Edit: Sư Tử Biển
Reup: Mèo Tai Cụp
Beta: Bánh bao nhỏ
Vào đầu tháng 3, vòng thi đấu toàn quốc giải CUBA đã chính thức khởi động. Đội bóng rổ của đại học Hoa Thành đã giành được vị trí đầu bảng ở vòng loại khu vực một cách hoàn toàn xứng đáng, thành công bước vào vòng kế tiếp. Trong vài tháng tới, họ sẽ cạnh tranh với hàng chục đội mạnh khác đến từ khắp nơi trêи cả nước để giành danh hiệu quán quân cuối cùng.
Lịch trình thi đấu được sắp xếp dày đặc, đội bóng phải thi đấu ở nhiều nơi trêи cả nước, như bình thường thì hôm qua vẫn còn thi đấu trêи sân nhà ở đại học Hoa Thành, hôm nay đã bay tới Quảng Đông thi đấu trêи sân khách.
Các thành viên trong đội đều mệt rã rời, sau khi thi đấu xong liền trở về khách sạn vùi đầu ngủ. Thân hình họ cao lớn, chiều dài chiếc giường thông thường của khách sạn không đủ với chiều cao, nênbọn họ chỉ có thể nằm chéo giường, vừa buồn cười vừa đáng thương.
Cho dù thi đấu bận rộn như vậy, mỗi tối trước khi đi vào giấc ngủ Mạnh Vũ Phồn vẫn gọi video call trò chuyện cùng Dương Tiếu.
Chỉ là hầu hết thời gian khi họ đang nói chuyện nửa chừng, Mạnh Vũ Phồn sẽ ngủ thϊế͙p͙ đi. Dương Tiếu không nỡ tắt video, vì vậy hai người thường kết nối với nhau cho đến tận sáng hôm sau, thời gian nói chuyện trêи WeChat là hơn bốn trăm phút.
Mạnh Vũ Phồn bận rộn, Dương Tiếu cũng bận rộn không kém.
Theo nhiều nguồn tin tức lộ ra, chương trình [Basketball Mania] của trang web Kiwi Video sắp được ra mắt, và khoản đầu tư đã được thực hiện, tổ chương trình bọn họ đang chiêu binh mãi mã khắp nơi, rầm rầm rộ rộ. Họ rõ ràng là những kẻ phản bội, nhưng lại với tư thế của một vị ‘chính cung hoàng hậu’, khoác lác đến tột cùng. Ngẫm lại cũng đúng thôi, hiện tại, vì mục đích lưu lượng, các chương trình tạp kỹ sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, sao chép rập khuôn bất cứ chương trình nước ngoài nào mang lại lưu lượng cao mà không hề lo sợ vấn đề bản quyền.
Chu Hội đương nhiên sẽ không để cho bọn họ hoành hành. Để kịp đưa [King of Rebound] ra thị trường, đến với khán giả trước bọn họ, Chu Hội đã ra lệnh cho tất cả mọi người sẵn sàng đợi lệnh 24/7 để khẩn trương đẩy nhanh tiến độ.
Năm đó khi Dương Tiếu đang thực tập ở kênh tin tức, cô đặc biệt ngưỡng mộ đội ngũ sản xuất chương trình tạp kỹ một tuần chỉ sản xuất ra một tập, hơn nữa mỗi tập phim đều ăn uống no say, thoải mái vô cùng. Đến bây giờ khi cô đã trở thành thành viên của tổ sản xuất chương trình tạp kỹ, cô thực sự muốn xuyên không quay trở lại quá khứ, giữ chặt bờ vai của mình, không ngừng rung chuyển: "Tỉnh tỉnh đi !! Làm ở kênh tin tức thì ‘mệt như chó’ nhưng khi tham gia vào chương trình tạp kỹ chợt nhận ra ‘mệt còn hơn chó’."
May mắn thay, công việc khó khăn cuối cùng cũng được đền đáp. Tiến độ của [King of Rebound] tiến triển rất nhanh. Thông qua mạng lưới quan hệ mạnh mẽ của mình, Chu Hội đã thành công trở thành chương trình hợp tác chính thức của CBA, việc xét duyệt trong đài cũng đầy thuận lợi. Hiện tại bên thương vụ đang nói chuyện với các nhà tài trợ, trong khi những người khác trong tổ đang thảo luận về danh sách người chơi tham gia thi đấu.
Thi đấu lần này không phải là theo format bình chọn, mà là theo format khách mời, tổ chương trình đã lập ra một danh sách trước đó, lần lượt tiếp xúc và mời từng người đến tham gia.
Nhưng mà họ hành động có chút muộn màng, một vài cầu thủ mà họ ngắm trúng đã nhận được lời mời từ chương trình [Basketball Mania] từ trước đó, chỉ có thể khước từ lời mời của họ.
Nhưng mà Dương Tiếu vẫn không nhụt chí, bởi vì cô biết, trêи đời này ít nhất cũng có một cầu thủ, tuyệt đối sẽ không từ chối cô.
...
“Thật xin lỗi chị, chị Tiếu Tiếu.” Đối diện màn hình, vừa mới tắm rửa xong, chàng trai cao lớn với mái tóc ướt sũng dựa vào đầu giường, khuôn mặt lộ vẻ khó xử, "Chị cũng biết lịch trình thi đấu gần đây của tôi bận rộn như thế nào mà. Tôi không có thời gian để đi ghi hình chương trình tạp kỹ đâu"
Dương Tiếu: “...”
Dương Tiếu: “???”
Sự tình quay ngoắt 180 độ khác xa với dự tính của Dương Tiếu. Cô thực sự không ngờ rằng Mạnh Vũ Phồn lại có thể từ chối cô! Ban đầu, cô lựa chọn tham gia [King of Rebound], ngoài việc cân nhắc về sự nghiệp, thật ra cũng có một chút tư tâm, cô hy vọng thể hiện sự xuất sắc của người yêu trước tất cả khán giả thông qua ống kính của mình.
Dương Tiếu lấy lại bình tĩnh, cố gắng du thuyết (Thời xưa gọi chính khách đi thuyết khách là du thuyết, đi đến các nước, dựa vào tài ăn nói của mình thuyết phục vua các nước áp dụng chủ trương của mình): "Vũ Phồn, kênh truyền hình vệ tinh Hoa Thành là kênh mười sao hàng đầu trong cả nước, ratings hàng năm đều ổn định nằm trong top 3 của cả nước. Toàn bộ dự án [King of Rebound] do đích thân tôi điều hành, cậu cũng biết thái độ làm việc của tôi mà, tôi không phải là người vì để được ratings cao mà tùy tiện cắt nối biên tập, tạo ra mâu thuẫn; đội ngũ của chúng tôi cũng rất đáng tin cậy. Người chịu trách nhiệm sản xuất là một đại tỷ trong giới. Chương trình quân sự mà cậu đặc biệt thích xem trước kia là do cô ấy làm đấy!"
Cô còn nói: “Về phần cậu lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc thi đấu của mình, điều này cậu có thể yên tâm. Chúng tôi và bên ban quản lý giải CBA, CUBA đều có hợp tác với nhau, lịch trình thi đấu của các cậu chúng tôi đều đã nắm được trước đó, sẽ cố gắng hết mức né lịch thi đấu của các cậu, nếu như thật sự tránh không được, tuyển thủ có ba lượt cơ hội xin nghỉ.
“Hơn nữa, không phải trước kia cậu đã nói với tôi, nếu muốn thông qua chương trình tuyển chọn của CBA, ngoại trừ việc phải có kỹ thuật vượt trội, còn phải có sự nổi tiếng nhất định hay sao? Tham gia chương trình của tôi, cậu nhất định có thể có được rất nhiều người hâm mộ!”
Dương Tiếu uốn ba tấc lưỡi, liều mạng thuyết phục Mạnh Vũ Phồn tham gia.
Một mặt, với tư cách là nhân viên của kênh truyền hình vệ tinh, cô thực sự có lòng tin vào chất lượng chương trình của mình; mặt khác, với tư cách là bạn đời của Mạnh Vũ Phồn, cô thực sự cảm thấy rằng cậu không nên bỏ lỡ cơ hội xuất đầu lộ diện tốt như vậy!!
Nghe cô nghiêm túc giải thích xong, vẻ mặt của Mạnh Vũ Phồn tỏ ra một chút dao động.
Cậu vùng vẫy đứng lên, nét mặt chăm chú nói: “Nhưng mà những lời này, vẫn chưa đủ để thuyết phục tôi...”
Dương Tiếu: “Vẫn còn chưa đủ? Vậy điều gì mới đủ?”
Mạnh Vũ Phồn: “À _ _ Chẳng hạn như một số ‘lời đề nghị khiếm nhã’*?”
* Lời đề nghị khiếm nhã (tiếng Anh: Indecent Proposed) là một bộ phim truyền hình Mỹ năm 1993 dựa trêи cuốn tiểu thuyết cùng tên của Jack Engelhard, trong đó mối quan hệ của một cặp vợ chồng bị xáo trộn bởi lời đề nghị trị giá hàng triệu đô la cho người vợ qua đêm với anh ta. Phim được đạo diễn bởi Adrian Lyne với dàn diễn viên gồm Robert Redford, Demi Moore và Woody Harrelson.
Dương Tiếu: “...”
Lông mày của chàng trai nhướng lên, nói với một giọng điệu ám chỉ: "Chị xem, hãy tưởng tượng một chút, có một nữ đạo diễn, cô ấy trong sáng, ngây thơ, nghiêm túc, ngọt ngào. Cô ấy vì để tiếp tục công việc, không thể không ngầm ủy thân cho nam khách mời độc tài, nam khách mời độc tài đầu tiên là như thế này, sau lại là như thế kia...”
Dương Tiếu cuối cùng cũng đã hiểu.
Dương Tiếu hối hận làm sao mà bây giờ cô mới hiểu ra vậy!
Cậu nhóc này vốn dĩ không có ý định từ chối cô, rõ ràng là giả vờ giả vịt cố ý làm bộ kiểu cách, đợi cô tự nhảy vào trong giỏ của cậu!!
Dương Tiếu vỗ bàn, quay vào màn ảnh nhe răng trợn mắt: “Cậu có phải là tinh trùng lên não rồi không? Tôi với cậu đang nói chuyện nghiêm túc, cậu nói những lời vô nghĩa gì với tôi vậy hả???”
Mạnh Vũ Phồn thấy chân tướng bị bại lộ, không biết xấu hổ, hùng hồn nói: “Chị là bạn gái của tôi, tôi không nói lời vô nghĩa với chị, vậy tôi nói cùng ai đây? Hay là giống các tuyển thủ khác kia, tìm người hâm mộ nha?”
“Cậu dám?!”
Mạnh Vũ Phồn đương nhiên là không dám.
Cậu rụt cổ lại, rõ ràng là một cậu con trai có chiều cao gần hai mét, dưới ánh mắt đằng đằng sát khí của Dương Tiếu vô duyên vô cớ thấp còn có một đoạn.
Cậu tủi thân lẩm bẩm: “Tôi thì bận rộn chơi bóng, chị thì bận rộn với công việc, chúng ta đã hai tuần không làm mấy động tác tình ái rồi!"
Dương Tiếu: “...”
Cô thật sự là không hiểu người trẻ tuổi làm sao mà có thể lực tốt như vậy. Cô từ sáng tới tối mệt muốn chết, trở về nhà tẩy trang xong liền kiệt sức nằm trêи giường, đừng nói chi đến sinh hoạt nam nữ, ngay cả cuộc sống bình thường của cô đều mất đi rồi.
Mà Mạnh Vũ Phồn mỗi ngày bay tới bay lui thi đấu, làm sao mà vẫn có sinh lực để nghĩ đến chuyện giường chiếu kia chứ?
Dương Tiếu hơi có chút bất đắc dĩ.
Miệng cô thì thầm: “[Nữ đạo diễn trong sáng vì công việc mà chịu khổ, thống khổ ủy thân cho nam khách mời độc tài], đây là cậu đang nghĩ đến phim AV sao? ”
“Không phải là phim!” Mạnh Vũ Phồn lập tức bày tỏ lòng trung thành, sự chung thủy của mình, “Có chị rồi, tôi làm sao có thể đi ngắm người con gái khác được kia chứ! Đây là giấc mơ mỗi đêm của tôi đấy!”
“...” Dương Tiếu tự giễu cợt nói, “Tôi thật sự cảm ơn cậu đó, ban ngày tôi đi làm còn chưa đủ, tối đến còn phải đến tăng ca trong giấc mơ của cậu nữa.”
Hai người ngăn cách bởi màn hình gọi video lại còn nói những lời sặc mùi thuốc súng, hơn nửa tháng nay Mạnh Vũ Phồn đã không cùng cô thân thiết, bây giờ chỉ liếc nhìn cô một cái, liền đã khô khan tới mức muốn nổ tung rồi.
Dương Tiếu thấy cậu biểu hiện thất vọng vì chuyện sinh hoạt nam nữ, vừa thương vừa buồn cười.
Cô mềm lòng, nhẹ giọng nói: “Tôi phải đi tắm rồi.”
“Được rồi.” Chàng trai trong màn hình video gật đầu lưu luyến không rời, “Sáng ngày mai tôi còn có buổi huấn luyện, vậy tôi đi ngủ trước đây.”
Dương Tiếu gọi cậu lại: “Cậu ngốc à?”
“Hả?”
“Làm thế nào mà cậu vẫn không hiểu thế _ _ nữ đạo diễn trong sáng bây giờ phải quan hệ giao dịch cùng nam khách mời độc tài, cậu xác định bây giờ muốn rời sân sao?”
“_ _???!!!”
Mạnh Vũ Phồn với kinh nghiệm thực tế chiến đấu phong phú nhưng kiến thức lý thuyết vẫn chưa đủ, vào tối hôm nay đã mở ra một cánh cửa của thế giới mới.
Hóa ra, cho dù hai người mò không được nhìn không thấy, họ vẫn có thể làm như vậy...
...
Sáng sớm hôm sau, Mạnh Vũ Phồn với nét mặt rạng ngời đệ trình văn bản báo cáo cho huấn luyện viên Vũ, nói rằng cậu muốn tham gia ghi hình chương trình [King of Rebound] trong khoảng thời gian trống giữa các trận thi đấu của CUBA.
Huấn luyện viên Vũ lạnh lùng hỏi: “Cậu không phải nói cậu mẫn cảm với ống kính máy quay sao? Sao vậy, hết bệnh rồi à?”
Mạnh Vũ Phồn: “...”
Chà, cậu gặp được một thần y, tốt đến nỗi không thể tốt hơn.