Lọc Truyện

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2152

Tốt nhất là từ chối, thực ra Vân Minh Nguyệt một chút cũng không muốn cùng Lãnh Nhược Giai đi thử váy cưới, cô ta khó khăn lắm mới có thời gian ở riêng với Lãnh Hàn Vũ, nếu lúc này lại xen vào một Lãnh Nhược Giai thì ngăn cách biết bao.

Vì vậy, khi Lãnh Hàn Vũ đề nghị muốn kêu cả Lãnh Nhược Giai thì Vân Minh Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức đồng ý và đến kêu Lãnh Nhược Giải.

Nhưng ai mà biết được, cô ấy hôm nay lại đồng ý chứ. Trước đây không phải vẫn nhìn mình không vừa mắt Sao...

Vân Minh Nguyệt cảm thấy khó chịu trong lòng, nhưng cô †a không biểu hiện ra, ngược lại còn giả vờ vui vẻ và căn dặn Lãnh Nhược Giai một câu rằng: “Nhiệt độ bên ngoài hôm nay đã hạ xuống, hãy nhớ mặc nhiều hơn một chút đấy”

Sau khi nói xong thì cô ta trở vê bên cạnh Lãnh Hàn Vũ, rất tự nhiên khoác lấy tay của người đàn ông và cùng anh đi ra khỏi phòng của Lãnh Nhược Giai.

Lãnh Hàn Vũ vẫn từ chối sự đụng chạm của Vân Minh Nguyệt, nhưng bắt đầu từ hôm qua, anh chỉ có thể thuyết phục bản thân mình rằng cho dù là vì Lãnh Nhược Giai, hay là vì nhà họ Lãnh thì anh nhất định phải kết hôn với Vân Minh Nguyệt, cũng không thể đối xử lạnh lùng thờ ơ với cô ta giống như trước đây nữa.

Việc anh kết hôn với Vân Minh Nguyệt là một xu thế tất yếu.

Công việc kinh doanh của tập đoàn nhà học Lãnh gần đây gặp nhiều khó khăn nên chỉ có thể mượn sự giúp đỡ của các doanh nghiệp khác.

Hiện tại đối với họ mà nói, đòn bẩy lớn nhất chính là nhà họ Vân, đây cũng là lý do tại sao Lãnh Hàn Vũ lại nóng lòng kết hôn với Vân Minh Nguyệt, chỉ cần cuộc hôn nhân này được triệt để ổn thoả thì hai vợ chồng nhà họ Vân mới sẵn lòng ra tay giúp đỡ vì cô con gái.

Không cần biết lý do ngay từ đầu của anh đính hôn với Vân Minh Nguyệt là gì.

Vì cuối cùng cô ta cũng sẽ trở thành vợ của mình thì trách nhiệm làm một người chồng của anh, và cả sĩ diện và vẻ vang của mợ chủ nhà họ Lãnh, Lãnh Hàn Vũ cũng sẽ cho Vân Minh Nguyệt.

Tuy nhiên, mặc dù anh đã cùng Vân Minh Nguyệt ra khỏi phòng nhưng tâm trí của anh vẫn hướng về Lãnh Nhược Giai.

Không phải Lãnh Hàn Vũ không nhận thấy, kể từ khi Lãnh Nhược Giai tỉnh dậy cho đến khi họ rời khỏi phòng thì cô ấy từ đầu đến cuối đều không hề nhìn lấy mình dù chỉ một lần, thậm chí cũng không đưa mắt nhìn về hướng anh đang đứng.

Như thể hoàn toàn phớt lờ anh vậy.

Cũng giống như là không nhìn thấy anh vậy.

Lãnh Hàn Vũ không biết chắc Lãnh Nhược Giai rốt cuộc là ở tình trạng nào, nhưng anh có chút lơ đễnh khó hiểu, nhất là khi Vân Minh Nguyệt nói chuyện với anh, anh †hậm chí không thể nghe lọt tai một từ nào của cô ấy. Tình trạng này chưa từng xảy ra trước đây.

Lãnh Hàn Vũ nhìn lấy đôi môi đỏ mọng của người phụ nữ ở bên cạnh mở ra rồi khép lại.

Anh ngầm cau mày và rút tay của mình ra khỏi tay của Vân Minh Nguyệt và nói: “Tôi đi thay đồ”

Vân Minh Nguyệt khẽ sững sờ, rồi lập tức nở nụ cười và gật đầu để anh đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT