Chương 583: Dùng bất cứ thủ đoạn
nào
“Bốn tiền bối, các ông đều trúng
loại độc này, chẳng lẽ không cảm
thấy rất kì lạ sao?”, đợi đến khi cơm
nước no nê xong, lúc mọi người
cùng nhau uống trà, Trần Thanh
mới nói ra nghi vấn trong lòng
mình.
Anh cảm thấy rất lạ, loại độc này vô
cùng khó giải, nhưng cũng có nghĩa
là, để phối ra được loại độc này
cũng cực kì khó khăn, vả lại, loại
thuốc độc này không hiểu sao lại
khiến anh cảm thấy rất quen thuộc.
Loại độc Đằng Hạ dùng có hơi giống
với độc mà bọn họ trúng phải, mà
hơi thở trên thân Giang Hải Triều
cũng tương tự với Bạch Thấm khi bị
khống chế lúc trước, liệu trong
chuyện này có liên quan gì không?
“Không có gì kì lạ, độc mà bốn
người chúng tôi trúng, thực ra đều
do tên súc sinh Viên Vô Nhai kia
hạ”, nghe Trần Thanh hỏi, Điền Đại
Hà bèn hầm hừ nói.
Hiển nhiên, chuyện của Viên Vô
Nhai là một cái gai trong lòng họ.
“Dựa theo những gì các ông nói,
Viên Vô Nhai là người của Thiên
Diễn Tông, không phải độc này
cũng là của Thiên Diễn Tông đấy
chứ?”, Trần Thanh đưa ra một giả
thiết.
“Điều đó là không thể, Thiên Diễn
Tông là danh môn chính phái,
không có khả năng sẽ làm ra thứ
này, càng không thể hạ độc chúng
tôi”, Tạ Đồ lại lắc đầu, sau đó
nghiêm mặt nói.
“Nếu các ông đã khẳng định như
vậy thì tôi lại nói thêm một điều
nữa, độc mà tên Đằng Hạ dùng với
tôi khi tới tập kích nhà họ Bạch vô
cùng giống với loại độc mà các ông
trúng phải”, Trần Thanh bèn nói
nghi vấn trong lòng mình ra.
Nghe anh nói vậy xong, bốn người
bọn họ lập tức âm thầm giật mình,
nếu như điều anh nói là thật, vậy
chính là trong thủ đô đang có một
bàn tay vô hình thao túng tất cả
chuyện này.
“Lát nữa Nguyên Thu tới thì nói với
cậu ta đi”, mặc dù Thẩm Tu không
nói nhiều, nhưng mỗi lần nói đều
đúng trọng tâm.
Hai mắt Trần Thanh tỏa sáng,
Nguyên Thu này là người của Long
Tổ, chắc hẳn sẽ hiểu rõ mấy tin tình
báo như thế này.
Quả nhiên, vừa nhắc Tào Tháo là
Tào Tháo đến.
Bọn họ vừa mới dứt lời, Nguyên Thu
đã đi vào, hiển nhiên anh ta cũng là
khách quen của nhà họ Bạch. Sau
khi chào hỏi các vị tiền bối, lúc này
Nguyên Thu mới nhìn về phía Trần
Thanh, trong lúc nhất thời không
biết nên xưng hô thế nào.
“Nguyên Thu, chuyện lần này,
không biết các anh có tin tức nội bộ
gì không?”, Trần Thanh mở miệng
trước, cho Nguyên Thu một con
đường lui.
Nghe thấy Trần Thanh xưng hô như
vậy, Nguyên Thu lập tức thở phào
một hơi, quả thực là mấy vị tiền bối
này đã nâng vai vế của Trần Thanh
lên, khiến cho anh ta lúng túng.
“Chúng tôi nhận được tin tức, Vu
Thần Giáo có ba vị hộ pháp, hai vị
trưởng lão đã lẻn vào được thủ đô,
chỉ là chúng tôi còn chưa xác định
được tư liệu cụ thể của những
người này. Vừa nãy khi ở đây tôi đã
nhận ra một luồng hơi thở của Vu
Thần Giáo, có lẽ Đằng Hạ kia chính
là người của Vu Thần Giáo”, đương
nhiên Nguyên Thu biết rõ chuyện
xảy ra ở nơi này, cho nên mới chạy
tới đây trước.
“Vu Thần Giáo?”, nghe thấy ba chữ
này, Trần Thanh lập tức nhíu mày,
bởi vì lúc trước Bạch Thấm đã từng
bị Vu Thần Giáo tập kích một lần,
vết thương nặng của cô ấy chính là
do bị Vu Thần Giáo đánh.
“Rốt cuộc Vu Thần Giáo này là thế
lực nào?”, Trần Thanh quay đầu
nhìn về phía Nguyên Thu, hỏi.
“Thực ra Vu Thần Giáo không phải
tên là Vu Thần Giáo, đại khái là
trong thời kì chiến tranh loạn lạc, có
vài tông môn Miêu Cương và đất Tứ
Xuyên với đất Thục liên hợp lại, hợp
thành Vu Thần Giáo, ngay từ thời
điểm ban đầu, Vu Thần Giáo đã là
thế lực đối kháng với người ngoài”.
“Về sau, chiến tranh kết thúc, danh
tiếng của Vu Thần Giáo được lan xa,
thời gian dần trôi qua, tập tục của
tông giáo bọn họ bắt đầu thay đổi,
cho tới khi phát sinh chuyện lấy
mạng người để tu luyện vu cổ, mới
hoàn toàn bị tiêu diệt”.
“Chỉ là, không ngờ rằng dạo gần
đây, đám tàn dư của Vu Thần Giáo
lại đứng ra gây sóng gió, mà có vẻ
như bọn chúng lại còn lợi hại hơn
trước kia”.
Nguyên Thu thở dài một hơi, sau đó
bất đắc dĩ nói.
Nghe Nguyên Thu nói xong, Trần
Thanh lập tức nhíu mày, Vu Thần
Giáo này ở trong tối, bọn họ ở ngoài
sáng, có thể nói, lần này anh và Vu
Thần Giáo đã hoàn toàn kết thù,
muốn hóa giải thì chỉ còn cách là
tiêu diệt bọn chúng.
Thế nhưng, anh lại không biết gì về
Vu Thần Giáo cả, quan trọng nhất
là, Vu Thần Giáo này không từ thủ
đoạn nào, hành động không có giới
hạn, anh lo nhất vẫn là Vu Thần
Giáo này sẽ ám sát người bên cạnh
anh.
“Trần Thanh, không bằng gia nhập
Long Tổ của chúng tôi đi, cậu đã
quen biết Bạch Thấm như vậy, chắc
chắn cũng biết Long Tổ có nhiều lợi
ích, tuyệt đối sẽ không để cậu phải
chịu thiệt”, Nguyên Thu nhìn Trần
Thanh, đột nhiên hai mắt tỏa sáng,
sau đó mở miệng khuyên.
“Đừng vội từ chối, tôi biết, những
tán tu như cậu quan tâm nhất đến
sự tự do, nhưng mà cậu cũng phải
hiểu rằng, tự do là tương đối, ở
Long Tổ chúng tôi, tôi sẽ không nói
là để cho cậu hoàn toàn tự do
được, nhưng chí ít cũng sẽ không
bắt cậu làm chuyện mà cậu không
muốn làm”.
“Vả lại, tài nguyên của Long Tổ, cậu
cũng có thể sử dụng, chỉ cần cậu có
đủ điểm tích lũy thì có thể đổi được
bất kì thứ đồ gì mà cậu muốn, có lẽ
là cậu còn chưa nhìn thấy những
thứ tốt của Long Tổ chúng tôi, nào,
cho cậu xem một chút”.
Nguyên Thu nhìn thấy Trần Thanh
muốn từ chối, không để anh kịp cự
tuyệt, anh ta đã nói thêm một
tràng.
Sau khi nói xong, Nguyên Thu lập
tức lấy điện thoại di động ra, mở
màn hình lên, bắt đầu tìm kiếm thứ
tốt nhất để Trần Thanh nhìn xem.
Thứ Nguyên Thu cho Trần Thanh
nhìn vô cùng có tính công kích, anh
là một luyện dược sư, như vậy tất
nhiên sẽ để ý đến mấy thứ như linh
dược, Nguyên Thu bèn mở cột linh
dược ra.
Quả nhiên, Trần Thanh vừa nhìn
thoáng qua thì không dời mắt đi
được nữa.
Linh dược trong này thật sự rất
nhiều, có nhiều thứ Trần Thanh đã
biết từ khi mới học, nhưng cũng có
cả thứ chưa gặp bao giờ, những vị
thuốc lâu năm và linh dược này quả
thật rất phong phú, nếu như có thể
lấy được, thì sức mạnh của anh sẽ
vững vàng tăng lên, mà người dưới
trướng anh cũng có thể phát triển
hơn.
“Thứ này… Những thứ này sao lại
không giống với Bạch Thấm?”, Trần
Thanh hơi nhỏ giọng nói thầm.
“Cái gì?”, mặc dù anh nói rất nhỏ,
nhưng ở đây toàn những người tu
luyện, đương nhiên cũng nghe thấy,
Nguyên Thu lập tức trừng mắt nhìn
về phía Bạch Thấm.
Khuôn mặt Bạch Thấm đỏ lên, sau
đó hung hăng lườm Trần Thanh
một cái, rồi mới giải thích: “Phó tổ
trưởng Nguyên, tôi cũng không cố
ý, tôi muốn Trần Thanh giúp ông
nội tôi luyện chế thuốc, cho nên
mới đưa cho anh ấy nhìn. Tôi cam
đoan lần sau sẽ không làm như thế
nữa”.
“Ừm, lần sau không được tái
phạm”, Nguyên Thu gật đầu, vẻ
mặt cũng không thay đổi quá nhiều,
coi như bỏ qua.
Anh ta vốn chỉ muốn phát huy một
chút sự uy nghiêm của một phó tổ
trưởng, thế nhưng cô nhóc này
cũng đã nói là vì để chữa bệnh cho
ông cụ Bạch rồi.
Anh ta cảm nhận được ánh mắt
đáng sợ của bốn ông lão kia, nếu
như anh ta dám răn dạy Bạch Thấm
nữa, cuối cùng người nhận hậu quả
thê thảm sẽ là mình rồi.
Trần Thanh hơi sững sờ, anh không
ngờ Long Tổ còn có quy định như
vậy.
“Ngoại trừ những thứ này ra, cái
dược đỉnh lần trước, nếu như cậu
gia nhập Long Tổ thì có thể không
cần trả lại nữa”, Nguyên Thu vô
cùng rộng lượng vung tay nói với
Trần Thanh.
“Phó tổ trưởng Nguyên, sao tôi nhớ
là Long Tổ các anh có một quy
định, chỉ cần là luyện dược sư thì
luôn có thể sử dụng cái dược đỉnh
này mà? Chẳng lẽ tôi nhớ nhầm
rồi?”, Trần Thanh liếc mắt nhìn, cái
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!