"Chú đừng... Đừng nhìn nữa... "dù biết cô và anh đã từng nhìn cơ thể của nhau rất nhiều lần nhưng mà cô vẫn cảm thấy rất ngại ngùng.
"Không sao... Để chú ngắm con một chút!"anh dịu dàng tiến lại gần cô
Cô ôm chặt lấy cổ anh, mặc cho đôi tay anh sờ soạng khắp tấm lưng trắng nõn của mình. Tay anh bóp nhẹ vào một bên mông khiến cô rên lên:"Hư... Chú"
"Kêu tên chú... My Nhi... "anh chưa bao giờ nghe cô kêu tên anh dù chỉ một lần, vậy mà mà đứa nhóc kia lại được cô kêu.
Hắn có chút ghen tị a~
"Nhưng... Nhưng chú... Chúng ta.. "kêu tên anh sao cô rất muốn nhưng thân phận này.
"Mau lên... Chú sẽ lắp đầy bên trong My Nhi. "
"Chú... Không được chọc cháu... Không muốn. "
"Vậy thì... "nói rồi anh định đứng dậy, khiến cho cô sợ hãi. Anh có phải giận cô rồi không?
"A.. "cô vội vã đứng dậy liền bị trượt nước, ngã nhào xuống khiến anh giật mình.
"My Nhi xin lỗi chú sai... Sai rồi... "chỉ định trêu chọc cô một chút nhưng anh làm cô đau nữa rồi.
"Chú... Chú cháu ghét chú "những giọt nước mắt li ti rơi trên mặt của cô khiến anh đau lòng vô cùng.
"Chú sẽ không bắt cháu gọi nữa, xin lỗi... Xin lỗi My Nhi... "
Thấy anh cuốn cuồn lên cô cũng hả giận liền vòng tay ôm lấy cổ anh nở nụ cười quyến rũ
"Thiên Minh... Em muốn anh... "
Anh sửng sờ một chút liền hôn lấy cô:"Tiểu Nhi tinh "
"A... Ưm... Không cần... Nha... "côn th*t của anh không ngừng thúc đẩy bên trong hoa huy*t của cô không ngừng.
"Tiểu Nhi tinh đồ dâm đãng... Chết anh mất... Ưm... "tiểu hoa huy*t bên trong của cô không ngừng cắn chặt hút lấy hết tinh dịch từ côn th*t của anh, khiến anh như điên chết mất.
"Không cần nữa.. Không muốn... "
"Nói dối. "
"Thiên Minh mau buông tha cho em... A... Ư... "đau quá, nhưng cũng sướng quá. Cô cũng chết mất
"Hai ta cùng ra nhé."
"A~~"
Ánh mắt dịu dàng của anh vẫn nhìn vào cô gái nằm trong lòng mình.
Cuộc đời anh quả thật chính là chưa bao giờ hiểu được tình yêu, nhưng nhờ có cô Lan My Nhi.
Anh biết thân phận của mình và cô là không cho phép nhưng... Mọi khó khăn phía trước anh sẽ cùng cô vượt qua không để cô phải đau khổ thêm nữa.
"Ư... "cô gái trong lòng hơi ngọ nguậy một chút, như đang muốn đổi tư thế.
"My Nhi anh rất yêu em... Rất yêu em."anh yêu cô, yêu đến sâu đậm, yêu đến bất chấp tất cả.
"Thật không? "đột nhiên cô mở miệng ngước đôi mắt mang ý cười nhìn anh.
"Thật hơn thật. "
"Em không tin. "
"Vậy để Lục Thiên Minh này cho em tin."
"A... Không muốn.. "
Tình yêu của anh và cô chỉ mãi là một bí mật không ai biết được.
Chỉ có cô và anh mới hiểu được cho nhau, anh yêu cô,cô yêu anh.
Không cần ai nghĩ gì, không cần ai nói gì, không cần ai phải biết.
Chỉ cần hai ta yêu nhau...
End
***
Cám ơn đã ủng hộ trong thời gian qua Và sẽ ra truyện mới trong thời gian sớm nhất nha
"Cô hầu của mộ thiếu "nhớ vote nhe