Lọc Truyện

Chú À, Em Yêu Anh!

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Buổi chiều theo như đã hẹn, cô cùng anh đến nhà hàng Hoa Nhã. Lần này Vu Quân không cần đi với anh, ở lại tập đoàn trực tiếp thay anh xử lý các công việc khác cùng với Giai Kỳ.

Vẫn là cảnh tượng như cũ, mỗi lần anh xuất hiện là mỗi lần gây nên sự náo loạn. Lần này có thêm sự xuất hiện của Tư Hạ, một vẻ đẹp trong trẻo, ngọt ngào làm cho cánh đàn ông điêu đứng. Không hiểu sao Vương Ảnh Quân cảm thấy khó chịu khi thấy bọn đàn ông khác nhìn cô chằm chằm.

Anh khẽ hắng giọng rồi bảo cô đi nhanh hơn. Cả hai nhanh chóng bước vào căn phòng đã được đặt trước.

Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của anh, Lam Thành - Chủ tịch Lam Thị, chuyên về mảng giải trí, quảng cáo vui vẻ đứng lên đón tiếp. Kế bên còn có cả con gái của ông ta.

- Xin chào Vương tổng! Thật vui khi được gặp cậu! À… đây là con gái tôi - Lam Nhi\, vừa mới từ nước ngoài trở về.

- Chào Vương tổng\, rất vui được gặp anh!

Lam Nhi ta làm ra vẻ ngại ngùng, tiểu thư yếu đuối làm quen với Ảnh Quân, còn đưa tay ra bắt nhưng đổi lại là sự hờ hững lạnh nhạt của anh.

- Xin lỗi\, tôi không thích đụng chạm với phụ nữ. Để thư ký riêng của tôi bắt tay với Lam tiểu thư đây vậy! - Vừa nói anh vừa ra hiệu cho Tư Hạ. Cô đứng hình chốc lát rồi nhanh chóng làm theo lời anh.

- À… xin chào Lam tiểu thư! Tôi là Tư Hạ\, thư ký của chủ tịch!

Nhìn thấy Tư Hạ, cô ta nhanh chóng bỏ bàn tay của mình ra, gương mặt tỏ vẻ không hài lòng, vùng vằng ngồi xuống ghế của mình.

- À… thôi chỗ quen biết cả\, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện nhé! - Lam tổng lên tiếng để phá vỡ bầu không khí căng thẳng và ngượng ngùng hiện tại.

- Được rồi\, chúng ta cứ dùng bữa trước\, công việc sẽ từ từ bàn bạc.

- Được\, được\, nghe theo Vương tổng! Cậu gọi món đi nhé!

Anh không chọn món mà quay sang hỏi ý Tư Hạ, bảo cô ăn gì thì cứ chọn. Tư Hạ ngại ngùng, chỉ lắc đầu.

- Tôi dùng gì cũng được ạ\, quan trọng là Vương tổng và Lam tổng đây ạ!

- Được rồi\, hôm nay tôi mời khách\, nên để tôi chọn những món ngon đãi Vương tổng nhé!

Lam Nhi liếc nhìn về phía Ảnh Quân, bị vẻ đẹp trai, phong độ cùng cường thế của anh thu hút. Cô ta chưa gặp được ai mà đẹp đến thế, cả gương mặt góc cạnh nam tính lẫn vóc dáng cao ráo, săn chắc của anh đều không phải bàn cãi. Nhưng thái độ của anh làm cô ta có vẻ hơi thất vọng, người gì mà lại lạnh lùng, khó gần như thế. Nhưng không sao, cô ta càng thích!

Thức ăn dọn lên, cô ả lại càng thêm tức tối khi thấy sự quan tâm của anh dành cho Tư Hạ. Anh liên tục gắp đồ ăn cho cô thư ký kia, thế mà một cái nhìn cũng không dành cho cô ta.

Cô ta có cảm giác không đúng lắm, mối quan hệ của hai người không đơn giản là chủ tịch và thư ký riêng. Hơn nữa, trước nay nghe ba cô ta nói anh chua từng đưa thư ký riêng đi ăn cùng đối tác thế này. Điều này càng làm cho cô ta nghi kỵ mối quan hệ này.

Cả hai bên ăn xong, nhanh chóng bàn đến việc chính. Lam thị lần này như câu được vàng khi được Thiên Phong đồng ý hợp tác, rót vốn cho dự án xây dựng khu vui chơi của ông ta.

Bàn xong công việc, cũng đã hết giờ làm, Ảnh Quân đưa luôn Tư Hạ về nhà. Ngồi trên xe, Tư Hạ hậm hực nhớ lại ánh mắt đưa tình của vị tiểu thư Lam gia kia. Cô lại quay sang nhìn anh, hừ người gì mà lại đẹp trai không tì vết thế kia, càng nhìn càng cuốn hút, chả trách ong bướm cứ vây quanh.

- Tôi biết bản thân mình đẹp\, nhưng mà em có cần nhìn chằm chằm tôi thế không?

Giọng nói trầm ấm của anh làm cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Như kẻ cắp bị bắt quả tang, cô xấu hổ vội dời ánh mắt của mình ra khỏi anh.

- Ai mà thèm nhìn chú… tự luyến!

- Vậy sao? Tôi thì thấy em sắp chảy cả nước dãi rồi đấy!

- Chú… chú lo tập trung mà lái xe đi!

Vẫn còn có chút bực bội, cô liền giở giọng hờn dỗi với anh.

- Chú cũng đào hoa thật nhỉ? Mới hẹn gặp đi ăn có chốc lát mà làm con gái người ta liêu xiêu rồi! Chú lo mà giải thích rõ mối quan hệ giữa chúng ta đi\, không khéo cô ta lại tưởng Tư Hạ này nhờ ve vãn chú mới lên được vị trí thư ký này\, rồi lại nhìn không thuận mắt!

Nhìn gương mặt phụng phịu hờn dỗi của cô nhóc trước mặt, anh cảm thấy vô cùng buồn cười và đáng yêu. Đúng lúc xe dừng đèn đỏ, anh tiến tới áp sát vào người cô, buộc cô phải nhìn thẳng vào mình.

- Cái này… tôi có thể xem như em đang ghen không?

- Ghen? Em mới không thèm!

Tư Hạ suýt chút thì không thở nổi với hành động vừa rồi của anh, mặt bỗng chốc đỏ ửng lên nhưng vẫn cố ra vẻ ta đây không thèm quan tâm.

- Được rồi\, em không ghen\, là do tôi nghĩ nhiều!

Không hiểu sao anh lại có chút không vui và khó chịu khi nghe cô nói thế. Anh nhanh chóng trở lại tư thế lái xe. Mặc dù anh biết cô cũng rất để tâm chuyện này, nhưng cô lại tỏ thái độ như không liên quan thế kia cũng khiến anh hơi giận.

Về phía Tư Hạ, cô nghe giọng điệu trả lời của anh sao giống như đang giận lẫy cô vậy? Cô nói gì không đúng rồi sao? Đang lăn tăn suy nghĩ thì giọng anh lại cất lên trầm ấm.

- Còn nữa\, sao tôi phải giải thích với cô ta? Cô ta nghĩ thế nào là chuyện của cô ta. Em cũng không cần bận tâm. Em chỉ cần làm tốt việc của em là được!

Tư Hạ thấy thái độ thẳng thừng của anh với Lam Nhi thì vui trong lòng. Thật ra cô biết anh không hề để cô ta trong mắt, bằng chứng là anh còn chẳng thèm bắt tay cô ta, khiến cho cô ta ê mặt. Cô chỉ là thấy có chút hơi khó chịu khi thấy người con gái khác có tình ý với anh. Cô đây, lẽ nào là đang ghen thật?

Nhưng Tư Hạ cô đã hạ quyết tâm, thì cho dù có mười cô Lam tiểu thư kia đi nữa, cô cũng không màng. Chỉ cần một ngày anh chưa dắt ai ra mắt với cô, chưa công khai tình cảm với ai, thì những cô gái đơn phương tự luyến kia, cô sẽ từ từ mà loại họ ra khỏi cuộc chơi cho xem!

Cô thầm nhủ trong lòng. “Vương Ảnh Quân, chú đợi đó! Tư Hạ này nhất định khiến cho tảng băng lạnh như chú tan chảy. Bây giờ chú chưa có tình cảm cũng không sao, mưa dầm thấm lâu mà!”

Vương Ảnh Quân dừng xe trước cổng Diệp gia, lịch thiệp bước xuống mở cửa cho Tư Hạ. Vừa lúc đó, xe của Diệp Tử Sâm cũng về đến. Nhìn thấy anh, Tử Sâm vui mừng chào hỏi.

- Anh Quân\, lâu quá không gặp anh!

- Chào cậu\, Tử Sâm! Vẫn khỏe chứ?

- Em vẫn mạnh như sấm ấy! Anh đưa Tư Hạ về sao?

- Ừ lúc chiều anh dẫn theo cô ấy gặp Lam tổng. Sẵn tiện nên đưa về.

Nhìn thấy một màn chào hỏi chuyện trò giữa hai người đàn ông, Tư Hạ không chờ nổi nữa, đành lên tiếng cắt ngang. Cô cũng sẵn cớ này để mượn anh trai cô mời Ảnh Quân vào nhà chơi.

- Hai người chào hỏi đủ chưa? Định cứ đứng đây hàn huyên à?

- À đúng rồi nhỉ\, sẵn dịp anh đưa Tư Hạ về\, thì vào nhà chơi dùng cơm tối luôn!

- Có tiện không? - Ảnh Quân cảm thấy không thích hợp lắm.

- Chúng ta như anh em trong nhà\, có gì mà không tiện. Anh không vào là không nể mặt em rồi!

- Được\, vậy làm phiền cậu và hai bác Diệp rồi!

Ảnh Quân nghe Tử Sâm nói vậy cũng không tiện từ chối nữa. Cuối cùng vẫn là cùng vào nhà dùng bữa tối với Diệp gia. Tư Hạ thì có chút vui vì kế hoạch mượn tay anh trai mình đã thành công.

Danh sách truyện HOT