Lọc Truyện

Chiến thần Sở Bắc - Sơn Tiếu - Lạc Mai (Bản dịch FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Bởi vì, âm thanh vừa rồi chính là gậy trúc trong tay Sở Bắc phát ra.  

 

Chỉ thấy Sở Bắc chậm rãi ngẩng đầu, trên mặt vẫn không hề có chút dao động nào.  

 

“Hình như các người vẫn chưa hỏi ý kiến của tôi!”  

 

Giọng điệu bình thường, không một gợn sóng, nhưng lại truyền vào trong tai mọi người một cách rõ ràng.  

 

“Ý kiến của mày? Mày là cái thá gì, ý kiến của mày quan trọng lắm à?”  

 

Lạc Mai cắn răng, lại chửi ầm lên.  

 

Lý Nham ở bên cạnh làm bộ thở dài.  

 

“Có một số người đó, luôn luôn không tự biết lấy mình, đúng là tức cười!”  

 

Lạc Viễn Hà ngồi bên dưới ông cụ vẫn luôn không nói lời nào, cuối cùng lúc này cũng lên tiếng.  

 

“Bố, hôn ước giữa Sở Bắc và Tiểu Mai, sau hôm qua coi như không tính nữa rồi! Mà hắn và Lạc Tuyết lại không kết hôn, cũng không được coi là có quan hệ! Đối phó với loại người này, dứt khoát ném ra ngoài là được rồi”.  

 

 

 

Lạc Viễn Hà bình thản giơ tay, thậm chí còn chẳng thèm nhìn thêm Sở Bắc lấy một cái.  

 

“Ừm, lời của chú Lạc nói cũng có lý!”  

 

Lý Nham đồng tình, lên tiếng phụ họa.  

 

“Họ Sở, thế này nhé, thứ nhất chưa đăng kí kết hôn với Lạc Tuyết, thứ hai bọn họ cũng chưa từng tổ chức tiệc cưới, đương nhiên chẳng có liên quan gì đến nhà họ Lạc!”  

 

“Nhà họ Lạc để anh ăn không ngồi rồi năm năm, là đã tận tình tận nghĩa rồi! Cho dù có đuổi anh ra ngoài, để tự sinh tự diệt, cũng không phải là không thể!”  

 

Lạc Mai hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn về phía Lạc Tuyết.  

 

“Đối phó với loại người này thì không thể mềm lòng! Nếu như trong gia tộc có người nào không nỡ thì cùng với anh ta cút ra khỏi nhà họ Lạc luôn đi!”  

 

Mặc dù Lạc Mai không chỉ đích danh, nhưng rất rõ ràng, ả ta đang nói mỉa Lạc Tuyết.  

 

Lúc này, đừng nói là Lạc Tuyết, cho dù là Chu Cầm, sắc mặt cũng rất khó coi.  

 

Nếu chuyện này không được xử lý tốt, để liên đới đến bọn họ, tất cả đều sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.  

 

Sở Bắc đáng chết, đúng là một tên xui xẻo!  

Ánh mắt Lạc Vinh Quang sắc bén quét về phía Sở Bắc.  

 

“Sở Bắc, cậu còn gì để nói? Nếu không thì cút đi! Giữa hai chúng ta đã tận tình tận nghĩa rồi!”  

 

“Tận tình tận nghĩa, ha!”  

 

Sở Bắc khẽ cười, giọng điệu mỉa mai.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT