Chương 882: Anh chưa từng yêu đương bao giờ thì biết cái gì chứ
“Chị không có không vui.
“Mắt chị đỏ hết lên cả rồi… Haiz.
Tô Noãn Tâm khịt mũi nói: “Không sao… Từ từ sẽ tốt, trên đời này không có chuyện gì mà chị không nghĩ ra!” Bây giờ bình luận ở trên bài đăng gần như đã từ chờ tổng giám đốc Lệ giải thích thành xem trò cười.
Cảm thấy đã nửa ngày rồi mà tổng giám đốc Lê vẫn không cho một lời giải thích thích hợp, đoán chừng là sẽ không cho Tô Noãn Tâm cảm thấy bài viết này của mình giống như đang đăng một trò cười cho thiên hạ cười.
Cô lập tức xóa bài viết kia.
Minh Dao thấy vậy cũng xóa theo, còn gọi điện cho Nhiếp Hạo bảo anh ta xóa luôn.
Nhiếp Hạo gửi tin nhắn hỏi Minh Dao: “Đàn chị của em sao rồi? “Nhìn có vẻ rất là không vui.. “Cô ấy là đồ ngốc “Đàn chị vẫn đang nằm vật ra kia.”
“Lệ Minh Viễn không phải loại người như thế, cô ấy không nên nghe mấy lời người trên mạng nói, cho rằng mọi chuyện là như thế”
“Còn không phải là đàn chị bị anh Lệ chiều hư sao…
Tình tình càng ngày càng kém.”
“Người vui lòng làm hư cô ấy, tại sao phải đi làm chuyện có lỗi với cô ấy?”
“Chuyện người lớn bọn anh, trẻ em chúng em không hiểu, em chỉ biết… Nếu đã chiều chuộng người ta thì phải luôn chiều chuộng”
“Hỏi đàn chị của em xem cô ấy có uống rượu không?”
“Hå?”
“Cảnh quay ngày mai là vào buổi chiều, buổi sáng có thể ngủ nướng, nếu cô ấy muốn uống rượu thì anh sẽ bảo trợ lý đi mua đồ nướng tới, cùng cô ấy uống một chút, tránh việc buổi tối cô ấy không ngủ được. “Được, để em đi hỏi.”
“Ừ, hỏi xong thì báo lại cho tôi.”
“Đàn chị, chị muốn uống rượu không?”
Tô Noãn Tâm sửng sốt một chút nói: “Hả?”
“Nhiếp Hạo hỏi chị có muốn uống rượu không, nếu như muốn, anh ấy sẽ bảo trợ lý mua đồ nướng mang tới, rồi sang chỗ chúng ta uống một chút, tránh việc buổi tối chị ngủ không yên. “Phụt… Cũng đâu có nghiêm trọng như vậy, nhưng mà nếu uống rượu thì được! Dù sao thì chú ấy cũng mặc kệ chị, vậy thì uống đi! Bảo Nhiếp Hạo mua đi!”
“Oke, có ngay.”
Nhiếp Hạo nhận được tin nhắn trả lời thì lập tức bảo trợ lý đi ra ngoài mua, anh ta biết hai con nhóc một to một bé kia thích ăn những thứ này cho nên mua không ít Còn mua hai chai rượu trắng.
Tô Noãn Tâm cầm đầu uống một hớp rượu trắng to, cay đến mức suýt nữa chảy nước mắt.
Minh Dao vội vàng đưa cho cô một xiên thịt nướng, nói: “Đàn chị, ăn thịt đi. “Rượu này thật là cay!” Nhiếp Hạo thản nhiên nói: “Tôi để phóng viên chụp ảnh cảnh tôi đi vào phòng cô Tô Noãn Tâm không khỏi trừng mắt nói: “Hả? Tại sao!”
“Không phải cô khó chịu sao, vậy cũng phải để anh ta khó chịu một chút. “Phụt… Không cần thiết. Minh Dao trợn mắt nói: “Nhiếp Hạo, anh đừng có mà làm loạn… Nếu không may anh Lệ với đàn chị thật sự chia tay thì sao.”
Nhiếp Hạo nhíu mày nói: “Minh Dao, em phải tin, tình yêu chân chính… Là cho dù như thế nào cũng không bao giờ chia tay, nếu như mà chi tay, thì chính là do một bên không đủ kiên định… Cũng không đủ tình cảm, bây giờ không chia tay thì sau này cũng sẽ chia tay. “Anh chưa từng yêu đương bao giờ thì biết cái gì chứ?”
“Tôi quay phim cả một đời… Diễn rất nhiều nhân vật, đừng xem thường kinh nghiệm yêu đương của tôi. “Phụt. Quay phim mà cũng tỉnh à. “Tính chứ, tại sao lại không tính. “Vậy anh cứ ngồi đó mà tự sướng đi!”
Minh Dao trực tiếp lấy điện thoại di động ra chụp cho mình một tấm ảnh…
Bối cảnh là Nhiếp Hạo và Tô Noãn Tâm đang ngồi đối mặt nhau ăn xiên nướng và uống rượu.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!