Chương 598: Trồng rau quả
Sau khi đến hồ Lộc Minh, Nam Cung
Thành lập tức bị nơi này hấp dẫn,
không khí ở đây trong lành hơn ở
biệt thự Nam Sơn nhiều, hoàn toàn
không thể so sánh, không ở cùng
một cấp độ.
Hơn nữa, bao nhiêu biệt thự ở đây
đều là của Trần Thanh, như thế đã
khiến Nam Cung Thành mở rộng
tầm mắt rồi, ông cụ cũng biết khu
biệt thự ở hồ Lộc Minh xảy ra rất
nhiều chuyện, nhưng không ngờ
rằng lại bị Trần Thanh lấy được, thế
mà còn tu sửa lại thành như vậy.
Với ánh mắt của ông cụ, đương
nhiên có thể nhìn ra được khu biệt
thự nhìn như yên bình này, thật ra
có rất nhiều sát khí.
Không sai, chuyện Mộ Dung Phong
đánh lén đã khiến tính cảnh giác
của Trần Thanh tăng lên, anh đã
bảo mấy người Tật Phong bố trí
phong toả lại quanh khu biệt thự,
có những vũ khí nóng như bom, còn
có cả vũ khí lạnh là thuật cơ quan
của Mặc Uyên.
Nếu như ngay từ đầu đã có những
thứ này, như vậy chắc chắn mấy
người Mộ Dung Phong sẽ không có
khả năng dễ dàng tiến vào khu biệt
thự, đây cũng là do Trần Thanh sơ
suất.
Cho nên, lần tu sửa này khác với
mọi lần trước, trong đầu Trần
Thanh đã có một phương án tu sửa
đại khái rồi, mà lần tu sửa này cũng
làm theo phương án của anh.
"Ông nội, cháu sắp xếp cho ông
một căn biệt thự ở chỗ này, ông
nhìn xem có thích hay không?”,
Trần Thanh nhìn thấy vẻ hài lòng
trên mặt ông cụ, lập tức thở dài
một hơi, sau đó lái xe dẫn ba người
đến bên cạnh hồ Lộc Minh.
Bên trên hồ Lộc Minh có một căn
biệt thự, đẩy cửa sổ ra sẽ có thể
nhìn thấy hồ Lộc Minh xinh đẹp, trừ
cái đó ra, diện tích căn biệt thự này
và diện tích xung quanh đều vô
cùng rộng lớn, đằng sau biệt thự có
thể khai hoang ra một mảnh đất,
dùng để trồng rau quả, cũng có thể
dẫn nước hồ Lộc Minh lên để tưới
tiêu cho đám rau quả này, chắc
chắn là loại hình mà ông cụ thích.
Quả nhiên, sau khi nhìn thấy biệt
thự này, ông cụ vô cùng hài lòng,
liền quyết định sẽ ở lại đây.
"Thằng nhóc thối, cháu cũng có bản
lĩnh thật lớn, nơi này tốt hơn Nam
Sơn nhiều, ở đây có cảm giác hít
thở thoải mái hơn, cả người cũng
nhẹ nhàng hơn. Không tồi, không
tồi đâu”, Nam Cung Thành cực kì
hài lòng, khen ngợi Trần Thanh
không dứt lời.
Lúc bọn họ xuất phát, Trần Thanh
cũng đã bảo người ta chuyển những
thứ cần thiết đến biệt thự này rồi,
ông cụ có thể vào ở luôn, về phần
những đồ đạc cá nhân của ông cụ,
anh cũng đã bảo Nam Cung Minh
Đức chuyển tới cho ông cụ rồi.
Bữa tiệc giữa trưa, Trần Thanh
không mời những người khác, chỉ
có bốn người bọn họ, mà anh lại tự
mình xuống bếp, ba người nhà họ
Nam Cung đều rất hài lòng, không
ngờ vậy mà anh còn có thể làm ra
những món ăn màu sắc hương vị
đầy đủ như thế.
Bận rộn một ngày, Nam Cung Minh
Đức ở lại đây với ông cụ, mà đương
nhiên Trần Thanh và Nam Cung Yến
bị Nam ông đuổi về, hơn nữa trước
khi đi, ông còn vụng trộm kéo con
gái mình ra nói chuyện một lúc lâu.
Đến nỗi trên đường trở về, Nam
Cung Yến cứ đột nhiên nhìn chằm
chằm vào Trần Thanh, có lúc anh
nhìn sang, cô lại nhanh chóng quay
đầu đi, sau đó gương mặt xinh đẹp
đỏ bừng, không dám nhìn anh thêm
nữa.
Khiến cho Trần Thanh không thể
hiểu nổi, không biết bà xã mình bị
làm sao.
"Bà xã, bố vợ anh nói gì với em
vậy?”, Trần Thanh và Nam Cung
Yến không lái xe, mà tản bộ trở về,
dù sao tuy nơi này rất lớn, nhưng
khoảng cách giữa hai căn biệt thự
lại không xa lắm.
"Không có...Không có gì, đi nhanh
lên, em buồn ngủ lắm rồi”, gương
mặt xinh đẹp của Nam Cung Yến đỏ
bừng, lúc này liền bước nhanh hơn.
Trần Thanh lập tức cảm thấy buồn
cười, cô nàng này, cho rằng trời tối
là mình không nhìn thấy biểu cảm
trên mặt cô sao?
"Xem ra, bố vợ không thích anh, nói
xấu anh rồi”, anh thở dài một hơi,
sau đó làm ra vẻ lo lắng nói.
"Không...Không đâu, ông ấy chỉ
thúc giục chúng ta nhanh có con
thôi…” nghe Trần Thanh nói vậy,
Nam Cung Yến lập tức luống cuống,
lỡ miệng nói ra, nói xong cô liền hối
hận, sao mình lại nói hết ra như vậy
chứ.
"Không thèm nghe anh nói nữa,
anh cứ bắt em phải nói”, Nam Cung
Yến quá xấu hổ, liền dậm chân một
cái, chạy về phía trước thật nhanh.
"Bà xã, đừng chạy, anh dẫn em
bay”, Trần Thanh đã bao giờ nhìn
thấy dáng vẻ đáng yêu như vậy của
bà xã, trong lòng vô cùng vui vẻ,
lúc này bước nhanh về phía trước,
ôm lấy cô từ phía sau, sau đó bế cô
kiểu công chúa.
"A... Mau thả em xuống”, Nam
Cung Yến giật mình, muốn phản
kháng, chỉ là lúc này Trần Thanh đã
ôm cô bay lên không, hai người
cùng nhau bay lên.
Đương nhiên, cũng không phải là
bay thật, mà là Trần Thanh mượn
sức mạnh của chân khí đưa hai
người vào không trung, coi như lướt
đi ngắn ngủi, nhưng mà như thế
cũng đã cực kì đáng gờm rồi.
Phải biết, đây chính là trọng lượng
của hai người, tuyệt đối không
giống với lúc Trần Thanh cầu hôn,
lúc cầu hôn anh đã phải dùng hết
sức lực của mình.
Mà sau khi đột phá đến võ đạo tông
sư, Trần Thanh phát hiện mình có
thể dừng lại trên không trung lâu
hơn, chân khí bị tiêu hao lại càng ít
hơn.
Nam Cung Yến nhìn thấy mình bay
lên, lập tức sợ hãi nhắm mắt lại.
"Mở mắt ra đi, không có chuyện gì
đâu, có ông xã ở đây với em rồi”,
nhìn thấy người yêu trong lòng
mình sợ hãi, anh liền mở miệng an
ủi.
Nghe Trần Thanh nói vậy, lúc này
Nam Cung Yến mới mở to mắt ra,
bọn họ cũng không bay cao lắm,
hơn nữa mỗi lần bay lại không được
bao xa, anh sẽ rơi xuống mặt đất,
rồi lại mượn lực bay lên.
"Chơi vui quá, có phải về sau em
cũng làm được như thế không?”,
Nam Cung Yến ôm lấy cổ Trần
Thanh, hưng phấn hỏi.
"Đương nhiên là có thể, thiên phú
của em rất tốt, thực lực sẽ tăng lên
nhanh chóng”, mặc dù ngoài miệng
Trần Thanh nói như vậy, thế nhưng
anh lại đang có một suy nghĩ, ôm
một người đẹp tuyệt trần thế này,
nếu như anh còn có thể nghĩ đến
chuyện khác, vậy thật sự không
phải là đàn ông nữa.
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Thanh
cảm thấy nóng rực, liền tăng nhanh
tốc độ.
Sau khi trở lại biệt thự, Trần Thanh
nhìn xuyên tường, phát hiện bọn họ
đều không ở trong biệt thự, đương
nhiên, đây cũng là Trần Thanh làm,
anh đã đuổi bọn họ đến biệt thự
khác, cũng không thể để tất cả mọi
người ở cùng một chỗ mãi được.
Dù sao, thực lực của mình đã đột
phá đến võ đạo tông sư, lại thêm
bố vợ thúc giục, đêm nay Trần
Thanh không muốn nhịn nữa, đối
mặt với bà xã xinh đẹp như thế, có
thể chịu đến mức này, anh cũng coi
như rất lợi hại rồi.
Đương nhiên Nam Cung Yến cung
̃
cảm nhận được sóng nhiệt toả ra
trên người Trần Thanh, cô chưa bao
giờ cảm nhận được hơi thở hừng
hực như thế trên người anh cả,
khiến cô có một cảm giác mê man.
Trần Thanh không thèm đi cửa
chính, mà ôm Nam Cung Yến bay
thẳng lên trên tầng hai, xông vào từ
cửa sổ.
Vừa vào trong biệt thự, anh đã
không nhịn được ṃanh me
̃đón
nhận.
Nam Cung Yến cũng bị hơi thở nóng
rực của Trần Thanh làm cho mê
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!