Chương 1230
Bạch Kỳ Sương dở khóc dở cười nói: “Noãn Tâm ngốc, về sau nếu muốn đến được sàn diễn quốc tế thì phải học tiếng Anh”
.. Người ta vẫn “Cho nên em mới cố gắng như vậy đó! Cô cứ chờ đó về sau nếu em mà đến được sàn diễn quốc tế, chắc chắn em sẽ nói một câu tiếng anh lưu loát cho cô nghe, tuyệt đối không thua kém cô”
“Được, vậy cô chờ…… Mộc Nhã, cô đưa Noãn Tâm đi xuống đi”
“Dạ”
Mộc Nhã đi theo Tô Noãn Tâm cùng đi xuống, đột nhiên có chút muốn nói rồi lại thôi: “Cô Tô…”
“Sao thế Mộc Nhã?”
“Cái đó… tôi còn che giấu vài chuyện, không biết có nên nói không”
“Nếu đã nói thì cứ dứt khoát nói ra, không sao đâu Mộc Nhã, tôi với cô giáo sẽ không truyền loạn trong vòng.
“Tôi tin tưởng cô… Cái đó, lân đó Đàn Thiên Hương mang thai… sau đó xảy thai, bởi vì khoảng thời gian trước cô ấy luôn hậm hực, cơ thể kém cỏi… Lúc phẫu thuật mất rất nhiều máu, trực tiếp dẫn tới việc không thể mang thai được nữa… sở dĩ sau khi nhà chồng cô ấy phá sản xong mà cô ấy vẫn không từ bỏ, còn chấp nhận quay trở lại ngành giải trí giúp chồng mình kiếm tiền trả nợ đóa là bởi vì… Chồng cô ấy biết hết những chuyện cô ấy đã trải qua, nhưng vẫn vui vẻ kết hôn với cô ấy, cho cô ấy một ngôi nhà… sau khi cưới xong, còn đối xử với cô ấy vô cùng tốt, cô ấy mới dần dần bình phục lại…”
Tô Noãn Tâm nghe vậy không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh nói: “Trời ạ„ Thảm như vậy sao, kẻ cầm đầu khiến chồng cô ấy thành như vậy là ai?”
“Sặc… Tôi không biết, nhưng sau khi phá sản… Tôi nghi ngờ có phải là biết, làm chút gì cho nên mới phá sản… Chồng cô ấy làm công ty thực phẩm, rất có tiền, đột nhiên phá sản cũng rất là kỳ lạ”
Tô Noãn Tâm gật đầu nói: “Tôi biết rồi… Cô đi giúp cô giáo ký hợp đồng với cô ấy, giá cả không thành vấn đề… Chuyện tiền bạc các người không cần lo lắng, tôi bỏ tiền riêng”
Hai mắt Mộc Nhã đỏ ửng nói: “Cô Tô là một người tốt”
“Ay da, đừng khen tôi…. Tôi về học tiếng Anh trước đây”
“Được, cô Tô đi thong thả”
Trên đường trở về, Tô Noãn Tâm âm thầm mắng mười tám đời tổ tôn cái tên Dương gì đó.
Quả thật chính là cầm thú.
Cô suy nghĩ, gửi cho Lệ Minh Viễn một tin nhắn: “Chú ơi, chú biết Dương Trọng Lâm không?”
“Không biết”
“Sặc… Vậy chú đã nghe qua cái tên này chưa?”
“Chưa”
*“..” Cho nên không có cách nào nói chuyện.
“Em hỏi người này làm cái gì “Chính là có một vài chuyện muốn tìm hiểu rõ… Chú giúp emđược không, tìm toàn bộ tin tức về người này cho em”
“Tìm Lý Mạnh đi”
_.
Vậy thì trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Mạnh đi.
Tân suất làm việc của Lý Mạnh rất cao, chẳng mấy chốc đã gửi tất cả tài liệu về tên Dương Trọng Lâm này cho Tô Noãn Tâm.
Tổng giám đốc công ty giải trí… không còn là thái tử nữa.
Khóe miệng Tô Noãn Tâm co rút nhìn người đàn ông đầu trọc bụng bia trên ảnh…. cảm thấy sắp bị buồn nôn chết.