu, bất đắc dĩ
nói.
“Không phải vừa rồi cô nói anh ta là
một trong bốn tổ trưởng sao? Long
Tổ của các người có rất nhiều tổ
sao? Vậy Thanh Long Tổ có địa vị
thế nào?”, Trần Thanh hiểu, sau đó
lại nghi ngờ hỏi.
“Long Tổ có rất nhiều tổ nhỏ, bốn
Long Tổ, theo thứ tự là Thanh Long
Tổ, Hắc Long Tổ, Kim Long Tổ, còn
có Ám Long Tổ thần bí nhất”.
“Thanh Long Tổ chịu trách nhiệm
chiến đấu, Hắc Long Tổ chịu trách
nhiệm trừng phạt và kỷ luật, Kim
Long Tổ chịu trách nhiệm tiếp xúc
với những công việc hợp tác cần
thực lực”.
“Còn về Ám Long Tổ, có thể nói là
tổ thần bí nhất toàn bộ Long Tổ,
chủ yếu chịu trách nhiệm ám sát và
tình báo. Xét về bề nổi, thực lực
mạnh nhất của Long Tổ là Thanh
Long Tổ, nhưng mọi người đều nói,
thực lực của Ám Long tổ mới là
mạnh nhất. Đến tận bây giờ, chúng
tôi cũng không biết Ám Long Tổ có
bao nhiêu người, có thực lực thế
nào”.
“Đương nhiên, đây chỉ là nòng cốt
của Long Tổ, trừ bốn Long Tổ này
ra, kế tiếp là những tổ nhỏ ở các
tỉnh, thành phố khác, thực lực cũng
không giống nhau, có mạnh có yếu,
không hề ít”.
“Những tổ viên chính thức của Long
Tổ, ngoài những người kể trên thì
còn một ít thành viên bên ngoài.
Mặc dù thực lực không quá mạnh,
nhưng bọn họ đều thắng rất nhiều
người, chủ yếu là vì tìm nhân tài
mới cho Long Tổ mà quản giáo
khắp nơi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!