Chương 272: Tất cả đều là bẫy
“Ồ? Đĩa rơi xuống đất à?” Người đàn ông thấp giọng nói một câu, sau đó nhìn về phía tôi: “Làm hỏng chuyện tốt của tôi, giết!”
Cơ thể nữ xà tinh vừa lên tiếng lúc nấy đột nhiên nổ tung, máu và thịt toạc thành ngàn mảnh rơi xuống đất chảy thành một vũng máu.
Tôi không kịp nhìn cho rõ chuyện gì đã xảy ra, tôi căn bản không hề nhìn thấy người đàn ông này ra tay như thế nào!
Quá đáng sợ! Rốt cuộc người đàn ông này là quái vật gì vậy!
Anh ta lại nhìn tôi, tôi vội vàng tránh mắt sang chỗ khác.
“Sau khi dùng thuật nhập hồn với người nào đó một lần thì người đó sẽ miễn dịch, cô gái à, cô vẫn đang sợ sao?”
Anh ta thấp giọng cười.
Ha ha, ai dám tin cơ chứ?
Người đột ông đột nhiên nắm chặt lấy vai tôi, tôi giật mình kinh hãi, chỗ anh ta nắm chính là nơi giấu hạt phong ấn, tôi vội vàng bắt lấy tay anh ta: “Anh định làm gì!”
“Sự kiên nhãn của tôi có giới hạn” Anh ta nhoẻn miệng cười, biểu cảm u tối vô cùng.
Nếu bây giờ tôi không đưa hạt phong ấn cho anh ta, vậy thì tôi và Lão Quỷ chắc chăn sẽ không thể sống sót, sau khi cân nhắc nặng nhẹ, tôi nói: “Được, nhung anh thả tôi ra đã”
Anh ta nghe vậy liền thả tôi ra, lùi về sau hai bước.
Tôi hơi kéo cổ áo ra, tháo chiếc túi nhỏ cài trên dây áo lót xuống cầm trong tay, bên trong là hạt phong ấn thật, một khi đưa cho người đàn ông này, tôi sẽ không còn vốn nữa, thời gian trôi qua cũng đã lâu, tôi chỉ có thể cầu cho đám Tống Tử Thanh đã cứu thoát được Lão Quỷ.
Tôi ném cho anh ta chiếc túi đựng hạt phong ấn, anh ta mở túi ra, cầm viên hạt nhỏ đặt trước mặt tỉ mỉ nhìn đi nhìn lại: “Hạt phong ấn, hạt phong ấn của tôi, đợi suốt ngàn năm nay cuối cùng cũng đợi được em rồi. Em trai à, em có biết anh trai nhớ em biết bao không, anh em chúng ta sắp hòa thành một thể rồi, sẽ không còn ai địch nổi chúng ta nữa, ha ha hai”
Em trai? Hòa thành một thể?
Lời người đàn ông kia nói tôi nghe không hiểu, và tôi cũng chẳng thèm bận tâm: “Đưa hạt phong ấn cho anh rồi, thế bạn của tôi đâu?”
“Muốn gặp ông ta đến vậy cơ à?”
Người đàn ông cất hạt phong ấn vào người, đánh mắt sang nhìn tôi: “Nếu đã muốn gặp ông ta đến vậy thì tôi dân cô đi gặp. Mặt Nạ!”
Theo tiếng gọi của anh ta, người đàn ông trung niên đeo mặt nạ ác quỷ bước lên phía trước vẽ trận pháp dưới nền đất, sau đó khom’ lưng trước người đàn ông kia: “Thủ lĩnh”
Người đàn ông bước vào bên trong trận pháp, anh ta gọi tôi: “Lại đây, tôi dẫn cô đi gặp ông ta”
Tôi khựng lại một lúc, sau đó chậm rãi bước tới, đứng vào vị trí chính giữa trận pháp, anh ta vấy tay, mặt nạ ác quỷ niệm chú, cảnh tượng trước mắt tôi bỗng tối sầm lại, một cơn gió lớn ập đến, tôi đưa tay che mặt theo bản năng, khi mở mắt ra, tôi đã xuất hiện bên ngoài một sơn động khác.
Người đàn ông kia và tên đeo mặt nạ ác quỷ đứng hai bên trái phải tôi, chúng tôi tới đây thông qua trận pháp đó.
Không biết Lãnh Mạch có đi theo không.
Tôi đang nghĩ thầm thì thấy người đàn ông kia đã đi vào trong hang, tôi vội vàng đuổi theo.
Cửa hang và trong hang đều có yêu quái canh giữ, thấy người đàn ông kia tới bọn chúng đều hành lễ cúi chào, áo choàng dài màu đen của anh ta lê trên mặt đất, hai người họ dẫn tôi đi thẳng vào trong. Đi tới đỉnh, phía trước là tường đá, anh ta đặt tay lên tường, bức tường thoang chốc phát sáng, sau đó nghiêng sang một bên mở ra, thì ra đây là công tắc, tôi thâm ghi nhớ trong lòng rồi chạy vào trong cùng anh ta.
Anh ta dừng lại phía trước: “Kìa, đây chính là người mà cô muốn gặp”
Tôi chạy qua đó, trong một gian nhà lao kín mít kiên cố, Lão Quỷ đang bị dây xích khóa chặt chân tay, khi nhìn thấy tôi, Lão Quỷ lập tức đứng dậy: “Cô Đồng!”
“Lão Quỷ!” Tôi bám chặt lấy cột sắt nhà giam, nhưng lại bị đánh bật trở lại, cả người ngồi thụp xuống đấy: “Đây là gì vậy?”
“Trận pháp tường, trừ phi được người thiết lập nó phá giải, nếu không bất kỳ ai cũng không thể phá được” Người đàn ông kia nhìn tôi với vẻ lười biếng: “Để đề phòng… bậc thây âm dương nào đó tới cướp ngục”
Tôi giật nảy mình: “Anh có ý gì?”
Đúng lúc ấy, bên ngoài hang đột nhiên vọng lại âm thanh nhốn nháo, tên đeo mặt nạ ác quỷ nói: “Thủ lĩnh, tất cả mọi chuyện đã theo kế hoạch, bắt được người rồi”
Bắt được người rồi?
Dự cảm bất an trong lòng tôi ngày càng mãnh liệt.
Người đàn ông kia nói với tôi: “Sắp có một bất ngờ dành cho cô”
Chẳng mấy chốc, một người bị dây thừng trói chặt bị dân vào, khi nhìn thấy người đó, tôi không thể giữ nổi bình tĩnh nữa: “Tống Tử Thanh?! Cả… các người nữa, chuyện này…
Tống Tử Thanh là một bậc thầy âm dương cực kỳ lợi hại, sợi dây thừng trói anh ta phát sáng, có một lá bùa được dán trên đó, có lẽ là cái bầy do tên mặt nạ ác quỷ gài, sao có thể như thế được, sao Tống Tử Thanh có thể bị bắt đượ!
c “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Tôi vội vàng định xông qua đó, nhưng bị người đàn ông kia bắt lấy cánh tay, tôi quay người lại giãy dụa: “Buông tay!”
Nhưng anh ta không buông, miệng cong lên cười lạnh: “Bậc thầy âm dương kiệt xuất nhất của nhà họ Tống, chào mừng anh tới đây làm khách quý, nhưng anh đến thì cứ đến, sao phải mất sức tiêu hao pháp lực trèo lên núi làm gì nhỉ?”
Nghe đến đây, tôi ngạc nhiên trừng lớn mắt: “Anh biết hết rồi sao?!”
“Không phải anh ta biết hết, mà là chúng ta bị bán đứng rồi!” Tống Tử Thanh phân nộ quát ầm lên: “Cùng chung mục tiêu cái con khỉ, chúng ta không nên tin lời mấy con yêu quái ngu dốt này mới phải!”
“Ý gì vậy?” Tôi nhìn qua đó, trên người đám ma nữ tóc dài kia không có dây thừng…
“Các người phản bội chúng tôi?!” Tôi chỉ vào mặt ma nữ tóc dài với vẻ khó tin.
Ma nữ tóc dài cúi thấp đầu xuống: “Tôi xin lỗi, chúng tôi cũng bất đắc dĩ mà thôi, thực lực của các người quá mạnh, chúng tôi không lấy được hạt phong ấn nên ban ngày chúng tôi đã trèo vào hang định cứu ông Chuyên rồi, nhưng lại bị bọn chúng bắt, bọn chúng biết chắc chắn cô sẽ mời người tới giúp đỡ, nên ra điều kiện với chúng tôi, bọn chúng đã bố trí trận pháp trong hang, chỉ cần chúng tôi lừa các cô vào núi Chu Phong thì bọn chúng sẽ thả ông Chuyên ra. Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi, bọn chúng quá mạnh, chúng tôi không thể tin các người..”
Nghe xong tôi suýt thì hộc máu: “IQ của các người có thể nhích cao thêm một tí không hả?! Các người thà tin tên thủ lĩnh giảo hoạt này cũng không bằng lòng tin tưởng chúng tôi ư? Não của các người tàn rồi à! Các người không có não àI”
Tính trăm nghìn cách cũng chẳng thể ngờ rằng kẻ bán đứng chúng tôi lại là ba tên yêu quái đần thối này!
Ma nữ tóc dài từ đầu đến cuối đều không dám nhìn tôi, cô ta nói với người đàn ông đứng bên cạnh tôi: “Chúng tôi đã bắt bọn họ lại theo yêu cầu của các người rồi, các người cũng phải thả ông Chuyên ra theo lời hẹn đi”
Người đàn ông bật cười sang sảng: “Ha ha, đúng là một trò chơi hay, con người tôi thích nhất là nhìn người khác phản bội lân nhau đấy”
“Các người đúng là ngu đến mức tôi rất muốn mổ đầu các người ra xem thử xem bên trong có phải toàn là cây cỏ hay không!” Tôi không kìm được liền quát: “Đến lúc này rồi mà vẫn còn mơ tưởng anh ta sẽ giữ lời hứa!”
Ma nữ tóc dài ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông kia: “Không phải anh muốn phản bội lời hứa đấy chứ?”
Mẹ nó, đúng là ngu đến mức tôi muốn chửi thề đến nơi rồi đây này!
“Ha ha ha, lời hứa?” Người đàn ông vừa nói vừa nhàn nhã giơ tay lên, xòe ngón tay ra nhấc bổng thân thể con đười ươi đối diện lên giữa không trung.