Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 545: Chân khí dao động

Nghe thấy người nhà họ Tiền nói 

như vậy, người nhà họ Bạch đều lộ

ra vẻ khuất nhục, ánh mắt tràn 

ngập sự phẫn nộ và sát khí khi nhìn 

về phía người nọ.

“Những trận chiến trên võ đài kiểu 

này có thể lấy mạng người sao?”, 

Trần Thanh nghi ngờ mà hỏi Tăng 

Kim Lai ở bên cạnh.

"Đúng vậy, bởi vì nhà họ Tiền và 

nhà họ Bạch đã chọn loại võ đài 

sinh tử tàn khốc nhất. Bọn họ sẽ

không dừng lại nếu không chiến 

đấu đến người cuối cùng, trừ khi là 

có một bên nhận thua, mà kết quả

của bên nhận thua sẽ do bên còn lại 

quyết định”, rõ ràng là Tăng Kim Lai 

đã tìm hiểu rõ ràng, cho nên anh ta 

trả lời vấn đề của Trần Thanh ngay 

lập tức.

“Vậy thì có thể từ bỏ quyết đấu, 

hoặc là không giữ lời hứa luôn, 

chẳng lẽ đối phương còn có thể bao 

vây, đuổi giết bọn họ sao?”, Trần 

Thanh sửng sốt, không phải mấy 

người này ngớ ngẩn đấy chứ?

"Không phải như vậy đâu, đây là 

quy tắc do người ta định ra cho võ 

đài. Cho dù không bắt buộc, nhưng 

nếu ai đó dám làm như vậy, chắc 

chắn bọn họ sẽ trở thành kẻ thù 

không đội trời chung của tất cả mọi 

người, đến lúc đó tình huống sẽ

càng thê thảm hơn, thậm chí cơ hội 

để quy thuận cũng không có”, Tăng 

Kim Lai lắc đầu rồi nói một cách bất 

lực.

Giới võ đạo này quá tàn khốc và 

đẫm máu, mặc dù sự cạnh tranh 

trong giới kinh doanh cũng vô cùng 

tàn khốc, nhưng chưa đến mức cứ

hơi một tí là diệt cả nhà như thế

này.

“Nếu bên thua trận có chỗ dựa lớn 

thì sao? Cũng sẽ bị như thế?”, Trần 

Thanh gật đầu, anh hiểu, dù sao thì 

bản thân anh cũng lớn lên trong 

hoàn cảnh tàn sát khốc liệt này.

"Chuyện này chưa từng xảy ra, dù 

sao những thế lực càng lớn thì càng 

quý trọng danh dự, sẽ không ôm 

những chuyện như vậy vào người. 

Suy cho cùng thì nó cũng là chuyện 

làm mất lòng", Tăng Kim Lai lắc 

đầu, nói một cách không chắc chắn.

"Thế nào rồi? Nhà họ Bạch các 

người không có ai sao? Đừng để tôi 

phải sốt ruột chờ đợi, nếu không, 

sau ba phút nữa, các người phải tự

động nhận thua", người nhà họ Tiền 

ở trên sân khấu nhìn thấy chỗ ngồi 

của nhà họ Bạch vẫn chưa có người 

đứng ra, bắt đầu mở miệng chế

giễu.

“Tôi tới đây”, đúng lúc này, một 

người từ chỗ ngồi của nhà họ Bạch 

đứng lên cười nói.

Trần Thanh nhìn kỹ lại, hóa ra là 

Bạch Thấm.

Nhìn một lượt thì thấy chấn thương 

bên trong của cô ấy vẫn chưa ổn, 

tuy rằng thực lực mạnh hơn gã trên 

sân, nhưng bởi vì chấn thương bên 

trong cơ thể nên cô ấy sẽ không thể

phát huy được thực lực vốn có, nhất 

định là lúc ra sân sẽ bị thua.

“Thật là một người phụ nữ ngu 

ngốc”, nhìn thấy Bạch Thấm đứng 

lên, Trần Thanh không khỏi than 

thở.

"Ồ, tôi còn tưởng rằng nhà họ Bạch 

không có người nào, hóa ra là vẫn 

có người. Nhưng mà nhà họ Bạch

không có đàn ông sao, vậy mà lại 

để một người phụ nữ lên đài. Cô có 

chắc là muốn lên không?”, người kia 

của nhà họ Tiền vừa nhìn thấy Bạch 

Thấm thì hai mắt tỏa sáng, khóe 

miệng hiện lên một nụ cười giễu cợt 

nói.

“Bạch Thấm, con ngồi xuống cho 

bố, cho dù nhà họ Bạch phải chiến 

đấu đến người cuối cùng thì cũng 

không thể để cho con lên đài ứng 

chiến", ngay tại lúc này, người đàn 

ông trung niên ở bên cạnh Bạch 

Thấm giữ chặt lấy cô ấy, tức giận 

nói.

“Bố, con không sợ, người kia đúng 

là quá khinh người”, Bạch Thấm 

vừa thở hổn hển vừa nói.

Người nhà họ Bạch vừa mới lên đài 

là người lớn lên cùng cô ấy, không 

ngờ lại chết trước mặt cô ấy như 

thế này, cô ấy làm sao có thể chịu 

đựng được.

“Mau trở về cho bố, đây là mệnh 

lệnh”, Bạch Hùng trợn mắt nhìn 

Bạch Thấm, lớn tiếng hét.

"Bố...", nghe thấy lời của bố, mặc 

dù trong lòng Bạch Thấm không 

muốn nhưng cũng chỉ có thể ngồi 

xuống.

“Bạch Triển Mộ của nhà họ Bạch”, 

ngay khi Bạch Thấm vừa mới ngồi 

xuống, một người đàn ông đã từ

trong đám đông đi ra, nhảy lên võ 

đài.

"Anh...", đột nhiên sắc mặt của 

người nhà họ Bạch đều thay đổi, 

Bạch Thấm vừa ngồi xuống đã đứng 

lên, vẻ mặt tái nhợt.

“Bạch Triển Mộ, tốt lắm, rất có khí 

phách, biết rằng bản thân không 

phải là đối thủ của tôi mà vẫn đi 

lên, lòng dũng cảm rất đáng khen 

ngợi, nhưng dù có cũng không thể

tăng cơ hội sống sót cho cậu đâu”, 

sau khi người kia của nhà họ Tiền 

nhìn thấy Bạch Triển Mộ, một nụ

cười tàn nhẫn xuất hiện trên khóe 

môi, cất giọng bùi ngùi.

“Đừng nói nhảm nữa, đến đây đi”, 

trên khuôn mặt của Bạch Triển Mộ

lộ ra vẻ kiên định, lập tức bày ra tư 

thế.

Nhìn thấy Bạch Triển Mộ xông lên, 

Trần Thanh lại lắc đầu, Bạch Triển 

Mộ này trông rất giống Bạch Thấm, 

dáng vẻ đẹp trai khỏe mạnh, nhưng 

thực lực lại kém hơn nhiều.

Bạch Thấm đã có thực lực tới tiên 

thiên đỉnh, nhưng Bạch Triển Mộ

này mới chỉ đạt tới tiên thiên đại 

thành, nhìn chân khí dao động trên 

người anh ấy, chắc cũng vừa mới 

đột phá mà thôi.

Loại thực lực này kém hơn người 

của nhà họ Tiền rất nhiều, tuy rằng 

thực lực của người nhà họ Tiền 

cũng chỉ là tiên thiên đại thành, 

nhưng anh ta cũng sắp đột phá lên 

tiên thiên đỉnh rồi.

Điều quan trọng nhất là người nhà 

họ Tiền có kinh nghiệm chiến đấu 

vô cùng phong phú, ra tay độc ác, 

chắc chắn không phải là một người 

dễ đối phó.

"Triển Mộ...", nhìn thấy con trai của 

mình xông lên, Bạch Hùng bỗng 

nhiên kêu một tiếng đau đớn, ông 

ấy cũng muốn lao lên kéo con trai 

mình xuống, nhưng nếu ông ấy thật 

sự làm vậy thì không những không 

cứu được con trai, mà còn có thể

làm liên lụy đến cả nhà họ Bạch.

“Xem ra cậu đã có giác ngộ nhận 

lấy cái chết, đã như vậy thì tôi sẽ

tiễn cậu lên đường”, người nhà họ

Tiền nở một nụ cười u ám, sau đó 

lập tức lao thẳng về phía Bạch Triển 

Mộ.

Hai người lập tức tiến nhập vào 

trạng thái chiến đấu, chênh lệch 

thực lực giữa hai người không đáng 

là bao, nhưng kinh nghiệm chiến 

đấu lại chênh lệch quá nhiều.

Bạch Triển Mộ chỉ có thể phòng thủ

một cách bị động dưới sự tấn công 

của đối thủ, hoàn toàn không có cơ 

hội phản công.

Ngay sau đó, Bạch Triển Mộ đã bị

đối thủ đánh trúng nhiều lần, nhưng 

đối phương lại không muốn kết thúc 

ngay mà lại trêu đùa với Bạch Triển 

Mộ như mèo vờn chuột.

"A...", Bạch Triển Mộ rống lên một 

cách điên cuồng nhưng cũng vô ích, 

ngược lại là bởi vì cảm xúc dao 

động quá kịch liệt, cho nên đã bị

đối phương bắt được nhược điểm, 

tát vào mặt anh ấy một cái khiến 

anh ấy bay ra ngoài.

Thấy vậy, đột nhiên Trần Thanh lắc 

đầu, khóe miệng hơi giật giật.

Trên võ đài, vốn dĩ Bạch Triển Mộ

đang vô cùng phẫn nộ, đột nhiên 

sững người ra một lúc, sau đó cảm 

xúc phẫn nộ dần trở nên bình tĩnh, 

sau đó hai mắt sáng lên.

“Thật đúng là không thú vị, quá 

nhàm chán, tiễn cậu lên đường 

thôi”, người kia của nhà họ Tiền 

cảm thấy chơi đùa đủ rồi, lập tức 

nói với vẻ kiêu ngạo, sau đó anh ta 

đi từng bước về phía Bạch Triển Mộ, 

muốn dùng biện pháp này để đánh 

vỡ phòng tuyến tâm lý của Bạch 

Triển Mộ.

Nhưng mà, điều mà mọi người 

không ngờ chính là hình như Bạch 

Triển Mộ đã trở thành một con 

người khác, dấu bàn tay trên mặt 

vẫn còn đỏ tươi, nhưng trong đôi 

mắt lại toát ra vẻ tự tin, vô cùng 

mạnh mẽ.

“Hả?”, người kia của nhà họ Tiền 

cũng cảm nhận được những thay 

đổi trên người Bạch Triển Mộ, điều 

này khiến trong lòng của anh ta 

sinh ra một loại cảm giác chẳng 

lành.

Lúc này, anh ta quyết định ra tay 

thẳng thừng, giết chết Bạch Triển 

Mộ ngay tại chỗ.

Chẳng mấy chốc, cả hai lại xông 

vào nhau nhưng lần này người của 

nhà họ Tiền lại không chiếm được 

một chút ưu thế nào, dường như 

Bạch Triển Mộ đã trở thành một con 

người khác, cho dù người kia có tấn 

công như thế nào thì khi đến gần 

người Bạch Triển Mộ cũng có thể né 

tránh một cách ngoạn mục.

Khi anh ấy đứng vững bước chân, 

đòn tấn công của Bạch Triển Mộ trở

nên cực kỳ chính xác, mỗi lần anh 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT