Lọc Truyện

CHÚ À CƯNG CHIỀU TÔI NHÉ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1147

 

Lệ Minh Viễn ôm cô vào ngực dỗ dành nói: “Ngoan…phải biết nghe lời”

 

Tô Noãn Tâm khịt mũi, cẩn thận nói: “Không nghe lời thì chú sẽ trừng phạt tôi như thế sao?”

 

“Ừ, sẽ trừng phạt như vậy”

 

“Chú là người được dễ chịu…còn người ta đau nhức không di chuyển nổi”

 

“Ngủ đi cho khỏe” Ngày mai lại có sức lực khỏe như trâu, mạnh như hổ.

 

Cô bé này, anh đã hiểu rõ rồi.

 

Ba lần thôi mà, cô vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.

 

Không làm ảnh hưởng gì đến chuyện của anh.

 

“Ừm…này chú, sau này có thể đổi cách trừng phạt khác không?”

 

“Không mệt?”

 

“Tôi ngủ đây!”

 

Lệ Minh Viễn bị chọc tức đến bật cười.

 

Đây là bi anh dọa sợ à.

 

Nhưng cô bé này không thể trừng phạt ác quá được…

 

Anh ôm cô vào lòng, bàn tay khế vô về sau lưng cô nói: “Có nhiều loại, không nhất quyết phải mặc loại đó.”

 

“Anh Tiêu cũng nói như vậy…chị Ánh Mai nghe lời thật, vì vậy anh Tiêu không ức hiếp chị ấy, tôi không nghe lời nên bị ức hiếp, chú, tôi nghe lời là được mà, chú đừng ức hiếp người ta”

 

“Ừ, dễ bảo”

 

“Vậy sao này ra ngoài nghịch nước với chú thì có được mặc không?”

 

“Nếu ở trong không có ai thì được”

 

“Tôi chỉ mặc cho mình chú xem”

 

“Áo tắm có thể”

 

“Này tôi cũng muốn xem chú mặc quần bơi.”

 

“Ừ..” Lúc bơi, anh sẽ mặc.

 

“Vậy cũng chỉ được mặt lúc không có ai, chú không thể mặc quần bơi cho người khác xem, vì đàn ông mặc quần bơi chẳng khác gì trần truồng không mặc vậy!”

 

Lệ Minh Viễn run rẩy nói: “Rất khác nhau à?”

 

“Giống như, phụ nữ chọn tôi mặc áo tắm hai mảnh trắng trợn như không mặc đó, rất khác nhau, chú cũng không biết mặc như không mặc à” Có lý.

 

“Đồng ý với em”

 

“Nói vớ vẩn, chuyện này còn chấp nhận được!”

 

“mặt bôi thuốc chưa?”

 

“Ném thì ném đó, tôi có tránh! Tóc còn không chạm được, chú yên tâm đi, tôi tự biết bảo vệ mình! Nhưng thật ra Hứa Bảo Châu vô tội…phụt, hai con cọp cái kia mắt bị mù, thế mà cũng nhận nhầm người…cả tôi cũng thấy xấu hổ thay”

 

“Ngày mai đi xem thử?”

 

“Ông nội bảo tôi không cần để ý, ông ấy còn giúp tôi một chuyện, nói là vừa vặn có một vai diễn, sẽ giúp Hứa Bảo Châu lộ mặt, ông nội cũng là nhà sản xuất có tiếng trong giới điện ảnh, Hứa Bảo Châu cầu còn chẳng được, người này coi như may mắn”

 

“Vậy là xong.”

 

“Chú không biết là tôi lại gây họa à?”

 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT