Chương 640: Danh tiêng vang xa
"Nêu theo như ông nói, ch̉ăng phaỉ
là có th̉ê đi thach đâu bât cứ luć
nào hay sao, cho dù tôi thắng lần
so tài này, lần sau ḅon ḥo ḷai tiêp
tụ c đên thach đâu, chăng̉ ph̉ai là se
keo
dài mai
mai
không dứt sao?",
Trần Thanh nghe Lacey nói, nhât
thời nhiu mày, sau đó săć ṃăt
không vui nói.
"Đ̣ai nhân linh vu, ng̣ai qua,
có th̉ê
tôi nói không rõ lăm, nêu là so tài
giữa hai linh vu, như ṿây ch̉ i có mộ t
lần, miên là thănǵ tṛân, những thư
giành đựơc sau tṛân đâu đều là tài
s̉an thụôc về cá nhân linh vu".
"Tḥât ra đây cung là chuyệ n không
còn cach nào thôi, hai ḅô ḷac chunǵ
tôi đã vi ̀ m̉o
kim cương này ma
xung đ̣ôt rât nhiều lần, nêu còn tiêp
tụ c tranh giành, hai ḅô ḷac đều se
t̉ôn thât vô cùng năng̣ nề, cho nên
mới quyêt đ̣ inh dùng phương phap
này đ̉ê giaỉ quyêt".
Lacey cung có chut́ quá mức không
biêt xâu hổ noí vơí Trần Thanh.
Nghe ông ta nói xong, Trần Thanh mới hỉêu đựơc, hóa ra là bất đắc dĩ
mới đ̉ê cho linh vu ra tay, dù sao,
nêu linh vu ra tay, đó chinh là tài
s̉an thụôc về cá nhân linh vu, không
có chút ich ḷơi gi ̀ với ḅô ḷac.
"Đựơc, ngày mai đi xem th̉ư", Trần Thanh g̣ât đầu, ḷai không hề từ chối, tḥât ra anh cung không quá
mức hứng thú với m̉o kim cương
này, dù sao đôi mắt xuyên thâu c̉ua
anh còn chưa từng nhin xuyên qua
khu vự c khai khoang bao giờ, anh
cung muốn nhin xem, khi viên kim
cương còn nằm trong lòng đât se như thế nào.
Quan tṛong nhât
là, đên
ṭân bây
giờ, anh vân
chưa từng dân
ṿơ
minh đi du ḷ ich, chơi đùa bao giờ,
đúng lúc nhân ḍ ip này, dân chơi ṃôt chuyên.
ṿơ đi
Nghe thây lời noí cuả Trần Thanh, Lacey hêt́ sức vui mừng, tuy rằng
m̉o kim cương này thụôc về sở hữu
c̉ua linh vu, nhưng mà nêu linh vu
c̉ua ḅô ḷac họ chiên thănǵ linh vu
c̉ua ḅô ḷac Uku, như ṿây bộ
ḷac
Somtar ḅon ḥo cung sẽ nổ i tiêng xa
gần, đên luć đó đương nhiên cung
giành đựơc nhiều ḷơi ich hơn nữa.
Ṃôt đêm trôi qua, không có chuyệ n gi ̀ x̉ay ra.
Vừa đên rang̣ sang ngày hôm sau,
Trần Thanh hai mắt thâm quầng đi
ra, mây người Tâṭ Phong nhin thây
ṿây cung buồn cười, nhưng mà sau
khi bắt g̣ăp anh măt săć ben c̉ua đ̣ai
ca xong, c̣âu ta ṿôi vàng ng̣âm miệ ng ḷai.
Sang sớm hôm nay, những người
phương tây đựơc anh thụân tay cứu
lúc trước đã chủân ḅ i rời đi, dù sao
ḅon ḥo cung c̉am thây ̉ơ nơi như
thế này quá nguy hỉêm, ḅon ḥo không có năng lự c tự vệ gi ̀ vâñ nên
lự a cḥon nhanh chóng thoat khoỉ
nơi nguy hỉêm này là tốt hơn.
Lần này, Trần Thanh cung không
ngăn c̉an gi, ch̉ăng qua những
người này không ph̉ai người binh
thường, là người c̉ua Hiệ p ḥôi y tê
quốc tê, người đàn ông cầm đầu kia
ḷai là người lanh đ̣ao câp cao, ông
ta đã hứa hẹ n với Trần Thanh, nêú anh họăc ḅan bè anh có cần đên, có
th̉ê ra tay chữa tṛ i miên phi ́mộ t lần.
Đôi
với lần này, Trần Thanh không
t̉o rõ ý kiên gi, còn mây người Nam
Cung Yên bên c̣anh, ṃăc dù cung
có xúc đ̣ông muốn cười, cung may
mà ḅon ḥo nḥ in đượ c.
Dù sao, đứng trước ṃăt anh nói ra những lời như ṿây, cung không ṣơ
ḅ i set đanh.
Đ̣ơi đên
khi đam
người kia rời đi,
mây
người Trần Thanh mới đi theo
tù trửơng Lacey đênkim cương.
ṿ i
tri ́ c̉ua m̉o
Tuy rằng nơi này đã tr̉ơ thành nơi
tranh châp giữa hai bộ ḷac, nhưng vi
không ai nhường ai, cho nên công
việ c khai thać đã ngừng ḷai.
kim cương ̉ơ
chỗ này
Có điều, m̉o
kim cương này cung
không ḅ i đóng ḷai, vi ̉ơ
nơi như thê
này, không ai có th̉ê
dự a vào th̉u
công mà tim đựơc kim cương, cho
dù tim đượ c, ch̉ i sợ
cung không
ph̉ai kim cương t̉ư
tế gi.
Cho nên, chỗ này sẽ có người đi tim
kim cương, mà ch̉ i cần người đi tim
kim cương giao ṇôp chi phi ́ nhât
đ̣ inh là có th̉ê nḥân đựơc mộ t chiêc
x̉eng nh̉o bằng săt,́ tim kiêm kim
cương ̉ơ đây trong ṃôt ngày.
Đương nhiên, đó cung không ph̉ai
văn hóa đ̣ăc trưng c̉ua m̉o kim
cương này, ṃôt số m̉o
kim cương
đã b̉o đi cung sẽ dùng cach này, du
sao đã đào đên mức bỏ
đi rồi, cho
dù đ̉ê cho người ta đên tim kim
cương, cung ch̉ăng còn gi ̀ nữa c̉a,
ḷai còn có th̉ê kiêm đựơc mộ t khỏan tiền.
Trong chuyệ n này đương nhiên cung có người cự c kỳ "may mắn",
tim đượ c mộ t số kim cương cao
câp, hâp
dân
những người tim
kim
cương này đên
đây tim
kiêm.
Binh thường, những người tim đượ c
kim cương cao câp kia đều là cai
bây do người chủ cuả m̉o kim
cương bày ra, vi ̀ đ̉ê thu hut́ những
người tim
kiêm
kim cương này.
Có điều, binh thường đều là những
m̉o kim cương đã cằn côi họăc la
những m̉o đã khai thac gần hêt rồi
mới có những họat đ̣ông như ṿây.
Mà ṃôt m̉o
kim cương, ch̉ i
vi ̀ tranh
đâu giữa hai bộ ḷac, không còn cach
nào khai thac đượ c, cho nên mơí
bàn ḅac đưa ra ṃôt phương phap
ṭam thời, như ṿây cung có th̉ê kiêm
lời đựơc ṃôt it tiền.
"Ông xa, chunǵ ta đi đào kim cương
đi", sau khi nghe Lacey nói chỗ này có họat đ̣ông đào kim cương, Nam
Cung Yên
v̉e
ṃăt hưng phân
nói với
Trần Thanh.
Julia và Iris bên c̣anh cung ṿây, con
gai mà, từ trước đên nay vân không
có chút đề khang nào với những thứ sang long lanh thế này, hơn
nữa lần này còn đi đên mỏ kim
cương nữa, có th̉ê ṭư tay minh đào
ra ṃôt viên kim cương thụôc về minh, đây tuyệ t đối là ṃôt chuyệ n cự c kỳ đang đựơc vui mừng.
"Lacey, thế nào? Chúng tôi cung đi đào kim cương đựơc chứ!", lúc này Trần Thanh h̉oi Lacey.
"Đ̣ai nhân linh vu yêu quy, đương
nhiên không có vân đề gi, có điều,
nêu anh muốn kim cương, chỗ tôi
còn có rât nhiều kim cương t̉y lệ rât
tốt, có th̉ê tăng̣ cho anh", tù trưở ng
Lacey vừa nghe thây
thê,
nhât
thời
hơi s̉ưng sốt, ông ta không ngờ đ̣ai
nhân linh vu vi ̃ đ̣ai ḷai có th̉ê để y
đên nghề nghiệ p như đi tim kim
cương này, còn muốn tự minh ra tay nữa.
Ph̉ai biêt, theo Lacey, nghề nghiệ p
đi tim kim cương này hoàn toàn la
những người quê mùa, làm lao đ̣ông, vốn di ̃ không có gi ̀ tốt đẹ p.
"Không, ông nhầm rồi, tôi không
thiêu tiền, kim cương ḷai càng
không, chúng tôi ch̉ i
thiêu
niềm vui
tim bau vât,̣ niềm vui đào kim
cương thôi, còn có niềm vui bât ngơ
khi đào đựơc kim cương kia", Trần Thanh ḷai lắc đầu, sau đó gỉai thich.
"Đựơc thôi, việ c nh̉o như ṿây không
đang k̉ê. Đ̣ai nhân linh vu, đằng
trước chinh là m̉o kim cương rồi",
Lacey buông tay t̉o vẻ không hỉêu
cho lắm, sau đó nhin thoang qua
ngoài c̉ưa s̉ô, ch̉ i vào mộ t sườn nuí
không cao lắm ̉ơ trước măt,̣ kêu lên. "Đây là..."
Sau khi nhin
thây
m̉o
kim cương
xong, ba người Nam Cung Yên cảm
thấy thât ṿong, vi ̀ hoàn toàn không
giống như m̉o kim cương trong
tửơng tựơng c̉ua cac cô, chỗ này
nào có dang v̉e
gi ̀ c̉ua m̉o
kim
cương, rõ ràng ch̉ i vắng ḷanh leo.
là ṃôt nơi hoang
Trần Thanh giương mắt nhin lên,
chỗ trước ṃăt ḥo đều ḅ i lưới thep
keo ḷai, trên lươí thep còn có rât
nhiều những thứ như đinh sắt linh tinh.
Diệ n tich nơi này nhin qua cung
không quá ṛông lớn, nhin ra xa
cung ch̉ i
khỏang ṃôt hai nghin
met,
nhưng mà ph̉ai biêt đây chinh la
vùng núi, sườn núi cao thâp không
đều cung đã tăng lên diệ n tich rât
lớn cho nơi này.
Ḅon ḥo
nhanh chóng đên
c̉ưa.
Qủa
nhiên, ̉ơ
c̉ưa đang có rât
nhiều
người đang ṇôp tiền, sau đó nḥân đựơc x̉eng sắt đi vào bên trong, còn
có ṃôt số người có x̉eng săn rồi, ch̉ i
ṇôp tiền rồi đi th̉ăng vào, cung rât
nao nhiệ t, còn có mộ t số người
không ph̉ai dân b̉an xứ, người da
đen chiêm đa số, cung có mộ t sô
người da trắng.
"Nêu có người tḥât sự đào đượ c kim
cương cao câp, ṿây cac ông sẽ để
ḥo mang đi sao?", Trần Thanh hơi
khó hỉêu nhin những người này, du
sao nơi này là đ̣ ia bàn c̉ua ḅô ḷac
người ta, nêu
người c̉ua ḅô
ḷac
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!