Chương 961:
“Nhóc con, mày yên tâm đi! Sau khi mày chết, tao sẽ thay mày chăm sóc hai người phụ nữ của mày, tao sẽ dày vò bọn họ đến nơi đến chôn, ha ha ha.
Kiêu Nguyên Thu lộ rõ vẻ mặt đầy biến thái.
Quy một thời gian dài như vậy mà trong đầu Kiều Nguyên Thu vẫn luôn nghĩ đến việc tra tấn đám người Diệp Quân Lâm như thế nào.
Hắn ta đã nghĩ ra cả trăm cách tra tấn rồi.
“Thái tử, giết hết những người khác, giữ người này lại cho tôi!”
Kiều Nguyên Thu hét lón.
“Được!”
Cố Hạn Vũ nhìn Diệp Quân Lâm mà cười nói: “Tiếp theo, chúng mày sẽ phải trả một cái giá thật đau đón cho sự ngu ngốc của chúng mày! Tao sẽ giết hết tất cả những người ở đây!”
“Giết!!!”
Cố Hạn Vũ vừa giơ tay, những cao thủ dưới trướng Đảng thái tử lần lượt hành động.
Ngoại trừ những cao thủ đã đi canh chừng tại các lối vào, ở trong này vẫn còn một trăm năm mươi cao thủ nữa.
Phải biết rằng những cao thủ ở đây đều là những cận vệ bên cạnh Đảng thái tử Hoa Hải, là cao thủ trong những cao thủ.
Một trăm năm mươi người này có thể gọi là Nam Hồng Môn! Âm ầm! Rất nhanh chóng, hai mươi người đã xông lên trước.
“Hãy yal”
Bọn họ lần lượt rút trường đao đắt ở sau lưng ra, muốn giết hết đám Diệp Quân Lâm.
Sáu người Diệp Quân Lâm bật cười.
Chiến thần Côn Luân và Ngũ đại chiến vương là những kẻ tuyệt đối bất khả chiến bại trên chiến trường, là ác mộng của kẻ thù.
Nếu để cho mười tám nước hải ngoại biết được những người này đã giết chết sáu người Diệp Quân Lâm.
Chắc hẳn sẽ vô cùng kinh ngạc! Đây là dũng cảm sao? Hay là bị điên rồi?
Hai mươi cao thủ hàng đầu, đồng thời tấn công bằng những thanh trường đao sắc nhọn.
Lưỡi trường đao mang theo sự sắc bén không thể địch nổi, dường như đang làm bỏng mắt người khác.
Bọn họ đều là những cao thủ hàng đầu, đao của họ quá đỗi sắc bén: Sau một lượt tấn công, gần như đầu người đều rơi xuống cả.
“Leng keng!”
“Leng keng!”
“Leng kengl”
Ngay sau đó, tất cả đao của bọn họ đều chém vào phía trên của một vật cứng, tạo ra âm thanh va chạm của kim loại.
Suýt nữa tóe ra tia lửa.
Bởi vì trước mặt mọi người xuất hiện một người đàn ông to lớn, cao gần hai mét, nhìn như một ngọn núi.
Vừa nãy chém vào người anh ta…
Giống như chém vào thép vậy.
“Giết!”
Bọn họ lại tấn công một lần nữa, lại chém vào một lần nữa.
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!