Lọc Truyện

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2136

Tuy nhiên, anh cũng không vạch trần cô, chỉ là cười nhẹ rồi nắm tay cô chặt hơn.

Khi hai người đến gần, dường như Nguyễn Khánh Linh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ.

Trên thực tế, lúc này người bên trong đã hét rất lâu rồi, giọng nói cũng trở nên khản đặc, dù có hét như thế nào thì tiếng hèn cũng đều khàn khàn lại khó nghe.

Không còn khí thế mười phần như lúc đầu nữa.

Suy nghĩ vừa rồi của Nguyễn Khánh Linh lại một lần nữa hiện lên.

Người này, sẽ không thật ở chỗ này giết người diệt khẩu ch Cô lén lút liếc nhìn Phạm Nhật Minh một cái, lại cảm thấy anh không giống người có thể làm ra loại chuyện như vậy, nhưng bầu không khí này lại khiến cho cô cảm thấy đặc biệt u ám.

Nguyễn Khánh Linh vẫn không chịu được, theo bản năng trốn ra sau lưng người đàn ông, đồng thời năm chặt tay anh hơn, cũng không để ý sức lực như vậy có làm đau người kia không

Nhưng Phạm Nhật Minh lại rất bình tĩnh.

Nguyễn Khánh Linh rất ít khi nằm chặt tay anh như thế này, vì vậy anh không những không đau mà còn rất hưởng thụ.

Hai người cứ như vậy một trước một sau bước vào cửa của nhà xưởng. 

Nguyễn Khánh Linh từ sau lưng Phạm Nhật Minh nhìn ra, khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cô cảm thấy nhiệt độ trên người đột nhiên giảm mạnh, sống lưng cũng lạnh toát trong nháy mắt.

Kia... một con trăn lớn như vậy... nhưng lại quấn quanh trên người...

Cái này... trăn không ăn thịt người đúng không?

Nguyễn Khánh Linh sửng sốt một hồi cũng chưa phản ứng lại.

Đúng lúc này, Phạm Nhật Minh quay đầu lại, nhìn thấy bộ dáng ngẩn ngơ của cô, anh nghĩ cô bị dọa đến choáng váng rồi.

Dù sao thì hầu hết mọi người ở châu Á không biết loại trăn vàng này, phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy nó là kinh sợ cũng là điều bình thường.

Phạm Nhật Minh lại lo lắng buổi tối cô sẽ gặp ác mộng, cho nên liền dứt khoát nắm lấy cổ tay cô, kéo cô từ phía sau ôm vào lòng, dùng tay che mắt cô lại không để cho cô nhìn thấy con trăn kia nữa.

Giọng của anh dịu dàng, xoa dịu trái tim sợ hãi của cô. “Đừng sợ, đây là trăn vàng, sẽ không hại người.”

Nghe người đàn ông giải thích, cơ thể lạnh lẽo của Nguyễn Khánh Linh mới ấm lên một chút.

Sau sợ hãi ban ầu cùng kinh ngạc đi qua, lòng hiếu kỳ của cô lại nổi lên, đôi lông mi vừa cong vừa dày của cô không ngừng phe phẩy trong lòng bàn tay người đàn ông, như là lông chim nhẹ nhàng gãi vào lòng bàn tay.

Phạm Nhật Minh cảm thấy lòng bàn tay hơi ngứa, trong lòng cũng mềm mại đ không ít.

Anh kiềm chế ý muốn chạm vào lông mi của cô, ôm lấy cái đầu không an phận của cô áp vào lồng ngực anh. “Em muốn nhìn...”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT