Lọc Truyện

Chiến Thần Sở Bắc - Sơn Tiếu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Cậu Sở, cậu, cậu chắc chắn mình không nói nhầm chứ, muốn trả toàn bộ một lần?” 

Tống Sơn kinh ngạc một lúc mới định thần lại, có phần không tin nhìn Sở Bắc. 

Dù sao đây cũng không phải con số nhỏ đâu! 

Sở Bắc gật đầu. 

“Đương nhiên! Thế nào, chẳng lẽ chỗ này của mọi người, không thể mua xe trả một lần sao?” 

Tống Sơn vội lắc đầu, cười xòa nói: “Đương nhiên có thể, chỉ là, chiếc Bentley Bentayga này, sau khi làm giấy tờ xong, tính ra cũng phải gần hai triệu năm trăm nghìn tệ, cậu…” 

Lời phía sau, Tống Sơn không nói gì thêm, bởi vì ông ta biết, Sở Bắc chắc chắn đã hiểu ý mình. 

Sở Bắc lạnh nhạt cười, không hề bận tâm: “Tôi hiểu rồi, ông là sợ tôi không trả được nhiều tiền như vậy, đúng không?” 

Tống Sơn nghe vậy, bất giác chợt xấu hổ, không biết nên nói với Sở Bắc thế nào. 

Bởi vì vừa này, lời nói của ông ta đúng thực là muốn nói như vậy. 

“Xì, tôi nói này Tống Sơn, ông sống như vậy có mệt hay không vậy, bộ dạng ông như vậy tôi cũng sốt ruột thay cho ông”. 

Tống Y Nhiên ở bên cạnh vẻ mặt khinh thường liếc nhìn Tống Sơn, sau đó ánh mắt coi khinh liếc nhìn Sở Bắc. 

“Anh nói không sai, chúng tôi là cảm thấy, anh căn bản không bỏ ra được hai triệu năm trăm nghìn”. 

Sở Bắc cũng không buồn bực, khẽ cười, rồi lạnh nhạt lên tiếng: “Vậy nếu tôi lấy ra được thì sao?” 

Tống Y Nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt vẫn châm chọc: “Nếu anh có thể lấy được tiền, thì tôi sẽ nhận lỗi với anh”. 

Rõ ràng, cô ta cũng không nghĩ là Sở Bắc thật sự có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy. 

“Được, chốt kèo!” 

Sở Bắc lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó nhìn Tống Sơn: “Ông chủ Tống, lúc trước ông hứa giảm giá hai mươi phần trăm cho tôi, chiếc Bentley này tính là hai triệu năm trăm nghìn, sau khi giảm hai mươi phần trăm thì còn hai triệu, đúng chứ?” 

Nghe thấy lời của Sở Bắc, khóe miệng Tống Sơn cũng run rẩy. 

Lúc này, ông ta thật sự hận không thể tự tát mình mấy cái, sao ông ta lại không nghĩ đến, một câu tùy tiện của ông ta lại khiến mình thất thoát đến năm trăm nghìn chứ. 

Bây giờ, dù hối hận cũng không kịp rồi. 

Ông ta hít sâu một hơi, cắn răng, gật đầu thật mạnh: “Không sai, trừ phần giảm thì chiếc xe này có giá hai triệu”. 

Sở Bắc gật đầu, ra ý với Thanh Vũ, Thanh Vũ lập tức lấy một tấm thẻ ngân hàng đưa đến trước mặt Tiểu Ngô. 

“Trong tiệm mấy người, chắc là có máy quẹt thẻ chứ?” 

Tiểu Ngô định thần lại, vội gật đầu: “Có, anh đợi một lát, tôi sẽ đi lấy”. 

Nói xong, cô ta lập tức quay người chạy chậm rời đi. 

Nhìn thẻ ngân hàng trong tay Thanh Vũ, sắc mặt Tống Y Nhiên cũng trở nên lo lắng hơn, 

Cô ta nhìn Sở Bắc chằm chằm một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Anh thật sự có hai triệu?” 

Sở Bắc khẽ cười, khẽ gật đầu: “Thế nào, hai triệu rất nhiều sao?” 

Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Y Nhiên lại càng lo lắng hơn, Sở Bắc chính là đang giả vờ, anh căn bản không lấy ra được hai triệu. 

“Hừ, anh cứ giả vờ đi, để tôi coi anh có thể giả vờ được đến lúc nào, đợi lát nữa có máy POS rồi, nếu thẻ quẹt không ra tiền, tôi muốn xem anh làm thế nào?” 

Vợ chồng Tống Sơn ở bên cạnh nghe thấy lời của con gái, ánh mắt nhìn Sở Bắc cũng trở nên có chút nghi hoặc. 

Có lẽ thật sự như lời Tống Y Nhiên, Sở Bắc căn bản không có nhiều tiền như vậy. 

Hành động vừa rồi của anh, rất có khả năng là để lòe mọi người. 

Trong lúc mọi người đều có suy nghĩ riêng thì nhân viên bán hàng Tiểu Ngô thở hổn hển chạy về. 

Trong tay ôm theo một máy POS. 

“Cậu Sở, đây là quy trình mua xe và thủ tục giấy tờ, anh xem trước thử, nếu anh không có ý kiến gì thì bây giờ anh có thể quẹt thẻ rồi”. 

Tiểu Ngô nói rồi đưa cuốn sổ hướng dẫn mua xe vào tay Sở Bắc. 

Đương nhiên Sở Bắc không xem, anh đưa sổ cho Thanh Vũ. 

Thanh Vũ mở cuốn sổ ra nhìn một lúc, sau đó vẻ mặt kính cẩn gật đầu với Sở Bắc. 

“Được rồi, có thể rồi, quẹt thẻ đi”. 

Thanh Vũ tiến lên một bước, đưa thẻ ngân hàng cho nhân viên Tiểu Ngô. 

Tiểu Ngô nhận lấy thẻ, ở bên cạnh chuẩn bị quẹt thẻ. 

Mấy người Tống Sơn và Tống Y Nhiên thấy vậy thì đều ngừng thở, hai mắt nhìn chằm chằm máy POS trong tay Tiểu Ngô. 

Bọn họ muốn nhìn xem, thẻ của Sở Bắc, rốt cuộc có hai triệu hay không? 

Tích! 

Nhưng lúc này, âm thanh quét thẻ thành công đột nhiên vang lên. 

Phù! 

Nghe thấy âm thanh này, vợ chồng Tống Sơn và Tống Y Nhiên lập tức trừng lớn mắt. 

Đây… Thẻ của Sở Bắc, thật sự có nhiều tiền như vậy? 

Đó không phải là hai trăm đồng mà là hai triệu đấy, Sở Bắc lại có nhiều tiền đến vậy! 

Tống Y Nhiên có phần không dám tin, vẻ mặt cô ta khó tin nhìn Tiểu Ngô, lớn tiếng hỏi. 

“Tiểu Ngô, có phải cô quét không thành công không?” 

Tiểu Ngô nhìn số dư còn lại của thẻ trên màn hình máy POS, ánh mắt chỉ còn mỗi vẻ kinh ngạc! 

Vì vậy, cô ấy căn bản không nghe thấy lời của Tống Y Nhiên. 

Mãi đến khi Tống Y Nhiên hỏi lại lần nữa, cô ấy mới định thần lại. 

Chỉ thấy cô ấy nuốt nước bọt, âm thanh run rẩy nói: “Thẻ quẹt thành công rồi, hai triệu không thiếu một đồng, số tiền đã bị trừ, không xảy ra lỗi gì”. 

Tống Y Nhiên có phần không dám tin, vẻ mặt thảng thốt: “Sao có thể, sao anh ta có thể có hai triệu chứ, Tiểu Ngô, chắc chắn cô làm sai rồi, đúng không?” 

Tiểu Ngô cười khổ một tiếng, lắc đầu. 

Nhất là khi cô ấy nhớ đến số dư còn lại của thể trên màn hình, quả thực không dám tin vào mắt mình. 

Tiền trong thẻ ngân hàng của Sở Bắc, cả đời này cô ấy có nghĩ cũng không dám nghĩ! 

Dù mua cả đại lý xe cũng đủ nữa! 

“Không thể có sai sót, trong thẻ của cậu Sở không chỉ có hai triệu này, mà còn rất nhiều tiền”. 

Rất nhiều tiền? 

Ba người Tống Sơn đều ngây người, rất nhiều là bao nhiêu? 

Sắc mặt Tống Y Nhiên khó coi, nhưng lại không cam tâm: “Trong thẻ anh ta có bao nhiêu tiền?” 

Tiểu Ngô nghe vậy, lập tức có chút khó xử. 

Con số đó quá lớn, vừa nãy cô ấy kinh ngạc không thôi, cũng không nhìn kỹ, nên căn bản không thể trả lời được Tống Y Nhiên. 

Nhưng, cô ấy biết rõ tính cách Tống Y Nhiên. 

Cô ấy biết, nếu cô ấy không nói, Tống Y Nhiên nhất định sẽ không bỏ qua, thậm chí sẽ ghi hận cả cô ấy. 

Nghĩ đến đây, cô ấy hít sâu một hơi: “Số dư thẻ của cậu Sở hiện tại, cho dù mua cả showroom và toàn bộ xe của chúng ta, cũng còn dư dả!” 

Cái gì? 

Nghe thấy lời của Tiểu Ngô, ba người Tống Sơn lập tức trợn mắt há miệng. 

Mua cả showroom xe mà còn dư? 

Sở Bắc này chẳng lẽ thật sự có tiền như vậy? 

Tống Sơn cố nén kinh ngạc trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Tiểu Ngô: “Tiểu Ngô, những lời vừa nãy cô nói là thật sao?” 

Thấy Tống Sơn có phần không tin lời mình, Tiểu Ngô cười khổ một tiếng: “Tổng giám đốc Tống, chuyện như vậy thì sao tôi dám đùa được chứ, vừa nãy tôi nói đều là thật cả”. 

Có Tiểu Ngô xác nhận, vẻ mặt vợ chồng Tống Sơn thoáng chốc trở nên hoảng sợ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT