Chú... Tại sao chú không thích cô lại đối xử với cô như thế?
Chỉ vì một câu nói chú muốn nói với cô lại phải làm như thế với cô sao?
Nước mắt cô cứ thế mà tuôn rơi mãi không ngừng, khuôn mặt đã ướt đẫm và nhoè đi lúc nào không hay:"Chú không thích con thật sao? "
Khuôn mặt của anh đến lúc này mới thể hiện sự tội lỗi trên khuôn mặt
Anh đã làm gì với cô vậy?
Tại sao? Anh... Từ lúc nào lại đối xử như vậy với cô
Anh luôn yêu thương và chăm sóc rất tốt, không cho cô phải chịu bất cứ đau khổ cùng tổn thương nào
Vậy mà... Vì một phút nông nổi của anh mà...
Anh không hiểu tại sao mình lại làm như vậy?
Anh ghen sao? Nhưng... Tại sao lại phải ghen?
Chính anh đã bảo cô không được thích không được có bất cứ tình cảm nào đối với anh
Vậy mà khi thấy cô cười nói vui vẻ với một người con trai khác không qua được tâm đến anh, anh... Cảm thấy mất mát vô cùng
"Xin lỗi! "anh chỉ còn biết nói được hai từ này với cô, ngoài ra bây giờ anh cũng cảm thấy chính mình rất rối bời
Tay của anh đưa đến xoa nhẹ đôi môi đỏ mọng vì xưng to của cô
Tiếp sau đó là dời lên lau nước mắt cho cô,cô càng khóc anh càng đau lòng biết bao nhiêu:" My Nhi thật ra... Đối với chú... Có thể chú đã không hiểu thế nào là tình cảm gia đình, thế nào là loại tình cảm khác... Xin lỗi vì chú đã làm cho con sợ hãi."
Cô vẫn đang khóc nhưng khi nghe anh nói như vậy lại có chút mềm lòng, đưa bàn tay nhỏ nắm chặt lấy cánh tay của anh rưng rưng nói:"Cho dù như vậy... Thì con vẫn "thích " chú",chỉ lần này nữa thôi con... Con sẽ không thích chú nữa, cho nên... Chú đừng làm như vậy với con nữa,được không?"cô vẫn tìm ở anh, anh sẽ bao giờ hành động thô lỗ với cô như vậy nữa
Bởi vì cô luôn tin tưởng anh...
Anh nghe cô nói vậy chỉ cười nhẹ, trán anh khẽ tựa vào trán cô dịu dàng nói:"Chú hiểu rồi! "
Khuôn mặt của cô lại gần mặt của anh, khiến cho má cô có chút đỏ ửng, lại cười vui vẻ như lúc đầu không có chuyện gì xảy ra
"Thôi đi nấu cơm thôi nào! "
"Vâng ạ! "
Rồi anh rời khỏi trán cô định quay lưng đi vào phòng tắm thì cô gọi với theo:"Chú... À... Ừm... Hôm nay... Con ngủ với chú được không? "khi nói ra như vậy cô có chút thẹn nhưng cô vẫn muốn ngủ chung với anh nhất là ngay lúc này
Anh nghe cô nói vậy không hiểu sao mặt lại có chút nóng, trên mặt anh khẽ nổi lên những phiếm hồng nhạt nhưng chắc là cô sẽ không nhìn thấy bởi vì anh đang quay lưng về phía cô mà!
"Con... Con sẽ không làm gì đâu ạ!Cho nên... Chú.. "lời nói của cô có phần chắc nịch làm anh khẽ phì cười quay lưng lại nhìn cô, thấy cô biểu lộ khuôn mặt có vẻ rất nghiêm túc
"Con nói như một người trưởng thành vậy! Được,dù gì... Chú ngủ một mình cũng cảm thấy rất cô đơn mà! "
Cô nghe như vậy liền cười rạng rỡ, hai người nhìn nhau cười
Nụ cười của họ như báo hiệu một đều tốt đẹp sẽ xảy ra
****
Hai người thay phiên nhau người nấu cơm, người đi tắm
Cùng nhau ngồi bên bàn cơm vừa ăn, vừa nói chuyện rất vui vẻ...
"Xin lỗi vì đã làm phiền ạ! "cô vừa bước vào liền thấy anh đã nằm trên giường rất lâu, đầu khẽ tựa vào tường đang đọc sách rất chăm chú
Dù thế nào đi nữa cô vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng khi ngủ cùng anh,cho dù chuyện lúc nãy có chút... Vừa nghỉ tới mặt cô liền đỏ ửng
Thấy cô bước vào, anh cũng cất đi cuốn sách đanh đọc dang dở người khẽ nhích sang một bên chừa cho cô một phần nằm rất rộng
"Chú ơi! Con có thể nắm tay chú một chút được không? "cô đưa ra lời nói mang chút táo bạo của mình, đêm nay cô quyết làm những đều mà mình từng hòng mơ ước đối với anh... Rất lâu rồi!
An ban đầu có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn khẽ cười gật đầu tỏ vẻ đồng ý, khiến cô vui mừng
Nhẹ nhàng đặt bàn tay mình lên bàn tay to lớn của anh
Tay anh rất to lớn, dường như có thể bao trùm hết tay nhỏ nhắn của cô, hơn nữa còn rất ấm áp
Hai người nằm cạnh nhau một lúc lâu, không ai nói với ai câu nào khiến cho cô có phần ngột ngạt
Liền đưa ra một ý tưởng nhớ lại chuyện lúc nhỏ của mình và chú:"Nằm như thế này con lại nhớ lúc nhỏ ghê! Kể từ khi mẹ mất, ba nằm viện hôn mê không thể tỉnh dậy, chỉ có chú lúc nào cũng ngủ với con,khoảng thời gian ấy lúc nào con cũng mơ về những kỉ niệm vui vẻ của con và ba mẹ cả."
Cô còn nhớ rõ như in lúc ấy, một đứa bé chỉ mới chín tuổi như cô phải chịu cú sốc đau đớn này thật không thể tưởng tượng được. Lúc ấy cô đã mơ thấy mẹ cười với cô, nụ cười thật dịu dàng như anh vậy
Nhưng đến cuối cùng mẹ lại rời bỏ cô mà đi, không thể nào quay trở lại nữa:"Mẹ ơi! Đợi con con!!!! "
"My Nhi đã có chú ở đây rồi! Chú sẽ luôn bên con mà My Nhi."cũng chính vì những lời nói đầy yêu thương của anh đã làm cô vê đi nỗi buồn phần nào không còn mẹ
Cho nên...
Cô quay sang lại nhìn anh thấy anh đã ngủ từ lúc nào không hay, cô liền khẽ mỉm cười:"Cho nên... Cũng từ lúc đó chú đã chiếm vị trí đặc biệt trong lòng con, không ai có thể thay thế được. "
****
Vote và Cmt >