Chương 1326
Tân Viên nhìn người đàn ông đang quỳ một chân xuống đất, nở nụ cười quyến rũ: “Lệ Minh Viễn… Anh cũng có ngày hôm nay?”
Lệ Minh Viễn lặng lẽ nói: “Cô muốn nói cái gì?”
“Tôi muốn nói… Anh đã gặp được con đĩ Tô Noãn Tâm kia rồi, cô ta sống rất tốt… Chuyện anh hứa với tôi cũng nên thực hiện rồi?”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Ở đây”
Tân Viên lẩm bẩm đi về phía giường lớn: “Đúng, sân bãi đã chuẩn bị xong hết rồi… Anh đã nghĩ kỹ nên hầu hạ tôi như thế nào chưa?”
Lệ Minh Viễn không nói gì, nhìn thoáng qua phía giường lớn kia, thản nhiên nói: “Tôi đi khảo sát địa điểm trước xem có thích hợp không”
Nói xong anh đứng dậy đi tới, vừa đi vừa quét mắt nhìn bốn phía.
Người Tân Viên dẫn đến không hiện thân hết toàn bộ, đại bộ phận đều đã trốn đi.
Mà bốn phía xung quanh nhà kho đều trống trái, cô nhóc nhà anh căn bản không ở đây.
Tân Viên căn bản không có dẫn người tới.
Liếc qua thấy hết, Ánh mắt Lệ Minh Viễn lóe lên tia sáng lạnh, đi đến trước giường lớn rồi dừng lại.
Chiếc chân bị thương kia đột nhiên khuyu xuống, ánh mắt anh khẽ nhìn lướt qua gầm giường.
Không có.
Người của Tân Viên không trốn ở bên giường.
“Ôi trời, ai bảo các người đánh nặng như vậy, làm người ta không đi nổi rồi kìa”
Lệ Minh Viễn đứng dậy, quét nhìn cô ta một cái: “Cô chắc chắn là ở đây?”
“Tôi đã mời sẵn người quay chup, camera HĐ, anh đoán xem?”
“Anh giúp tôi cởi quần áo hay tự tôi cởi?”
Lệ Minh Viễn cảm thấy một lát nữa người của anh sẽ dẫn ba bố con nhà họ Tân tới đây, nhìn thấy Tân Viên không mặc quần áo, đoán chừng sẽ cay cả mắt.
Anh cũng không có cái đam mê như vậy.
Bởi vậy anh chỉ nói: “Tân Viên, chúng ta trò chuyện một lát đi”
“Anh muốn trò chuyện gì?”
“Tại sao lại thích tôi?”
Bị người như Tân Viên thích, chắc chắn là một ác mộng kèm buồn nôn.
Tân Viên nghe vậy không khỏi sửng sốt nói: “Anh muốn nói cái gì?”
“Chỉ hỏi mấy vấn đề thôi”
Đáy mắt Tân Viên hiện lên một tia giễu cợt nói: “Trên đời này làm gì có nhiều cái tại sao như vậy? Thích chính là thích… Lúc vừa mới mười tám tuổi, lần đầu tiên tôi đi theo phía sau Tân Thiên gặp được anh, khoảnh khắc đó tôi đã động lòng…”
“Khoảnh khắc đó, tôi đã hạ quyết tâm, sau khi tôi lớn lên, tôi muốn gả cho anh”
“Trên đời này chỉ có anh mới xứng với tôi!”
“Vậy sao?”
“Làm sao? Anh không tin?”
“Vậy cô giải thích mấy cái hình ảnh nóng bỏng của cô sao?”
“Còn không phải bởi vì anh sao?” Tân Viên tràn ngập oán khí nói: “Lúc tôi mười tám tuổi, tôi chờ anh được! Lúc tôi hai mươi ba tuổi, anh nói anh không muốn kết hôn sớm như vậy, tôi chờ dược!”
“Con mẹ nó tôi đã hai mươi tám rồi, là một người phụ nữ trưởng thành, chẳng lế tôi không có nhu cầu sinh lý sao?” Khóe môi Lệ Minh Viễn co rút: “Cần một lúc nhiều người?”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!