Chương 568: May mắn không làm
nhục sứ mệnh
“Nam Cung Yến có thân thể linh
quang, đó là một loại thể chất đặc
thù, quá trình tu luyện của người có
được thể chất này sẽ cực kỳ nhanh
chóng, nhưng điểm cường đại nhất
của thể chất này không phải là tự
mình tu luyện mà có thể làm gia
tăng tốc độ tu luyện của người bên
cạnh”.
“Đây cũng là chính nguyên nhân
khiến cho Trần Thanh chỉ trong nửa
năm ngắn ngủi đã từ võ giả Tiên
Thiên thăng cấp thành võ đạo tông
sư”.
Mộ Dung Phong nói ra thể chất đặc
thù của Nam Cung Yến, bọn họ
cũng cực kỳ muốn sở hữu người có
thể chất đặc biệt này, nhưng anh ta
cũng biết, nhà họ Mộ Dung và nhà
họ Nam Cung từ trước đến nay vẫn
như nước với lửa, tuyệt đối không
có khả năng sẽ kết thành thông gia.
Cho nên, khi biết được Nam Cung
Yến có thể chất đặc biệt này, anh ta
đã phải người đi giết chết cô, nhưng
cuối cùng lại bị Trần Thanh làm
hỏng kế hoạch.
“Nếu đã biết được Nam Cung Yến
có thể chất đặc biệt, tại sao còn
chậm trễ chuyện tiêu diệt cô ta?”,
nghe Mộ Dung Phong nói vậy, vốn
mọi người ngồi đây đều có chung
một mối thù, nhưng vẫn luôn không
vừa mắt nhau, lúc này, có một
người đứng ra, lạnh lùng hỏi.
“Anh cho rằng tôi không nghĩ đến
điều đó sao? Tôi đã cho người ám
sát cô ta rất nhiều lần, nhưng lần
nào cũng có chung một kết quả là
thất bại”, đối mặt với chất vấn của
người nọ, ánh mắt của Mộ Dung
Phong bỗng chốc trở nên lạnh lùng,
sau đó nói.
“Cậu Phong, chẳng lẽ cậu không
biết sức mạnh thật sự của nhà họ
Mộ Dung sao? Nếu cậu dùng lực
lượng của dòng họ, chuyện này
chắc chắn sẽ được giải quyết một
cách nhẹ nhàng”, người nọ vẫn
không từ bỏ cơ hội này, lại tiếp tục
mở miệng nói.
“Có phải đầu óc của anh bị úng
nước rồi không? Nếu chúng ta dùng
lực lượng của dòng họ để ám sát
Nam Cung Yến, không may chuyện
này bại lộ ra bên ngoài, bị vị kia biết
được, liệu rằng dòng họ Mộ Dung
của chúng ta có còn tồn tại được
hay không?”, bị người kia gây khó
dễ, Mộ Dung Phong không chút e
dè, trực tiếp mắng người.
Nghe được lời nói của Mộ Dung
Phong, sắc mặt của người nọ cực kỳ
khó coi, nhưng cũng không nói
thêm gì nữa, tuy rằng hiện tại, nhà
họ Nam Cung chỉ là một dòng họ
lấy việc kinh doanh làm chủ yếu,
nhưng sau lưng lại có vị kia làm chỗ
dựa, nếu bọn họ dám công khai ra
tay với người nhà Nam Cung, chỉ sợ
ngày nhà họ Mộ Dung bị huỷ diệt
cũng cách không xa.
“Phong, chuyện này quả thật là con
đã làm sai, nếu con biết được
chuyện gì, vẫn nên báo cáo cho
dòng họ, để mọi người cùng nhau
nghĩ cách xử lý, dù sao, so với một
mình con thì vẫn hiệu quả hơn
nhiều. Sau này phải nhớ kỹ, dòng
họ là chỗ dựa lớn nhất của con
cháu nhà Mộ Dung, gặp chuyện gì
khó giải quyết thì phải tìm đến dòng
họ”, Mộ Dung Khang khoát tay áo
rồi thản nhiên dạy dỗ con trai mình.
“Bố dạy dỗ phải, con đã hiểu rồi,
sau này con sẽ suy nghĩ thấu đáo
hơn”, đối với lời răn dạy của bố
mình, Mộ Dung Phong khẽ cúi đầu,
vô cùng ngoan ngoãn đáp lời.
“Được rồi, sự việc thì cũng đã xảy
ra rồi, hiện tại, chuyện mọi người
nên thảo luận chính là tiếp theo nên
làm như thế nào”, Mộ Dung Khang
giải quyết dứt khoát, trực tiếp gạt
chuyện này sang một bên, đồng
thời đưa mọi người về đúng chủ đề.
Chỉ là, mọi người đều đã biết thực
lực của Trần Thanh, lúc này, không
ai dám nói lời nào, bởi chẳng ai
trong số họ chắc chắn là bản thân
có thể bắt được, thậm chí là chém
chết một vị cao thủ mà ngay cả võ
đạo tông sư cũng đánh bại được.
Nhìn bộ dạng trốn tránh của đám
người, sắc mặt Mộ Dung Khang cực
kỳ không tốt, lúc nói chuyện chính
sự thì không một ai lên tiếng.
“Bố, không bằng chuyện này giao
cho con đi, đối với Trần Thanh, con
vẫn có vài phần hiểu rõ, biết được
nhược điểm của anh ta là gì, cũng
đã biết nên làm thế nào”, Mộ Dung
Phong đột nhiên mở miệng.
Nếu anh ta muốn có được vị trí gia
chủ của nhà họ Mộ Dung, anh ta
phải có được danh tiếng và năng
lực thực sự, chuyện này là một cơ
hội vô cùng tốt, chỉ cần anh ta có
biểu hiện tốt, thành công hoàn
thành nhiệm vụ thì trong lòng người
của dòng họ, anh ta không chỉ là
con trai của gia chủ mà còn là
người có năng lực và khả năng
gánh vác mọi chuyện.
“Phong, con có chắc chắn hay
không?”, nghe được lời nói của con
trai mình, Mộ Dung Khang lập tức
nhíu mày, bởi vì Trần Thanh tuyệt
đối không phải là người dễ chọc, lỡ
may…
“Bố, chuyện này làm sao có thể
chắc chắn, thực lực của Trần Thanh
cường đại đến mức nào chắc hẳn
mọi người cũng đã biết, cho dù lực
lượng nhà Mộ Dung thực sự ra tay,
cũng không thể gióng trống khua
chiêng cho người bên ngoài biết”.
“Dù sao, nhà họ Mộ Dung chúng ta
cũng không phải là không có kẻ
địch, nếu bị những người đó biết
được thể chất đặc biệt của Nam
Cung Yến, lúc đó, chúng ta muốn
tiêu diệt Nam Cung Yến, chém chết
Trần Thanh cũng là một chuyện vô
cùng khó khăn”.
Mộ Dung Phong đem các điểm lợi
và hại nói ra, người nhà Mộ Dung
ngồi xung quanh đều âm thầm gật
đầu.
“Được, con đã có tự tin như vậy thì
chuyện này giao cho con đi, nếu có
chỗ nào cần dòng họ trợ giúp, cứ
thoải mái nói ra, thực lực của Trần
Thanh tăng lên với tốc độ quá
nhanh, nếu để cho cậu ta có thêm
thời gian, chỉ sợ càng ngày khó đối
phó”, Mộ Dung Khang gật đầu,
đồng ý để con trai mình ra tay.
Tất nhiên, Trần Thanh không hề
hay biết chuyện này, hiện tại, anh
không chỉ phải luyện chế đan giải
độc mà còn phải luyện chế cả đan
Bồi Nguyên, tất cả đan dược trên
người anh đều để ở thành phố Nam
Hải, bây giờ, trong tay anh căn bản
chẳng có đan dược gì.
Ước chừng hai giờ sau, khi ba ông
lão và Nguyên Thu đang nôn nóng
chờ đợi ở bên ngoài thì rốt cuộc
Trần Thanh cũng từ trong phòng
bước ra.
“Sao rồi? Thành công hay không?”,
Điền Đại Hà là người có tính tình
nóng nảy, làn da trên mặt càng lúc
càng trở nên đỏ bừng, vội vàng
chạy đến hỏi Trần Thanh.
“Vâng, may mắn không làm nhục sứ
mệnh, thành công”, Trần Thanh gật
đầu, sau đó lấy ra một chiếc bình
ngọc.
Điền Đại Hà không chút do dự cướp
lấy bình ngọc, dứt khoát mở ra rồi
lấy đan dược nhét vào miệng.
Thẩm Tu và Tạ Đồ vẫn đứng im, lấy
hiểu biết của bọn họ về Điền Đại
Hà, hành động này của ông ta
không phải là bởi gấp gáp muốn
dùng đan dược, mà là đang thử
thuốc.
Dù sao, bọn họ mới chỉ quen biết
Trần Thanh không lâu, tuy rằng
nhìn anh cực kỳ hiền lành, tâm tính
cũng ngay thẳng nhưng mà nhìn
người có thể nhìn được mặt nhưng
không thể nhìn được lòng.
Trần Thanh hơi sửng sốt, sau đó lại
nhìn thấy ánh mắt của hai người
Thẩm Tu và Tạ Đồ, trong lòng anh
cũng hiểu được chuyện gì đang xảy
ra.
Nhưng mà, loại chuyện này cũng rất
bình thường, anh cũng không để ý,
dù sao bản thân anh không thẹn với
lương tâm là được.
Anh nghĩ vậy tất nhiên là cũng có
nguyên nhân, thực lực nhà họ Mộ
Dung anh vẫn chưa xác định rõ,
chuyện anh phải làm lúc này là cố
gắng tìm kiếm đồng minh, bởi vì ở
thủ đô, có thể nói là anh chưa hề có
thế lực gì.
Nếu như thực sự phải công khai đối
địch với nhà họ Mộ Dung, lấy thực
lực của anh có lẽ chỉ tự bảo vệ được
chính mình, nhưng những người
bên cạnh anh chắc chắn sẽ gặp
phải tai hoạ.
Ngay lúc này, sau khi ăn vào đan
giải độc, sắc mặt Điền Đại Hà đột
nhiên thay đổi, ông ta xoay người
sang chỗ khác rồi phun ra một
ngụm máu tươi.
Thấy vậy, nhóm người Tạ Đồ nhất
thời sợ hãi, ba người bọn họ nhanh
chóng di chuyển, Tạ Đồ và Thẩm
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!