Chương 621: Giống như một tia
chớp
Mà lúc này tên thần sử kia lại nhanh
chóng lao về phía mấy người Cẩu
Tử, hiển nhiên, hắn ta biết với thực
lực của mình căn bản không có cách
nào nhanh chóng giết chết Trần
Thanh được, như vậy chỉ còn một
biện pháp, bắt người mà anh quan
tâm để uy hiếp anh.
“Muốn chết”, đương nhiên Trần
Thanh cảm nhận được ý đồ của đối
phương, điều này khiến anh cực kì
giận dữ, cả người xông ra ngoài.
Không có Cố Lăng Nhi ràng buộc,
tốc độ của Trần Thanh đạt đến mức
nhanh nhất, cả người giống như
một tia chớp, chỉ trong giây lát đã
đến bên cạnh thần sử, sau đó anh
đột nhiên từ trên trời giáng xuống
giống như một con đại bàng, đạp
mạnh về phía sau lưng thần sử.
Hắn ta cảm nhận được phía sau
truyền đến hơi thở nguy hiểm, bỗng
nhiên thấy cực kì sợ hãi, thần sử
không ngờ được thế mà tốc độ của
Trần Thanh lại co
́thê
̉
nhanh đến
như vậy.
Hắn ta không chút do dự lăn người
sang bên cạnh để tránh né.
Làm xong những chuyện này, sắc
mặt của thần sử bỗng trở nên cực
kì khó coi, ở đây còn có một số tín
đồ điên cuồng đang nhìn mình, hắn
ta là một thần sử, thế mà lại bị một
người thế tục đánh thành như vậy,
vô cùng nhục nhã.
“Đây là trận chiến của hai người
chúng ta, nếu như ông còn dám tùy
tiện nhúng tay vào trận chiến của
những người khác, chỉ sợ mọi
chuyện sẽ không có nhẹ nhàng như
vậy đâu”, Trần Thanh cười lạnh,
sau đó vỗ một chưởng ra, luồng khí
mạnh mẽ đánh bay mấy người Vu
Thần Giáo ở gần anh nhất ra ngoài,
còn chưa rơi xuống mặt đất đã
không còn hô hấp.
“Cậu...Chết đi cho tôi”, cuối cùng
lúc này thần sử đã quyết định,
muốn đánh một trận sống còn với
Trần Thanh, nếu như anh không
chết, cho dù hôm nay thế nào hắn
ta cũng không thể sống nổi, càng
không cần phải nói đến bảo vệ
được căn cứ này.
Hai người lao vào đánh nhau, với
lực chiến của bọn họ, dưới chấn
động của trận chiến cường độ cao
này, không người nào dám tới gần
trong phạm vi một trăm mét.
Trần Thanh cố ý dẫn dắt thần sử
kia đến chỗ tế đàn để đánh, rất
nhanh chấn động của trận chiến
giữa hai người đã phá huỷ hơn một
nửa tế đàn, để lộ ra vài thứ ở bên
trong, đương nhiên cung phá h ̃ ủy
những thứ đó.
Trần Thanh không hề nương tay mà
chiến đấu hết sức mình, bằng
không với lực chiến của tên này, chỉ
sợ không có một ai trong mấy người
Tật Phong là đối thủ, hơn nữa thực
lực của mấy người Ưng Chuẩn, căn
bản cũng không ngăn được hắn ta.
Thực lực thật sự của Trần Thanh
quá kinh khủng, có thể coi là lực
chiến khủng bố, đối đâ
̀
u với thần sử
này mà cũng không chiếm được lợi
thế gì.
Mà quan trọng là, thân thể của
người này cứ như là không có
xương cốt, có lúc rõ ràng anh đã
đ̣âp lên trên người đối phương rồi,
thế nhưng đối phương lại vô cùng
cứng rắn, khiến tất cả đòn tấn công
của anh đều trượt mất.
“Tôi cũng không tin, ông đúng là
rắn hay sao? Cho dù ông là rắn,
hôm nay ông cũng phải đền tội cho
tôi”, Trần Thanh đánh đến mức
trong lòng bừng bừng lửa giận, lúc
này chân khí trong cơ thể ngưng tụ
ra, hóa thành một thanh trường
đao, chém mạnh vào trên người tên
thần sử kia.
Chỉ là, anh không ngờ rằng tên thần
sử này đúng là giống như một con
rắn, làm đủ loại động tác để tránh
né đòn tấn công của anh, Trần
Thanh nhìn xuyên thấu, phát hiện
đường vận chuyển của chân khí
trong cơ thể người này không giống
người bình thường lắm.
“Ha ha...Cậu không giết tôi được
đâu, tôi có sức mạnh mà thần linh
ban cho, nếu cậu đã không giết
được tôi, vậy sẽ bị tôi giết”, lúc này
thần sử đã không có chút kiêng dè
nào nữa, ban đầu hắn ta còn bị
Trần Thanh dọa, nhưng sau khi hắn
ta sử dụng loại sức mạnh mà thần
linh ban cho, hắn ta mới phát hiện
thế mà đòn tấn công của anh không
tạo được ảnh hưởng gì với hắn ta.
“Đáng chết, có bản lĩnh thì ông cứ
đến đây”, Trần Thanh có vẻ luống
cuống nói.
“Chết đi cho tôi”, thần sử cười lạnh
một tiếng, sau đó toàn bộ cơ thể
vặn vẹo thành góc độ không thể
tưởng tượng nổi giống như một con
rắn lớn, lập tức xuất hiện ở bên
cạnh Trần Thanh, trong tay có thêm
một con dao găm, đâm mạnh vào
sau lưng Trần Thanh.
“A...Trần Thanh, cẩn thận”, Cố Lăng
Nhi đứng một bên xem chiến đấu
thấy cảnh này, lập tức kinh ngạc
kêu lên, liều lĩnh bổ nhào về phía
bên kia.
Lúc này trong đầu cô ta chỉ có một
suy nghĩ, tuyệt đối không thể để
cho đối phương giết Trần Thanh.
“Cô đừng đi qua, cô qua đó sẽ chỉ
làm anh ấy càng thêm bị động
thôi”, ngay lúc Cố Lăng Nhi muốn
xông ra, Nam Cung Yến vẫn luôn
chú ý đến Trần Thanh cũng lao đến,
ngăn cản cô ta.
“Cô tránh ra cho tôi”, Cố Lăng Nhi
thấy có người cản đường thì gấp
gáp, vỗ một chưởng về phía Nam
Cung Yến.
“Đàng hoàng một chút đi”, Nam
Cung Yến biến hai thanh kiếm trong
tay mình thành một thanh, sau đó
bắt lấy cổ tay Cố Lăng Nhi.
“Cô cứ nhìn đi”, lúc này trong lòng
Nam Cung Yến rất bất đắc dĩ, mặc
dù cô đã sớm biết Trần Thanh ưu tú
như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều
người liều lĩnh nhào lên, nhưng cô
không ngờ được một lần hành động
ngẫu nhiên cũng có thể gặp được
một người vì Trần Thanh mà liều
lĩnh ra tay.
Bị Nam Cung Yến ngăn cản, Cố
Lăng Nhi hơi tỉnh táo một chút, sau
khi nhìn thấy Trần Thanh chiến đấu
với tên thần sử gì đó, rốt cuộc cô ta
đã hiểu rõ vì sao Nam Cung Yến
muốn ngăn cản mình.
Chỉ thấy Trần Thanh đối mặt với
hành động quỷ quái của thần sử thì
lộ ra một nụ cười như ý vì đã đạt
được âm mưu.
Có thể nói là Nam Cung Yến cực kì
quen thuộc với Trần Thanh, nhìn
thấy nụ cười của anh, đương nhiên
biết anh lại muốn gài bẫy người ta,
cô sẽ không cho phép Cố Lăng Nhi
đến phá hỏng cuộc chiến mà anh
vất vả lắm mới tạo ra được.
“Lúc này xem ông chạy đi đâu”,
chân khí trong cơ thể Trần Thanh
cứ như đang sôi trào, bao phủ lấy
cả người anh, sau đó chân khí hóa
thành ngàn vạn ánh đao chém về
phía thần sử.
“A...Cậu lừa tôi, thế mà cậu dám
giở trò lừa bịp”, trong nháy mắt
trên người thần sử đã bị ngàn vạn
đao khí của Trần Thanh chém ra
mấy vết thương, mỗi một vết
thương đều cực kì sâu, chỉ là lần
này đã khiến cả người hắn ta đầm
đìa máu me, hoàn toàn mất đi vẻ
kiêu ngạo dạy đời vừa rồi.
Thần sử biết, nếu như lúc này còn
không chạy trốn, chỉ sợ sẽ phải viết
di chúc ở đây.
Nghĩ tới đây, chân khí trong cơ thể
hắn ta sôi trào lên giống như nước
sôi, sau đó con đường vận chuyển
đã thay đổi, sắc mặt của hắn ta lập
tức trở nên đỏ bừng.
Ngay sau đó, hắn ta đột nhiên lao
ra, cả người cứ như được lắp lò xo,
bắn thẳng lên trên cao mấy mét,
đổi hướng trên không trung ngay
lập tức, bỏ chạy thục mạng ra bên
ngoài Hồ Kiều Than.
Trần Thanh hơi sững sờ, anh không
nghĩ tới tên này bị mình đánh cho bị
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!