Lọc Truyện

Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 32

Bỗng dưng bắt gặp ánh mắt của Phạm Nhật Minh, Nguyễn Khánh Linh giật mình tỉnh giấc ngay lập tức.

Suýt chút nữa cô đã kêu lên, nhưng Phạm Nhật Minh đã nhanh tay đặt ngón tay lên môi cô, để cô không hét lên giữa đêm khuya.

“Là tôi đây.

Giọng của Phạm Nhật Minh trầm ấm và êm tai.

Nguyễn Khánh Linh mở to mắt nhìn anh một lúc lâu, lại đưa tay lên chạm vào mặt anh, cảm nhận được hơi ấm trên đầu ngón tay, rồi mới ngạc nhiên hỏi, “Sao đột nhiên anh quay trở lại rồi?”

“Em không muốn tôi quay lại sao?” Phạm Nhật Minh nhíu mày hỏi lại.

Nguyễn Khánh Linh đơ người một lúc bởi lời nói của anh, sau đó nóng lòng hỏi: “Anh đã nhận được tin nhắn mà tôi gửi chưa?”

Nhớ lại lúc cô gửi tin nhắn cho mình, có sự xa cách trong câu chữ, Phạm Nhật Minh chỉ lạnh lùng gật đầu.

“Hôm nay em đã ra ngoài à?”

Chính lúc Nguyễn Khánh Linh nghĩ rằng anh sẽ không nói thêm gì nữa, thì Phạm Nhật Minh đột nhiên lại hỏi. Cô ngơ người ra một lúc, sau đó cô đem toàn bộ sự việc xảy ra trong hôm nay kể lại cho anh từ đầu đến cuối, đương nhiên bao gồm luôn cả việc cô và Lê Tuấn đi ăn với nhau.

Nhìn dáng vẻ đáng yêu của Nguyễn Khánh Linh lúc nói chuyện, trong chốc lát, lòng Phạm Nhật Minh cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Không biết vì sao, Nguyễn Khánh Linh cứ nói mãi nói mãi, ảnh mặt của người đàn ông này khi nhìn mình, hình như không còn hung dữ như lúc đầu nữa?

Không lẽ nào, là lời nói của cô đã lấy được cảm tình từ anh? Phạm Nhật Minh nhìn cô gái bên cạnh mình say sưa, anh không nhịn được mà gõ nhẹ vào đầu cô, hỏi: “Nếu đã ghét nhà họ Nguyễn, vậy tại sao bây giờ Tập đoàn nhà họ Nguyễn gặp chuyện em lại đi giúp đỡ?”

Nguyễn Khánh Linh xoa xoa trán, giải thích: “Là vì bà nội.

“Từ nhỏ, bà đã luôn bảo vệ tôi, lại rất thương tôi. Lúc trước tôi không hiểu tại sao bà nội lại thương tôi, bây giờ tôi mới phát hiện tôi căn bản không phải người nhà họ Nguyên, nhưng bà luôn đối xử với tôi như cháu gái ruột vậy, chưa từng có chút ghét bỏ nào.”

“Nếu giờ bà đã đưa ra thỉnh cầu, vì nề mặt bà, tôi đương nhiên phải giúp đỡ Tập đoàn nhà họ Nguyễn, càng huống hồ.

“ Nguyễn Khánh Linh bĩu môi, “Tập đoàn nhà họ Nguyễn là sản nghiệp do ông ngoại để lại, tôi không thể để nó bị huỷ hoại trong tay những người nhà họ Nguyễn được.

Tuy Nguyễn Khánh Linh sẽ có lúc mơ mơ hồ hồ, cũng không thể sắc sảo được như Nguyễn Khánh Nga, nhưng trái tim cô luôn trong sáng như tấm gương, có thể phân biệt mọi chuyện rõ ràng.

Phạm Nhật Minh không nhịn được đưa tay lên sờ vào mặt cô, cảm giác mềm mại khiến anh bất giác giật mình.

Nhưng mà hành động bất ngờ này của anh, khiến cho Nguyễn Khánh Linh có chút bối rối, hai má của cô ửng đỏ lên dưới ánh trăng mờ ảo. Nhìn vào góc nghiêng sắc bén của người đàn ông, Nguyễn

Khánh Linh chỉ cảm thấy mặt mình càng nóng lên, cô không dám nhìn thẳng vào người đàn ông ấy nữa, tầm mắt cô bắt đầu nhìn qua nhìn lại trên không trung. Nguyễn Khánh Linh không hề biết, dáng vẻ xấu hổ của cô đều năm gọn trong tầm mắt của Phạm Nhật Minh, anh mở nhẹ khoé môi, đôi mắt như cười lên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT