Lọc Truyện

CHÚ À CƯNG CHIỀU TÔI NHÉ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 951: Có gan thì anh thử kéo em lên lầu

“Lợi hại gì đâu…Đây là do cậu chủ không chê tôi, vẫn luôn mang theo tôi bên người để chăm sóc cậu ấy nếu không tôi đã sớm lưu lạc nơi đường phố rộng lớn này rồi!”

 

“Lúc chú mấy tuổi thì thím Lý bắt đầu theo chú?”

 

“Tám tuổi hay là chín tuổi gì đó…Quên rồi. Thời gian có chút lâu rồi, khi đó, tôi còn gọi cậu chủ là cậu chủ nhỏ…Sau đó cậu chủ nhỏ cũng đã lên hai mươi. Càng lớn thì cậu chủ càng tỏ ra trầm ổn vì thế liền đổi cách gọi cậu chủ nhỏ.”

 

“Ha ha, khi còn bé chú nhà con có đẹp trai không?”

 

Thím Lý cười nói: ” Từ nhỏ đến lớn cậu chủ đã trông rất xinh đẹp…Chỉ có điều bản thân thì có chút đáng thương cũng không có người yêu thương… Trừ ông cụ, nhưng đại đa số thời điểm thì ông cụ đều đối xử với cậu ấy cực kỳ hà khắc, yêu cầu đối với cậu ấy rất cao…cậu chủ cũng phải ăn không ít đau khổ”

 

“Chú thật quá đáng thương…”

 

“Không nên thương hại cậu chủ. Đời này vận khí của cậu chủ rất tốt, tất cả đều dùng vào việc gặp được Noãn Tâm cô một cô gái khiến cậu chủ trở nên may mắn nhất trên thế giới này” Lệ Minh Viễn đi từ thang lầu xuống nghe vậy thì bước chân không khỏi ngừng một lát.

 

Là như vậy phải không?

 

Thật giống như thật sự là…

 

Những bất hạnh từ nhỏ đến sau khi gặp phải cô nhóc thì mới bắt đầu cảm thấy mình rất may mắn?

 

Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười nói: “Thím Lý, người ta nào có tốt như vậy, gặp chú mới chính là may mắn tốt nhất của con cùng mẹ con.

 

Có lẽ thím không biết trước khi con gặp được chú thì đã trải qua rất nhiều chuyện thê thảm…Trên người mẹ con mắc bệnh nan y, con ở hộp đêm làm bảo vệ cho người ta để kiếm tiền, chính là lấy mạng đi liều mạng cũng không đủ để trả tiền thuốc thang cho mẹ con…Có thể nói là rất thảm.

 

Nếu không phải có chú thì bây giờ có lẽ mẹ con con đều đã chết hết rồi. Con còn không biết hiện tại bản thân còn đang ngồi khóc ở cái góc xó xỉn nào đâu”

 

“Đó cũng không phải là bây giờ đã gặp đúng người rồi sao! Đây chính là mối nhân duyên mà ngay cả trời đất cũng tác thành không phải sao!”

 

“Ha ha ha, phải vậy không…Có thể ngay từ ban đầu thật sự có rất nhiều người đều cảm thấy con không xứng với chú!”

 

“Chuyện này cũng không phải là…Đừng nghe người khác nói. Là cậu chủ không xứng với con mới đúng”

 

Lệ Minh Viễn nghe vậy thì không khỏi mặt đen.

 

Anh không xứng với Tô Noấn Tâm?

 

Thím Lý, rốt cuộc thì thím là người của ai đây!

 

Tâng bốc Tô Noãn Tâm cũng không cần phải tân bốc đến mức đó chứ?

 

Liền nghe được giọng Tô Noãn Tâm ở đó cười đầy vui vẻ nói: “Có thật không? Thím Lý, con thật sự tốt như vậy sao?”

 

“Có, ít nhất thì tấm lòng của Noãn Tâm ấm áp như ánh mặt trời…Cuộc sống đầy rực rỡ. Chuyện cậu chủ trải qua cũng quá u ám rồi…Không đủ ánh mặt trời soi sáng. Bây giờ thì tốt rồi bị con theo sát bên cạnh soi sáng cùng sưởi ấm như vậy khiến cho cậu ấy cũng trở nên ấp áp cùng tươi sáng hơn… Thím nói cho con biết, thím đi theo cậu chủ Cố cũng đã sắp hơn hai mươi năm nhưng cũng chưa từng thấy cậu chủ cười được mấy lần.

 

Cả ngày chỉ biết treo lên gương mặt lạnh lùng…Ngay cả một chút biểu tình cũng đều không có nhưng mà tại chỉ mới ngắn ngủi có một năm mà…biểu hiện trên mặt cậu chủ thật sự rất đa dạng. Thường xuyên cười không nói…Có lúc còn biết đùa lại.

 

Thường xuyên bị người khác đùa bốn mà không biết phải làm thế nào…Cuối cùng lại lớn lên thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ”

 

Nội tâm của Lệ Minh Viễn tuyệt đối đã tan vỡ.

 

Cái gì gọi là cuối cùng lại sống thành cái bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ chứ…

 

Thiếu chút nữa thì Tô Noãn Tâm không nhịn được mà cười ra tiếng.

 

Cô chỉ cảm thấy thím Lý thật sự rất là đáng yêu.

 

Nếu chú nghe được thì đoán chừng sẽ tức chết.

 

Liền nghe thím Lý tiếp tục nói: “Bây giờ cậu chủ có Noãn Tâm ở bên cạnh ân cần hỏi han, biết nóng biết lạnh là như thế nào vì thế nên ngược lại cũng không khiến cho tôi lo lắng..

 

Ngược lại thì người tôi lo lắng chính là Lý Mạnh. Thằng nhóc này dù có khuyên như thế nào cũng không nghe…Bảo nó tìm cho tôi một cô con dâu vậy mà vẫn cứ thích liều mạng làm việc giống như anh nó… Tuổi tác của nó cùng với cậu chủ cũng không khác nhau bao nhiêu, đều đã lớn tuổi rồi.

 

Người ta cùng anh không lớn bao nhiêu, sớm con trai có…Cháu trai tôi vẫn còn không biết ở chỗ nào!

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT