Lọc Truyện

CHÚ À CƯNG CHIỀU TÔI NHÉ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 1243

 

Hai người Lệ Minh Viễn và Tân Thiên bận rộn đến hơn một giờ mới kiếm được ba trăm nhân dân tệ.

 

Lệ Minh Viễn thấy thời gian đã không còn sớm, thản nhiên nói: “Được rồi đấy”

 

Nếu đi lâu quá không về cô nhóc con sẽ sốt ruột.

 

Tân Thiên gật đầu, nói: “Được, tôi cũng được rồ cách đi”

 

Nói xong rồi đi thẳng.

 

Bước chân trần trên bãi biển, chạy nhanh như bay.

 

Lệ Minh Viễi Thằng nhóc thối tha, dám chơi xấu à!

 

Nhóm nhân viên công tác: “…” Hóa ra cái người tổng giám Tân lại là người như vậy.

 

Đây chính là chương trình phát sóng trực tiếp đó… không sợ bị người khác mắng sao?

 

Đương nhiên Tân Thiên không sợ.

 

Quan hệ giữa anh ta và Lệ Minh Viễn rất tốt, những người biết họ đều hiểu có chuyện gì.

 

Trước đây anh em tốt đã từng chơi xấu nhau, có gì để mắng nữa đâu?

 

Thằng nhóc Lệ Minh Viễn cũng từng mắng anh ta rất nhiều.

 

ếp tục nghĩ Trên truyền hình quốc gia, khán giả nhìn tổng giám đốc Lệ bị chơi xấu vẫn hờ hững như vậy, bọn họ đều ôm tâm trạng xem kịch vui, không khỏi bật cười.

 

Bình luận chạy trên màn hình, tất cả đều tỏ vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.

 

Tất cả đều ngồi chờ xem tổng giám đốc Lệ sẽ làm gì tiếp theo.

 

Tân Thiên đã chạy xa rồi, có đuổi cũng không kịp nữa.

 

Mà bên kia, Tô Noãn Tâm và Lâm Xuân Mạn thấy sắc trời đã bắt đầu tối dần, không khỏi có chút lo lắng.

 

Nhưng rất nhanh Tân Thiên đã về rồi.

 

“Lâm Xuân Mạn, đi thôi.”

 

Lâm Xuân Mạn vội đứng dậy nói: “Tân Thiên, anh có kiếm được tiền không?”

 

“Có, đủ tiền bữa tối rồi, đi thôi”

 

Tô Noãn Tâm vội hỏi: “Chú nhà tôi đâu?”

 

“Chú không có tôi cũng kiếm được tiền thôi, đến giờ vẫn chưa kiếm được xu nào, cô cứ ngồi đây từ từ mà đợi.”

 

Nói xong đi luôn.

 

Lâm Xuân Mạn vội vàng vẫy tay với Tô Noãn Tâm rồi đi theo.

 

Tô Noãn Tâm khóc không ra nước mắt, lại quay về ngồi bên bờ cát.

 

Cô không tin ông chú không có Tân Thiên vẫn kiếm được tiền.

 

Nhìn vẻ mặt kia của Tân Thiên, có lẽ số tiền kiếm cùng với ông chú đã bị anh ta lừa đi mất rồi.

 

Cô có chút lo lắng đi hỏi nhân viên công tác: “Ừm, tôi có thể đi tìm chú nhà tôi không?”

 

“Được thì được, nhưng hiện giờ chúng tôi cũng không xác định được tổng giám đốc Lệ đang ở đâu”

 

“Vậy tôi từ từ tìm..”

 

“Tổng giám đốc Lệ bảo chúng tôi trông chừng cô, đừng chạy mất chứ”

 

“Mọi người cùng tôi đi tìm người, tôi sẽ không chạy mất đâu… làm ơn đi mà, tôi hơi lo lắng cho ông chú nhà tôi, anh ấy và Tân Thiên là anh em tốt, nhưng lại luôn chơi xấu nhau mấy chuyện linh tinh… Tôi sợ ông chú tôi bị anh ta chơi xỏ rồi.”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT