Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 652: Thái Phổ

Nghe được lời nói của Trần Thanh,

Nhậm Viễn khẽ nhắm lại hai mắt,

anh ta biết, lần này Thái Phổ xong

đời rồi.

Trước kia, Thái Phổ ỷ vào Cửu Cung

Bát Quái Trận mà mình dạy cho hắn

ta, xưng bá ở trong này, trở thành

một huyền thoại không thể nào

vượt qua.Nhưng mà hiện tại, cái người tên

Trần Thanh này không chỉ có giá trị

vũ lực cực kỳ cao, mà còn hiểu biết

về Cửu Cung Bát Quái Trận hơn cả

anh ta, chỉ sợ lần này Thái Phổ khó

mà trốn thoát được.

Theo thông đạo, nhóm Trần Thanh

ra khỏi Cửu Cung Bát Quái Trận.

Sau đó, cuối cùng thì bọn họ cũng

gặp được Thái Phổ, lúc này, hắn ta

đang vô cùng thích thú thưởng thức

ly cà phê trong một căn phòng làm

bằng kính, nhìn thấy bọn họ tới,

hắn ta lập tức mỉm cười.

Mà ở ngay bên cạnh Thái Phổ chính

là Giang Tử Phong cả người bê bết

máu, dường như là đang hấp hối,hiển nhiên, Thái Phổ đã suy tính

cẩn thận, hắn ta cũng sợ hành động

này của mình sẽ khiêu khích kẻ địch

mạnh, khiến cho bọn họ tìm đến

tận cửa, cho nên hắn ta mới giữ

người kia lại làm con tin, như vậy

thì chẳng có gì phải sợ hãi nữa.

“Hoan nghênh, thật không nghĩ tới

đời này tao còn có thể gặp lại

“người bạn cũ” của mình, tao thật

sự rất vui mừng”, Thái Phổ vỗ vỗ

tay, khuôn mặt chằng chịt những

vết sẹo của hắn ta lộ ra một nụ cười

đáng sợ, hơn nữa, hắn ta còn đặc

biệt nhấn mạnh ba chữ “người bạn

cũ”.“Thái Phổ, tôi cũng không ngờ là

ông vẫn còn sống”, Trần Thanh từ

phía sau đi ra, lạnh lùng nhìn hắn

ta, nói tiếp: “Nếu như còn sống, tại

sao không yên ổn mà sống cho tốt?

Sao cứ nhất định phải đi tìm đường

chết như thế này?”

“Huyết Lang, mày vẫn kiêu ngạo

như vậy, mày biết đây là đâu

không? Đây là địa bàn của tao, mày

dám ở địa bàn của tao lớn tiếng kêu

gào, có phải là vẫn chưa chịu nhìn

thẳng vào hiện thực hay không?”,

Thái Phổ đột nhiên đứng dậy, phẫn

nộ nhìn thẳng vào Trần Thanh quát

lớn.“Thái Phổ, mặc dù sống thêm được

vài năm, nhưng hình như ông lại

càng ngày càng trở nên ngu xuẩn

hơn thì phải, có muốn tôi giúp ông

nhớ lại một chút, Huyết Lang là sự

tồn tại như thế nào không”, Trần

Thanh cười lạnh rồi nhẹ nhàng nói.

Dứt lời, một luồng khí thế cường đại

bộc phát ra từ trên người anh, mà

đám Tật Phong cũng lạnh lùng nhìn

chằm chằm Thái Phổ.

“Tắt phát trực tiếp đi”, Trần Thanh

biết, tiếp theo đây chỉ sợ sẽ xuất

hiện một vài hình ảnh vô cùng bạo

lực, đối phương dám hành động

không chút kiêng nể gì như vậy,

chắc chắn là có thứ để dựa vào,anh cũng muốn xem xem thứ đó là

gì.

Tật Phong gật đầu, nhanh chóng tắt

thiết bị phát trực tiếp đi.

“Đem toàn bộ vũ khí trên người bọn

mày ném xuống đất hết cho tao,

còn có quần áo cũng phải cởi ra

hết”, hiện tại, Thái Phổ cũng không

muốn nói thêm mấy lời vô nghĩa

nữa, hắn ta dứt khoát túm lấy

Giang Tử Phong, kề lưỡi dao trong

tay lên cổ cậu ấy, ý đồ uy hiếp

không cần nói cũng biết.

“Đại ca…”

Nghe xong lời nói của Thái Phổ,

đám người Tật Phong quay sang

nhìn anh.“Làm theo những gì hắn ta nói”,

Trần Thanh có thể cảm nhận được,

căn phòng được làm bằng kính này

có khả năng chống đạn, hơn nữa

các lớp kính cũng rất dày, nếu như

thực sự xông vào, cũng không phải

là không thể, nhưng mà anh không

thể nào đảm bảo, trước khi anh vào

được trong đó Thái Phổ sẽ không

làm gì Giang Tử Phong.

Vậy nên, việc cấp bách bây giờ

chính là dụ Thái Phổ đi ra khỏi căn

phòng kính kia, đến lúc đó, cho dù

tay không tấc sắt, anh cũng có thể

đánh bại hắn ta.

Tiếp đó, nhóm Trần Thanh lần lượt

vứt bỏ toàn bộ vũ khí đạn dược trênngười xuống, đồng thời cũng cởi bỏ

hết quần áo, chỉ để lại một chiếc

quần lót.

Thấy một màn trước mắt, Thái Phổ

lập tức điên cuồng cười lớn, hắn ta

tuỳ ý ném Giang Tử Phong sang

một bên, đồng thời sai người mở

cửa căn phòng kính ra, Thái Phổ

dẫn đầu nhóm người được trang bị

vũ khí hạng nặng, tay cầm súng

nhắm thẳng vào năm người Trần

Thanh.

“Hoa Hạ chúng mày có một câu rất

hay, ba mươi năm Hà Đông, ba

mươi năm Hà Tây, bây giờ còn chưa

tới ba mươi năm mà Huyết Lang

chúng mày đã rơi vào tay tao, thậmchí còn là toàn bộ thành viên,

không biết mai sau khi thế giới công

bố tin tức chúng mày bị giết chết,

Thái Phổ tao đây có thể trở thành

người đứng đầu thế giới hay

không?”

Thái Phổ điên cuồng cười lớn, hắn

ta chậm rãi đi đến trước mặt Trần

Thanh, dữ tợn nói.

“Không biết ông có biết điều này

không? Sai lầm lớn nhất của ông

không phải là trêu chọc chúng tôi”,

Trần Thanh mỉm cười, hạ thấp

giọng nói: “Mà là đi đến trước mặt

chúng tôi”.

“Mày…ý của của mày là gì?”, nghe

được lời nói của anh, Thái Phổ cóchút sửng sốt, sau đó sắc mặt hắn

ta lập tức trở nên u ám, không chút

do dự bóp cò, bắn liên tục vài phát

đạn về phía Trần Thanh.

Ngay sau đó, nhóm Tật Phong cũng

nhanh chóng hành động, bọn họ

không giống như Trần Thanh, có

được thân thể cứng rắn như sắt

thép, nhưng kinh nghiệm chiến đấu

của họ cũng không phải là để trưng

cho vui, họ nhanh chóng khống chế

kẻ địch ở vị trí gần mình nhất, trực

tiếp cướp súng của đối phương,

đồng thời nổ súng.

Cả quá trình diễn ra không quá năm

giây, cho dù là Nhậm Viễn đã từng

được chứng kiến sức chiến đấucường đại của bọn họ cũng sợ hãi

đến ngây người, từ giây phút Thái

Phổ mở của căn phòng kính ra, anh

ta đã biết, Thái Phổ xong đời rồi,

nhưng mà, anh ta hoàn toàn không

ngờ tới điều đó lại diễn ra nhanh

như vậy, quả thật là ngoài dự đoán

của Nhậm Viễn.

“Mày…sao chúng mày có thể làm

được?”, tay cầm súng của Thái Phổ

phát run, hắn ta không ngờ trên đời

này lại có người có thể dùng máu

thịt để chống lại súng đạn, đây thực

sự không phải là con người.

“Ha ha, quả là một điều bất ngờ,

không nghĩ tới Huyết Lang lại toàn

là lũ quái vật như thế này, chẳngtrách có thể chiếm được vị trí thứ

nhất trong bảng xếp hạng thế giới”.

“Thực lực cường đại như vậy, tao có

thua cũng không oan uổng chút

nào”.

Thái Phổ điên cuồng cười lớn,

nhưng trên mặt lại không hề có

chút sợ hãi nào, ngược lại còn vô

cùng bình tĩnh.

“A? Nhìn dáng vẻ này của anh, phía

sau chắc hẳn là còn có chuẩn bị,

đem ra đây hết đi, không lại nói tôi

không cho anh cơ hội”, Trần Thanh

liếc nhìn Thái Phổ, sau đó cười lạnh,

không chút kiêng nể nói.

“Người của Huyết Lang trâu bò như

thế này, ngay cả súng đạn cũngkhông sợ, chỉ là, không biết chúng

mày có sợ bom không?”, Thái Phổ

cười lạnh rồi hung tợn nói, đồng

thời giơ chiếc điều khiển từ xa trong

tay lên, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Nhậm

Viễn nhất thời sợ hãi, anh ta vội

vàng nói: “Ông Thái Phổ, tôi là

người vô tội, ông có thể buông tha

cho tôi không?”

“Mày…tại sao mày còn chưa chết?

Nếu không phải vì mày, tại sao đám

người kia lại tìm được đến nơi này?

Tao thiếu mày chút tiền đó sao?

Mày đi chết đi”, Thái Phổ vừa nghe

được lời của Nhậm Viễn đã lập tức

nổi nóng, hắn ta dứt khoát giơ súnglên, nhắm thẳng vào người Nhậm

Viễn rồi bóp cò.

“Ông…thầy của tôi sẽ không bỏ qua

cho các người, các người chờ mà

xem, thầy tôi sẽ trả thù cho tôi”,

nhìn thấy lồng ngực mình xuất hiện

một lỗ hổng không ngừng chảy

máu, trong mắt Nhậm Viễn lộ ra vẻ

không dám tin, sau đó anh ta oán

hận nói, vừa dứt lời, người đã

không còn hơi thở.

Đối với hành động này của Thái

Phổ, Trần Thanh cũng không ngăn

cản.

“Được rồi, hiện tại chúng ta cũng

nên thanh toán nợ nần thôi, chắc

hẳn là chúng mày cũng khôngmuốn chết, tao cũng không muốn

chết, vậy thì tại sao chúng ta không

làm một cuộc giao dịch nhỉ, xem

xem nên giải quyết chuyện này như

thế nào”, lúc này, Thái Phổ không

còn điên cuồng như vừa nãy nữa,

hắn ta cực kỳ bình tĩnh ngồi xuống

một chiếc ghế dựa.

“Không, anh nói sai rồi, người phải

chết chỉ có mình anh mà thôi, vậy

nên, anh không có tư cách cò kè

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT