Chương 600: Một đòn kết liễu
Nghe thấy Trần Thanh sắp xếp cho
Nam Cung Yến nhưng lại không sắp
xếp nhiệm vụ cho bọn họ, mấy
người Giang Tử Phong lập tức
không làm nữa.
“Đại ca, bọn em thì sao?”, Giang Tử
Phong lên tiếng hỏi đầu tiên.
“Các cậu đợi ở trong biệt thự,
không cho phép ra ngoài”, Trần
Thanh nhíu mày, sau đó cực kì
không khách khí nói.
Nhìn thấy Giang Tử Phong bị dạy
dỗ, mấy người Từ Tịnh Nhã và
Tuyên Hoàng nào còn dám mở
miệng, mặc dù các cô cũng muốn ra
trận đánh nhau.
“Không phải là không cho mọi người
cơ hội, mọi người co
̀n kem xa l ́ ăm,
́
tôi hy vọng lần sau lúc tôi phân
công nhiệm vụ, mọi người đều có
thể tự mình phụ trách một bên”,
Trần Thanh nghiêm túc nói.
“Cẩu Tử, bảo vệ tốt chị dâu cậu,
mặc dù thực lực của cô ấy rất
mạnh, nhưng chưa từng giết người,
hiểu chưa?”, Trần Thanh quay đầu
nhìn về phía Cẩu Tử.
“Vâng, đại ca”, Cẩu Tử khẽ gật đầu,
nhất định cậu ta sẽ liều chết bảo vệ
chị dâu.
“Thật ra mọi người cũng không cần
khẩn trương như vậy, lát nữa lúc tôi
rời đi, mọi người phải bảo vệ tốt
căn cứ của chúng ta, thật ra tôi sắp
xếp như vậy đều chỉ để đề phòng
rắc rối có thể xuất hiện thôi”, Trần
Thanh nhìn thấy tất cả mọi người
khẩn trương, lúc này mở miệng an
ủi.
“Ông xã, anh phải chú ý an toàn
đấy”, Nam Cung Yến biết, cô không
thể ngăn cản Trần Thanh, chỉ có
thể dặn dò anh chú ý an toàn.
“Yên tâm đi, không ai có thể làm
anh bị thương được”, Trần Thanh
tự tin cười một tiếng, lúc đầu thực
lực của anh chưa đủ mạnh mẽ, thế
nhưng sau một đêm xuân hôm qua,
thế mà thực lực của anh đã tăng lên
tới cảnh giới tiểu thành, đương
nhiên sẽ càng không sợ hãi.
Sau đó Trần Thanh dẫn Tật Phong
và Hắc Kiện rời khỏi hồ Lộc Minh, sở
dĩ dẫn theo Tật Phong, là bởi vì Tật
Phong nhanh nhẹn nhất, mà Hắc
Kiện có thể dùng kỹ thuật hacker để
hack mạng lưới và mạch điện ở
xung quanh.
Vừa nãy Trần Thanh mới nhận được
điện thoại của Hứa Thiệu Phong, Tô
Hồng Mị bị bắt cóc.
Đối với Tô Hồng Mị, Trần Thanh
thấy vô cùng áy náy, đã lâu như
vậy rồi mà anh vẫn chưa đi thăm cô
ta, mà cô ta vẫn luôn giúp mình chú
ý đến thế giới ngầm ở thành phố
Nam Hải, mặc dù không thể mang
đến cho anh nhiều lợi ích kinh tế,
nhưng lại làm cho cả thành phố
Nam Hải trở nên cực kì yên ổn.
Hơn nữa, bởi vì anh nắm thế giới
ngầm của thành phố Nam Hải ở
trong tay, cho nên, Hứa Thiệu
Phong mới có thể nắm giữ được vài
tin tình báo đầu tiên, vì thế thế giới
ngầm của thành phố Nam Hải mới
không có chút sai sót nào.
Trần Thanh lái xe, tốc độ xe đạt
đến một tình trạng cực kì khủng bố.
“Cắt hết mạng lưới ở gần quán bar
Dạ Mị cho tôi, đồng thời chuẩn bị
tốt cho tôi, chờ tôi phat t ́
in hi ́ ệ u thì
cắt luôn cả điện”, Trần Thanh nói
với Hắc Kiện.
“Yên tâm đi, đại ca, đảm bảo sẽ
hoàn thành nhiệm vụ”, Hắc Kiện
khẽ gật đầu, sau đó mở máy tính
xách tay của mình ra, hai tay bắt
đầu thao tác thật nhanh, cho dù
chiếc xe có phóng nhanh cũng
không thể ảnh hưởng đến thao tác
của Hắc Kiện, đây chính là thực lực
của hacker đỉnh cao thế giới.
“Tật Phong, luyện Tiêu Dao Bộ mà
tôi dạy cho cậu như thế nào rồi?”,
Trần Thanh đột nhiên quay đầu hỏi
Tật Phong.
“Hả...Sáu cái lốp xe, một phút co
́
thê
̉
chạy một trăm vòng, lốp xe
không chuyển vị trí”, Tật Phong
sửng sốt, sau đó báo cáo.
“Không tệ, xem ra không lười biếng,
bình thường chảy nhiều mồ hôi, đến
lúc chiến tranh mới ít đổ máu”, Trần
Thanh hài lòng gật đầu, sáu cái lốp
xe này được sắp xếp lộn xộn, chân
dẫm lên trên lốp xe, không thể lọt
vào trong bánh xe hay bị rơi xuống,
đối với người không có thân pháp
đặc biệt mà nói, căn bản sẽ không
làm được, mà cho dù có làm được,
tốc độ cung s
̃ ẽ không nhanh.
Sở dĩ Trần Thanh truyền Tiêu Dao
Bộ cho Tật Phong, cũng là bởi vì Tật
Phong là người nhạy bén nhất trong
mấy người bọn họ, tu luyện bộ thân
pháp này vừa vặn phù hợp, lại càng
tăng thêm sức mạnh.
Nghe thấy Trần Thanh khích lệ, Tật
Phong lập tức cười vui vẻ, hiển
nhiên sự khích lệ của Trần Thanh
còn quan trọng hơn bất kì điều gì.
“Đại ca, thực lực của em là cao
nhất, bây giờ em cũng đã là hậu
thiên đại thành rồi”, ngay lúc này,
Hắc Kiện không cam lòng yếu thế
nói.
“Ồ?”, Trần Thanh sửng sốt, anh
cũng không chú ý tới, bây giờ nhìn
một chút, quả nhiên thực lực của
Hắc Kiện đã đạt đến hậu thiên đại
thành, tuyệt đối là người tiến bộ
nhanh nhất trong số bọn họ.
“Không tệ, đều rất tốt”, người vui
vẻ nhất không ai bằng Trần Thanh,
sở dĩ anh gọi các anh em đến hết,
chính là để có thể làm bọn họ phát
triển tốt hơn.
Bây giờ thấy bọn họ đều có tiến bộ
mới mỗi ngày, đương nhiên Trần
Thanh vô cùng vui vẻ.
Trên đường đi, anh lại nhận được
điện thoại của Hứa Thiệu Phong, đã
điều tra rõ ràng, kẻ bắt cóc Tô
Hồng Mị chính là tàn dư của Giang
Môn.
Lúc đầu Trần Thanh cho rằng người
của Giang Môn đã bị mấy người Tật
Phong đánh tan rồi, không có khả
năng gây ra sóng gió gì nữa, không
nghĩ tới tàn dư của Giang Môn lại
chui ra ngoài gây sóng gió, xem ra,
nhất định lần này phải nhổ cỏ tận
gốc, nếu không thật sự xảy ra
chuyện gì, anh hối hận cũng không
kịp.
Trần Thanh mở loa ra, đương nhiên
hai người Tật Phong và Hắc Kiện có
nghe được, điều này khiến sắc mặt
của hai người bọn họ vô cùng
không dễ nhìn.
“Đại ca, xin lỗi, là bọn em không
giải quyết sạch sẽ”, Tật Phong và
Hắc Kiện áy náy nhìn Trần Thanh,
nói.
“Đừng ảo não, lúc đó thực lực của
các cậu vẫn còn hơi yếu, may mắn
là các cậu chỉ dùng hình thức bắn
tỉa ở khoảng cách xa, nếu không với
thực lực của Giang Môn, các cậu
căn bản không có cơ hội cận chiến
nào cả”, Trần Thanh không trách
bọn họ, bọn họ cũng chỉ muốn cho
mình một sự bất ngờ thôi.
“Đại ca, anh yên tâm, về sau bọn
em sẽ cố gắng tu luyện gấp bội,
nếu sau này có đánh nhau chính
diện, nhất định sẽ không mất mặt
nữa”, hai người bọn họ cực kì kiên
định nói.
Chiếc xe giống như một con cá
nhạy bén dưới sự điều khiển của
Trần Thanh, tốc độ rất nhanh,
nhưng lại co
́thê
̉
lướt đi đẹp đẽ, sau
khi vào trong thành phố, Trần
Thanh không ngừng tăng tốc, rất
nhanh đã tới quán bar Dạ Mị.
Chỉ là ở đây đã bị phong toả lại,
những tên côn đồ hung dữ cầm dao
phay, gậy gộc đang vây quanh bên
ngoài quán bar.
Trần Thanh đạp phanh dừng ở cửa
quán bar, để Hắc Kiện
̉ơ ḷai bên
trong, Trần Thanh dẫn Tật Phong
xuống xe.
“Trần gia”, sau khi đám côn đồ ở
cửa ra vào nhìn thấy Trần Thanh
xuống xe, ai nấy đều cúi gập người,
hành lễ nói với Trần Thanh.
“Đừng đứng ở cửa nữa, nấp đi, quá
kiêu căng”, Trần Thanh nhìn thấy
nhiều người cầm vũ khí đứng trên
đường như vậy, trong lòng bỗng
trầm xuống, lúc này mở miệng sai
bảo.
“Vâng, Trần gia!”, nghe Trần Thanh
nói vậy, đám lưu manh liền tản hết
ra, nấp ở trong các ngõ ngách trên
đường gần quán bar, hơn nữa còn
giấu cả vũ khí đi.
Nhìn đến đây, Trần Thanh lập tức
thở ra một hơi, sau đó nhìn xuyên
tường, bao phủ lại toàn bộ quán bar
Dạ Mị .
Cảnh tượng bên trong cực kì rõ
ràng, năm người đàn ông mặc áo
đen đang đứng trên sàn nhảy quán
bar, một lão già mặc trường bào
ma
̀u đ̉
o cho
́t ngồi ở chính giữa sàn
nhảy, nhắm mắt uống trà...
Trần Thanh không để năm người
đàn ông áo đen kia ở trong lòng,
thực lực mạnh nhất trong số bọn họ
cũng chỉ là võ giả tiên thiên, không
đủ gây sợ.
Thế nhưng hơi thở của lão già kia
rất thâm trầm, chỉ sợ thực lực cũng
là võ đạo tông sư.
Mà Tô Hồng Mị đang bị bọn họ trói
trên một cái ghế, cách lão già kia
không xa, với khoảng cách như vậy,
nhất định phải kết liễu bằng một
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!