Chương 647: Từng tung hoành với
vũ khí nóng
Chuyện tiếp theo rất đơn giản, Trần
Thanh sẽ ký giấy tờ sở hữu tài sản
liên quan đến mỏ kim cương, mỏ
kim cương này cũng thuộc về quyền
sở hữu cá nhân của anh.
Ban đầu Trần Thanh còn đắn đo
liệu có nên mua luôn khu vực xung
quanh mỏ kim cương hay không,
nhưng sau khi đọc giấy tờ bản
quyền, anh mới phát hiện mỏ kim
cương không phải chỉ mỗi mình nómà còn bao gồm cả hai mươi mấy
cây số quanh đó.
Đọc tới đây, Trần Thanh thở phào,
bây giờ chuyện anh cần làm chính
là dành thời gian vận chuyển mỏ về
hồ Lộc Minh.
Thời gian tới anh cũng không rảnh
rỗi, bảo La Sâm thu thập một số
dược liệu, cũng yêu cầu Giang Tử
Phong mang linh dược mình cần và
cái vạc đen đến đây.
Không sai, anh muốn dùng cỏ Đàm
để luyện chế đan dược, nhưng
không phải cho mình dùng. Dù sao
cơ thể của anh đã rất mạnh, có
thêm năng lực này cũng chẳng có
tác dụng gì.Trần Thanh chuẩn bị giúp Nam
Cung Yến và những người khác
luyện thể, mà số lượng đan dược
một gốc cỏ Đàm có thể tạo ra phụ
thuộc vào chất lượng của linh dược
được luyện chế cùng với nó.
Vì vậy lần này Trần Thanh bảo
Giang Tử Phong mang đến những
linh dược có chất lượng tốt nhất.
Anh không trở lại vì phải ở đây bảo
vệ cỏ Đàm, mặc dù trước đó nó
không bị hư hại gì nhưng bây giờ
cũng chưa chắc.
Mặc dù Turang có biểu hiện rất an
phận nhưng anh rất tinh mắt, sao
có thể không nhận ra sự oán hận
trong ánh mắt của ông ta được?Trần Thanh không sợ Turang này sẽ
bày trò gì, vì suy cho cùng thực lực
tuyệt đối luôn là sự bảo đảm tốt
nhất, dù ông ta muốn làm gì anh thì
cũng không có năng lực đó.
Tuy không sợ điều đó nhưng anh lại
sợ Turang sẽ cho người âm thầm
phá hỏng gốc cỏ Đàm này, sức
sống của nó quá yếu, chỉ cần nhổ đi
hơn nửa tiếng là sẽ hoàn toàn mất
đi tác dụng.
Thậm chí chưa đến nửa tiếng, chỉ
cần cỏ Đàm rời khỏi nơi sinh trưởng
của nó mười giây thôi là linh lực bên
trong sẽ dần thất thoát, Trần Thanh
quyết không cho phép chuyện đó
xảy ra.Anh đã yêu cầu Giang Tử Phong
mang đồ đến nhanh nhất có thể
nhưng việc di chuyển cũng mất thời
gian, ít nhất cũng phải hai ngày.
Trong hai ngày này, Trần Thanh
không yên tâm được bất cứ ai nên
đành tự mình ở đây bảo vệ.
May sao linh khí ở đây khá sung
túc, tu luyện vô cùng thoải mái.
Còn Nam Cung Yến và những người
khác thì say mê với việc đào kim
cương, hai ngày qua đều đào từ
sáng đến tối, nhưng vì không có
Trần Thanh ở bên nên thu hoạch
của họ có hơi thê thảm.
Trần Thanh đang tu luyện thì chợt
mở mắt, nhìn về phía trước."Sao vậy?", thấy Tật Phong chạy tới
với nét mặt nghiêm trọng, lòng anh
chùng xuống, chắc chắn đã xảy ra
chuyện gì rồi.
"Đại ca, có chuyện rồi, Giang Tử
Phong bị bắt!", Tật Phong nặng nề
nói.
"Sao? Vừa đi vừa nói", nét mặt Trần
Thanh cứng lại, đứng dậy đi ra
ngoài.
So với sự an nguy của Giang Tử
Phong thì gốc cỏ Đàm này không
tính là gì.
Tuy nhiên, anh vẫn bảo Lacey cử
người đến đây trông chừng, không
cho bất cứ ai đến gần.Ban đầu Trần Thanh không định
mang Nam Cung Yến và những
người khác theo, Giang Tử Phong bị
bắt nên chắc chắn sẽ có xung đột.
Chỉ là hai ngày qua họ đào được
kim cương quá ít nên đã không còn
hứng thú, nghe anh nói đi cứu
người cũng đi theo.
"Đã tra ra là ai chưa?", Trần Thanh
lạnh lùng nhìn Tật Phong, hỏi.
"Là Thái Phổ, hình như là Giang Tử
Phong mang đồ đến làm cho người
của anh ta chú ý nên mới bị bắt đi",
Tật Phong vừa lén nhìn anh vừa
nói.
"Ồ? Anh ta còn sống à?", Trần
Thanh ngẩn người, ngờ ngợ hỏi."Không những còn sống mà đã trở
thành đại ca uy quyền nhất thế giới
ngầm Brosso ạ", Tật Phong cười
khổ, bất đắc dĩ nói.
"Nếu còn sống thì cho anh ta chết
thêm lần nữa thôi", Trần Thanh gật
đầu, ra chiều không bận tâm.
Nhưng tia sáng sắc lạnh chợt lóe
qua trong mắt đã tiết lộ sự tàn
nhẫn trong anh.
Thái Phổ từng nằm trong tứ đại sát
thần, trong một lần nhiệm vụ đã tàn
sát người thường nhưng rồi bị người
của Huyết Lang tình cờ đi qua phát
hiện. Cuối cùng, Trần Thanh dẫn
người Huyết Lang diệt sạch nhóm
người Thái Phổ, trong quá trìnhchạy trốn hắn ta trúng đạn cối nên
họ cho rằng người này đã chết,
không ngờ lại còn sống.
Trong tin tức đầu tiên mà Hắc Tử
gửi đến cho Tật Phong ngay vừa rồi
có một số thông tin về Thái Phổ
hiện giờ, sau khi xem xong, nét mặt
của Tật Phong hơi nặng nề.
"Đại ca, Thái Phổ này mạnh hơn
trước đây rất nhiều, nghe nói đã bái
một tên linh vu nằm trong tốp mười
Hắc Châu làm thầy, hiện giờ số
người dưới trướng anh ta có ít nhất
mấy ngàn người", Tật Phong gượng
cười nói.
"Tật Phong, tâm tính của cậu vẫn
chưa tiến bộ hơn, trước đây chúngta tung hoàng với vũ khí nóng,
nhưng bây giờ các cậu đang tu
luyện võ đạo, sao tư duy vẫn còn
như trước kia chứ?", Trần Thanh
không hề quan tâm đến thế lực hiện
giờ của Thái Phổ, nếu muốn ra tay
thì cứ xông thẳng vào bắt hắn ta là
được.
"Vâng, đại ca, em sai rồi", Tật
Phong hơi ngẩn người, ngượng
ngùng nói. Quả thật là cậu ta đã
giật thót khi biết được thế lực của
Thái Phổ.
Vì vậy mới theo thói quen dùng lối
tư duy trước đây để suy ngẫm vấn
đề.Xe nhanh chóng vào trong thành
phố, tốc độ lần này của họ nhanh
hơn lần trước rất nhiều vì lối đi đã
thông suốt, dù đi ngang qua một số
bộ lạc đặc thù thì nhóm Trần Thanh
cũng không đi đường vòng, vì vậy
đã rút ngắn được thời gian đáng kể.
Vào thành phố, họ đến nơi ở biệt
lập của mình, nhóm Hắc Tử đã chờ
ở đây sẵn, vũ khí và trang bị cũng
đã chuẩn bị thỏa đáng.
"Tôi nói chứ mấy cậu chuẩn bị
nhiều vũ khí hạng nặng như thế làm
gì vậy? Muốn phát động chiến tranh
hả?", nhìn thấy đống lựu pháo,
súng Gatling, súng cối và những vũkhí hạng nặng khác, Trần Thanh
không kìm được đen mặt hỏi.
"Đại ca, chẳng lẽ anh không hoài
niệm năm tháng đỉnh cao phong độ
của chúng ta sao?", Tật Phong nghe
vậy thì hí hửng chạy tới chơi đùa
với đống vũ khí, không hề phát hiện
mặt Trần Thanh đã đen như than.
Hắc Tử và hai người khác thì đã
thấy, nhanh chóng đặt vũ khí nóng
trong tay xuống, đồng loạt lùi về
sau hai bước, giữ khoảng cách với
đống vũ khí hạng nặng kia... À, còn
có Tật Phong nữa.
"Bốp!"
Trần Thanh tiến lên đánh vào sau
đầu Tật Phong một phát, hung dữnói: "Đã bước chân vào võ đạo thì
lựa chọn đầu tiên phải là võ đạo,
không có ma sát thì sao thấy cầu
vồng được?"
Bấy giờ Tật Phong mới phản ứng
lại, ấm ức nhìn đại ca của mình,
đồng thời trừng ba tên bỏ rơi đồng
đội kia.
"Nhiệm vụ lần này chỉ cho phép
mang một số vũ khí nhỏ gọn đi, còn
lại mang ít thôi, tôi muốn xem thời
gian qua các cậu tiến bộ đến đâu
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!