Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 699: Châm Phượng Vĩ

“Tôi hiểu, chỉ cần có thể giúp tôi

giảm bớt đau đớn, những chuyệnkhác đều dễ nói”, Bazel nghe Trần

Thanh nói, vội gật đầu không

ngừng.

“Được, vậy tôi trước tiên sẽ giúp

ông loại bỏ đau đớn”, Trần Thanh

biết, tên Bazel này không thấy con

thỏ không thả chim ưng, phải cho

ông ta một cái đảm bảo nếu không

chắc chắn ông ta sẽ giở trò.

Trần Thanh lấy châm Phượng Vĩ

trên người ra, anh vẫn luôn mang

theo châm Phượng Vĩ này, hiện tại

đúng lúc phát huy tác dụng.

Bazel nhìn ngân châm trong tay

Trần Thanh, hai mắt nhất thời tỏa

sáng. Nếu ông ta đã là một người

am hiểu về Hoa Hạ thì đương nhiênsẽ biết đến Trung y của nơi này, mà

phương pháp châm cứu chính là

phần quan trọng nhất trong Trung

y.

Trong mắt Bazel, dùng một cây kim

nho nhỏ như vậy có thể trị hết rất

nhiều bệnh mà thuốc tây không thể

trị được quả là thần kỳ, ai mà ngờ

ông ta còn có may mắn được thử

loại kỹ thuật thần thông này, thật

sự vinh hạnh.

Yati mở to mắt nhìn, cô ta không

ngờ rằng phương pháp Trần Thanh

chữa bệnh cho Bazel lại kỳ dị như

vậy.Nhưng mà Yati lập tức cười lạnh, cô

ta không tin một cây châm rách có

thể chữa bệnh được.

Trần Thanh chẳng thèm kiêng dè

Yati, trực tiếp bắt đầu.

Ngay khi anh cắm châm vào người

Bazel, Yati trợn tròn mắt nhìn, quỷ

dị quá đi mất.

Cả người Bazel bị đâm đầy châm,

ngay cả trên đỉnh đầu hay huyệt vị

quan trọng như Thái Dương đều bị

đâm vào.

Phải biết rằng những chỗ này đều là

những vị trí quan trọng trên cơ thể

con người, bị một cây châm dài như

vậy đâm vào cảm giác như muốn

xuyên qua cả não. Yati lạnh người,thật ác độc, cứ như vậy cũng được

sao.

Bazel vốn còn đang bán tín bán

nghi với lời nói của Trần Thanh,

nhưng hôm nay thời gian phát bệnh

của ông ta sắp đến rồi, cứ liều một

phen thôi. Cược thắng thì ông ta có

lời, nếu thua thì cũng chẳng thiệt

thòi gì.

Sau khi châm những cây châm vào

người Bazel xong, chân khí trong cơ

thể Trần Thanh chậm rãi di chuyển,

sau đó hai tay nhanh mà nhẹ phất

qua mấy cái đuôi kim, những cây

ngân châm này cứ như lò xo không

ngừng rung chuyển.Thấy cảnh tượng này, Yati trợn mắt

nhìn, cô ta còn chưa thấy tình

huống như này bao giờ, thật thần

kỳ.

Bazel cảm thấy cả người mình bắt

đầu nóng ran, khiến cho ông ta cảm

thấy thoải mái chưa từng có. Lúc

trước mỗi lần phát bệnh, toàn thân

ông ta lạnh tê tái, rất lâu rồi ông ta

chưa cảm nhận lại được cảm giác

nóng cháy này.

Lúc này, chưa bao giờ Bazel tin

tưởng vào Trần Thanh đến vậy.

Theo thời gian trôi qua, làn da trên

người ông ta dần phiếm hồng,

khuôn mặt cũng lộ ra vẻ thoải mái.Ngay lúc Bazel cảm thấy thoải mái

không ngừng được thì Trần Thanh

lại nhanh chóng cử động hai tay,

ngân châm như biết tự động bay

khỏi người Bazel, sau đó rơi vào tay

anh. Không đến năm giây ngắn

ngủi, toàn bộ ngân châm đã bị anh

thu lại vào túi.

“Tốt lắm, ông có thể thử đứng lên

cảm nhận một chút xem, có phải tốt

hơn nhiều rồi không?”, Trần Thanh

lau mồ hôi trên trán, khuôn mặt lộ

ra vẻ mệt mỏi.

“Quả thật vô cùng tốt, nếu bình

thường lúc này chính là thời điểm

phát bệnh. Nhưng mà hiện tại tôichẳng cảm thấy chút đau đớn nào

cả. Quả là lợi hại”.

“Trung y của Hoa Hạ thật sự rất

thần kỳ, chỉ với mấy cây ngân châm

như vậy lại có thể trị liệu đến mức

này”.

Lúc này Bazel hận không thể ôm

Trần Thanh hôn hai cái, ông ta có

thể cảm nhận rõ ràng trạng thái cơ

thể của mình khỏe mạnh hơn lúc

trước nhiều lắm.

Tuy rằng Trần Thanh nói độc tố

trong cơ thể ông ta không thể loại

bỏ hết được, nhưng mà có thể giúp

ông ta giảm bớt đau đớn là chuyện

rất tốt rồi.“Như vậy, tôi đã giữ được lời hứa

của mình rồi, có phải ông cũng nên

thực hiện lời hứa không?”, Trần

Thanh không vì Bazel khen ngợi anh

vài câu mà cho rằng mình thực sự

giỏi.

“Đương nhiên rồi, tôi rất coi trọng

chữ tín mà”, nghe Trần Thanh nhắc,

Bazel đột nhiên hơi sửng sốt, trong

mắt ông ta đó chỉ là một ít người

bình thường mà thôi, không đáng

để tâm.

Nhưng mà hình như Trần Thanh lại

vô cùng quan tâm những người

này, điểm này khiến cho Bazel có

chút nghi ngờ.Tuy không hiểu lắm nhưng nếu anh

đã để ý như vậy thì cứ tùy ý anh đi,

chỉ cần bản thân có được lợi ích là

được.

“Chờ chút, tôi gọi điện thoại thả bọn

họ rời đi”, Trước mặt đám Trần

Thanh, Bazel lấy điện thoại ra gọi

một cuộc.

“Cho những người trên máy bay

Hoa Hạ rời đi đi, cả máy bay của

bọn họ nữa. Tháo hết bom trên

máy bay của họ ra, đúng vậy, đừng

làm mất thời gian nữa, nếu có

chuyện xảy ra cậu sẽ phải trả giá

đấy”, Bazel hung tợn nói với người

ở đầu dây bên kia.Trần Thanh không sốt ruột xác

nhận hành động của Bazel mà vô

cùng bình tĩnh nâng bát trà bắt đầu

uống.

Giang Tử Phong thấy một màn như

vậy nhịn không được thầm giơ một

ngón tay cái trong lòng cho Trần

Thanh, ở trong địa bàn của người

khác mà có thể làm đến mức này

thì quả thật lợi hại vô cùng, đại ca

chính là đại ca.

Sắc mặt Yati không tốt lắm, dù sao

vì muốn cứu anh trai nên cô ta mới

bày ra đợt hành động này, nhưng

bây giờ phe đối đầu đã bình yên vô

sự mà cô ta còn chẳng biết anh trai

đâu.“Tinh tinh tinh…”

Thời gian cứ thế trôi qua, Trần

Thanh không nói một câu nào,

những người khác cũng chẳng nói

gì. Ngay lúc Bazel sắp mất hết kiên

nhẫn thì điện thoại của anh vang

lên.

Đây là do anh đã khởi động điện

thoại sau khi xuống máy bay, vừa

mở điện thoại lên, trong lòng Trần

Thanh nhất thời ấm áp. Người gọi

điện tới không phải ai khác mà

chính là bà xã nhà mình.

“Alo, vợ”, Trần Thanh chỉ nói một

câu như vậy, đầu kia điện thoại đã

truyền đến một trận nức nở.Nam Cung Yến chỉ muốn thử gọi

vào điện thoại của Trần Thanh, ai

mà ngờ lại thật sự gọi được, trong

nháy mắt nghe được giọng nói của

anh, rốt cuộc cô cũng không nhịn

được nữa mà òa khóc.

Ước chừng vài phút sau, Nam Cung

Yến mới phát tiết xong, còn Trần

Thanh vẫn im lặng lắng nghe, trong

lòng tràn ngập áy náy.

“Thật xin lỗi, để em phải lo lắng

rồi”, Trần Thanh tràn ngập hổ thẹn

nói với Nam Cung Yến.

“Chỉ cần anh an toàn là tốt rồi.

Không đúng, không phải là bây giờ

anh còn đang ở trên máy bay sao,

sao có thể nhận điện thoại được?”,tốc độ phản ứng của Nam Cung Yến

hơi chậm, cảm xúc ổn định lại cô

mới nhận ra bất thường.

“Vợ à, em nghe anh nói trước đã,

bây giờ anh chưa thể quay về ngay

được, bên này có công việc cần anh

phải hoàn thành. Đợi mọi chuyện

xong xuôi rồi anh nhất định sẽ trở

về tìm em trước tiên”, Trần Thanh

nhanh chóng giải thích.

“Được, khi nào anh kết thúc công

việc nhớ nhanh chóng trở về. Chờ

anh về em nói cho anh một tin tốt”,

Nam Cung Yến yên lặng rất lâu,

cuối cùng cũng không có rối rắm gì

với Trần Thanh, nhanh chóng tiếp

nhận chuyện này là thật.“Tin tức tốt gì thế? Chẳng lẽ bây giờ

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT