Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nghe Bazel nói vậy, trong mắt mọi người đều có vẻ vui mừng, sau đó ai nấy cũng nhanh chóng cầm lấy túi du lịch, lao về phía La Sơn.

Lần này có thể nhìn ra được sự chênh lệch về thực lực của đám người ngay, Trần Thanh và pháp sư hắc ma, còn có Bazel thuộc về đội dẫn đầu, đội thứ hai chính là cặp song sinh kia, về phần Giang Tử Phong và những người khác thì thuộc về đội thứ ba.

Nhưng mà mấy người Trần Thanh cũng không dùng hết sức để đi đường, dù sao còn phải để ý đến những người khác nữa.

Nhìn La Sơn kia có vẻ ở gần, nhưng thực tế lại rất xa, đám người chạy hết tốc lực hơn nửa giờ mới đến chỗ đó.

Sau khi đến La Sơn, cảm giác đầu tiên của Trần Thanh chính là chỗ này phải có ít người ở mới đúng, thế nhưng anh lại cảm nhận được có không ít hơi thở từng xuất hiện ở đây.

Xem ra, nơi này cũng không phải là bí mật gì, hẳn là đã có không ít người biết đến nó.

"Mọi người nhanh một chút, đã có người nhanh chân đến trước rồi”, khi thấy được vài dấu chân người và rác thải, cặp song sinh mới hung dữ liếc những người chạy đến sau, quát lên.

"Không cần phải gấp, còn nửa ngày nữa mới đến lúc chỗ đó mở ra, cho dù bọn họ đến trước cũng vô dụng”, Bazel thấy hai anh em này nói chuyện hung dữ như thế thì nhíu mày, sau đó mở miệng nói.

"Hừ!”, nghe Bazel nói vậy, hai anh em kia lập tức hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nói gì thêm.

"Được rồi, đã nghỉ ngơi gần đủ, nên xuất phát thôi”, mặc dù không tính là gấp lắm, nhưng nhất định ông ta cũng phải đến đó xem qua.

Nghe Bazel nói, tất cả mọi người mới không tiếp tục nghỉ ngơi nữa, đều tiếp tục lên đường.

"Tử Phong, có lẽ sau đó sẽ hơi hỗn loạn, nếu như xảy ra chuyện gì, cậu cố gắng đến gần tôi một chút, đừng chạy quá xa”, Trần Thanh tụt về sau hai bước, đi đến bên cạnh Giang Tử Phong, nói với cậu ấy.

"Đại ca, yên tâm đi, có thần khí mà anh cho em, sẽ không có vấn đề gì đâu”, Giang Tử Phong gật đầu, cực kì chắc chắn nói.

Cậu ấy biết, nhất định phải nắm chắc cơ duyên lần này, nếu không cậu ấy sẽ hối hận cả đời.

Sau khi lên núi, tốc độ của bọn họ bắt đầu trở nên chậm hơn, bởi vì La Sơn cao hơn mặt nước biển rất nhiều, cho nên lúc lên đến độ cao khoảng bốn ngàn mét, đã bắt đầu có băng tuyết bao trùm, căn bản không nhìn thấy đường.

Nhưng mà bọn họ đều là cao thủ, cho dù không có đường, vẫn có thể thông qua một chút dấu vết để lại để tìm ra phương hướng tiến lên.

Lúc đám người đi lên đến độ cao khoảng sáu ngàn mét so với mặt nước biển, cuối cùng mới đến một hẻm núi, mà hai bên hẻm núi đã có đầy người, hiển nhiên đều là những cao thủ muốn tới tìm tòi bí mật.

Khi Trần Thanh nhìn thấy những người này, con ngươi của anh lập tức co rụt lại, đồng thời hít ngược một hơi.

Trước kia anh cho rằng có rất ít cao thủ cấp bậc võ đạo tông sư, thế nhưng hôm nay anh lại thấy được ít nhất mười mấy võ đạo tông sư, còn lại đều là cao thủ cấp bậc tiên thiên.

Những người này có người da vàng, còn có một số người da trắng phương Tây và người da đen, Trần Thanh còn nghi ngờ rằng có phải tất cả những người tu luyện trên Trái Đất này đều tập trung ở đây rồi không.

Nhìn thực lực của những người này, chỉ sợ người bên phía Bazel là đội yếu nhất.

Quả nhiên, Bazel thấy cảnh này, sắc mặt cũng có chút khó coi, ông ta không ngờ được mọi chuyện lại thành ra thế này.

Phải biết, lúc trước ông ta đến đây cũng không có nhiều người biết, cho nên ông ta mới có thể lấy được một chút chỗ tốt, mặc dù đã phải chịu đau khổ trong một khoảng thời gian dài.

Nhưng lần này có nhiều người như thế, hơn nữa thực lực lại rất mạnh, chỉ sợ ông ta cũng không dễ dàng lấy được chỗ tốt nữa.

Nhưng mà đã đến một bước này rồi, từ bỏ là tuyệt đối không thể nào, ông ta chỉ hy vọng mình có thể còn sống đi ra, ông ta biết, miễn là còn sống thì mới có thể lấy được nhiều lợi ích hơn.

Lúc này Bazel dẫn mọi người ngồi xuống, kiên nhẫn chờ đợi.

"Hả?”, khi Trần Thanh đang chậm rãi đảo qua đám người, anh lại phát hiện có không ít người quen, nếu như không phải anh cẩn thận nhìn một vòng, chỉ sợ đã bỏ qua những người này mất rồi.

"Viên Vô Nhai, Đằng Hạ!”, sau khi Trần Thanh nhìn thấy hai người kia, trong lòng lập tức có suy đoán.

Viên Vô Nhai này đại diện cho Thiên Diễn Tông, những người bên cạnh anh ta hẳn là lãnh đạo của Thiên Diễn Tông, mà thực lực của anh ta đã khôi phục về cảnh giới tiên thiên, điều này khiến Trần Thanh hơi kinh ngạc.

Phải biết, lúc trước anh đã đánh nát đan điền của Viên Vô Nhai rồi, hơn nữa anh còn để lại một chân khí của mình trong cơ thể anh ta, dưới tình huống bình thường, nếu như muốn loại trừ những chân khí này đi, chỉ sợ phải trả một cái giá rất lớn.

Có thể chữa trị đan điền, còn loại trừ chân khí anh để lại trong cơ thể Viên Vô Nhai, xem ra Thiên Diễn Tông này không đơn giản.

Về phần Đằng Hạ, lúc trước đã để hắn ta chạy thoát rồi, không ngờ lần này lại gặp phải.

Vu Thần Giáo, ai cũng có thể tiêu diệt.

Hơn nữa nhìn thực lực của mấy người bên cạnh Đằng Hạ, chỉ sợ Vu Thần Giáo đã điều động hết tất cả thành viên.

Nếu đã như vậy, trong hành trình đến bí cảnh lần này, hãy để bọn họ ở lại trong bí cảnh vĩnh viễn đi.

Nghĩ tới đây, Trần Thanh lặng lẽ dùng tay nắn mặt mình mấy lần, hơi thay đổi khuôn mặt một chút, lại thêm nhiều người như vậy, cho dù có đối mặt, chỉ sợ Đằng Hạ và Viên Vô Nhai cũng phải phí nửa ngày mới có thể nhận ra anh.

Đương nhiên, không phải là vì anh sợ bọn họ, mà là không muốn để bọn họ cảnh giác, đến lúc đó lại để một số người chạy thoát sẽ không tốt.

Hành động của Trần Thanh cũng không thu hút sự chú ý của quá nhiều người, dù sao bọn họ mới chỉ đi với anh có nửa ngày, cho dù có biến hóa rất nhỏ, chỉ sợ cũng sẽ không bị ai phát hiện ra được.

Chỉ có Giang Tử Phong cảm thấy đại ca của mình thay đổi, nhưng mà cậu ấy cũng không hỏi nhiều, nếu đại ca làm như thế, tất nhiên phải có nguyên nhân của anh.

Trần Thanh cảm nhận một chút, những người này được chia làm ba nhóm, một nhóm là đám võ giả đến từ Hoa Hạ, mặt khác có một số người đến từ Nam bán cầu, một vài đại sư giáng đầu, người của Kim Cương Thừa, còn có một số vu sư.

Một nhóm cuối cùng chính là mấy người như Bazel, những người này đều là người Bắc u.

Chỉ là Bazel cũng không ở cùng chỗ với những người kia, đồng thời Trần Thanh phát hiện, lúc ông ta nhìn về phía mấy người Bắc u lại có vẻ thù hận khó mà giấu nổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT