Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Quả nhiên, những người nọ lao về phía này. Nhóm người thừa kế liếc nhìn nhau, sau đó trực tiếp nhảy lên cao, chín người rơi vào trong đám người, thế tiến công nhanh như chớp. Trong vòng mười giây đồng hồ đã chém chết mấy chục người hầu như không còn ai.

Điều khiến Trần Thanh vui mừng chính là Giang Tử Phong cũng ra tay. Tuy rằng cậu ấy chỉ đánh bay hai người, còn những người khác mới thật sự giết họ, nhưng ít nhất nó chứng minh rằng tuy Giang Tử Phong có mềm lòng nhưng không cổ hủ.

Sau khi hoàn toàn chém xong đám người phản loạn, chín người thừa kế lạnh lùng đảo hai mắt qua nhìn những người còn lại.

Những người còn lại không dám đối diện với ánh mắt của bọn họ, đều vội vã tránh né.

“Không thì giết quách đám người này đi? Lỡ chúng ta ở trong liều chết mở được một con đường sống, đám người này lại phản bội vào thời khắc quan trọng chẳng phải sẽ phá hủy mọi thứ sao?”, người đàn ông Huyết tộc ở ngay phía sau liếm môi, ánh mắt lộ ra vẻ khát máu.

Tất cả những kẻ này đều là người tu luyện, nếu hút được máu tươi của bọn họ, thực lực của mình chắc chắn sẽ tăng vọt. Điều này đối với một kẻ không phải là người mạnh nhất trong đám thật sự quá hấp dẫn.

“Hừ, anh cho rằng chúng tôi không thấy anh mới làm gì sao? Xem chúng tôi là đồ ngốc hết hả? Nếu anh còn dám làm loại chuyện như vậy nữa, chúng tôi sẽ cùng nhau ra tay tiêu diệt anh trước đấy, hiểu chưa hả?”, Jessica hừ lạnh, nhìn về phía người đàn ông Huyết tộc với ánh mắt ghê tởm.

Những người khác cũng nhìn tên Huyết tộc kia bằng vẻ mặt không tốt, hiển nhiên là cùng quan điểm với lời nói của Jessica.

“Tốt lắm, thời gian không còn sớm nữa, vào tháp đi”, sau khi cảnh cáo tên Huyết tộc kia xong, biểu cảm của Jessica nghiêm túc hẳn, đi về phía cửa tháp.

Những người khác thấy thế cũng không chịu thua kém, lập tức phóng vào trong tháp.

Sau khi chín người thừa kế đến gần tháp Hạo Thiên, Trần Thanh dùng tốc độ nhanh nhất vọt vào trước.

Tuy những người khác đều đã trải qua sự kiện phản loạn, nhưng sau khi nhóm người thừa kế đi vào rồi, bọn họ cũng không hề rảnh rỗi, phía sau nối tiếp phía trước dũng cảm đi vào.

Khi Trần Thanh vừa tiến vào bên trong tháp Hạo Thiên đột nhiên cảm thấy trước mắt sáng ngời, tháp Hạo Thiên này chẳng hề u tối chút nào, ngược lại vô cùng sáng sủa. Quan trọng nhất là không gian trong đây rất lớn, căn bản không nhỏ như khi nhìn từ bên ngoài vào.

“Có chút thú vị, người sáng tạo ra bí cảnh này thật lợi hại”.

Cảm nhận được sự thần kỳ của tháp Hạo Thiên, Trần Thanh càng nảy sinh hứng thú to lớn hơn đối với người đã dựng nên bí cảnh này.

Xem ra những chuyện lão già kể cho mình nghe cũng không hẳn đều là truyện cổ tích thần thoại, có lẽ bởi vì lúc trước trình độ không đủ nên chưa thể tiếp xúc đến.

Đồng thời, anh cũng bắt đầu nảy sinh nghi ngờ đối với thân phận của lão già, rốt cuộc lão già là tồn tại thế nào chứ?

Những thứ ông ấy chỉ lúc trước đều thật sự tồn tại, cả lúc ở Hắc Châu đụng phải Cửu Cung Bát Quái Trận, bên trong có cờ trận hẳn cũng là của lão già để lại.

Lão già này là người rất thần bí, thật hy vọng có thể nhanh chóng gặp lại ông ấy, để ông ấy giải thích rõ ràng với mình.

Trần Thanh thu lại suy nghĩ trong đầu mình, bắt đầu cẩn thận di chuyển bên trong không gian này. Tháp Hạo Thiên tuyệt đối không đơn giản như vậy, chắc chắn sẽ có nguy hiểm, cho nên buộc phải cẩn thận.

Chẳng mấy chốc, Trần Thanh đã tìm được những người cùng tiến vào trong tháp, chẳng qua mọi người đều tự đề phòng, không lập thành nhóm.

Ngay khi bọn họ tiến về phía trước, Trần Thanh đột nhiên biến sắc, bởi vì anh có đôi mắt xuyên thấu cho nên anh đã sớm dùng để dò xét tình huống trong ngọn tháp này.

Mà vừa mới nãy, Trần Thanh nhìn thấy một người đàn ông đang chật vật chạy trốn, người này chính là người của Quốc Đảo nọ, lúc này cả người toàn là máu, một cánh tay đã mất rồi, chẳng qua tốc độ của anh ta không giảm chút nào, điên cuồng chạy trốn.

Ở phía sau người đàn ông Quốc Đảo nọ có một con quái thú hình dạng giống khỉ, đang nhe răng trợn mắt đuổi giết anh ta.

Con quái thú này chỉ có hình dạng giống khỉ mà thôi, phía sau có thêm một đôi cánh, nhìn vô cùng quái dị. Đương nhiên nó có cánh không phải vô dụng, lúc đôi cánh này bắt đầu bay lên, tốc độ của nó phải nhanh hơn gấp hai lần bình thường.

“Két két…”

Con khỉ kia hét chói tai, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp người đàn ông nọ, lúc này người nọ cũng phát hiện ra đám Trần Thanh khiến thần sắc anh ta nhất thời vui vẻ, điên cuồng vọt về hướng bọn họ. Đây rõ ràng là muốn dẫn cái kẻ tai họa kia đến, để cho bọn họ cùng chịu loại áp lực khủng bố bị đuổi giết này.

“Chết tiệt”, thấy một màn này, sắc mặt của mọi người đều thay đổi. Người đàn ông Quốc Đảo kia cũng là người thừa kế, có thể đánh một người thừa kế thành cái dạng này thì con khỉ biết bay kia chắc chắn khủng bố vô cùng. Bọn họ cũng không muốn bị nó xé nát đâu.

Lúc này, mọi người điên cuồng tản ra bốn phía, chỉ hận không có được hai cái đùi dài hơn.

“Muốn chết”, Trần Thanh đương nhiên không muốn đánh với con quái vật này, nhưng mà cái tên Quốc Đảo chết không được tử tế kia cứ hướng về phía anh mà ép tới, Trần Thanh không muốn cứ trốn mãi như thế nữa. Đây không phải là phong cách của anh. Nếu như anh ta muốn chết thì chính anh sẽ thành toàn cho anh ta.

Người đàn ông Quốc Đảo nhìn thấy cậu thanh niên trước mắt ngừng lại, trên mặt hiện lên vui vẻ, ngay sau đó nhanh chóng bay đến trước mặt Trần Thanh.

“Cút đi…”, Trần Thanh quát lớn, sau đó hung hăng tung một quyền qua.

Người đàn ông Quốc Đảo kia sao có thể nghĩ đến Trần Thanh lại đột nhiên ra tay, muốn tránh né cũng không kịp nữa rồi.

Chẳng qua, trong mắt anh ta chợt lóe vẻ tàn ác, thằng nhóc này dám mơ tưởng có thể ngăn cản mình, thật sự không biết sống chết mà. Bản thân là người thừa kế, nếu cậu ta đã muốn ngăn cản mình vậy thì cứ để cậu ta đến chiến một trận sinh tử với con khỉ chết tiệt kia đi.

Bàn tay còn lại của anh ta đột nhiên vung ra, mạnh mẽ đánh vào nắm tay của Trần Thanh.

“Rắc…”

Người đàn ông Quốc Đảo kia chỉ cảm thấy cánh tay của mình truyền đến một cảm giác đau đớn khi bị xé toạc, theo đó anh ta vội nhìn đến cánh tay vỡ vụn của mình.

Không để anh ta kịp phản ứng lại, hơn nữa lại còn bị một cú của Trần Thanh ngăn cản, con khỉ biết bay phía sau đã nhào đến trực tiếp cào nát đầu anh ta.

Đầu của người đàn ông kia tựa như đậu hũ dưới móng vuốt của con khỉ biết bay nọ, bị bóp thành một đống nát bét.

Thấy cảnh này, cả Trần Thanh và những người chưa kịp thoát khỏi đều mở to mắt nhìn, sức mạnh như vậy nếu thật sự quét đến, ai có thể chịu nổi chứ?

Sau khi người đàn ông Quốc Đảo ngã xuống mặt đất, con khỉ biết bay kia dùng đôi mắt ngập tràn tàn bạo nhìn về hướng bọn Trần Thanh.

“Chạy mau…”, thấy vậy, những người khác quát to một tiếng, sau đó điên cuồng hướng đến nơi xa nhất bỏ chạy, tốc độ kia khó mà diễn tả được.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT