Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lục Khiêm ngồi cách vách hai co giật khóe miệng, nhưng ông ta biết hành động này của Hodges tương đương với việc đứng về phía ông ta, hay nói đúng hơn là không muốn đế Lè Văn Vân và bọn họ nảy sinh xung đột ờ đầy.

Õng ta gật đầu, hùa theo: “Đương nhiên là vậy rồi, còn chuyện thằng nhóc này muốn đánh với tôi, tạm thời cậu còn chưa có tư cách này!’

Lẽ Văn Vân đứng trước mặt mọi người la hét khiến ông ta không có bậc thang leo xuống, nhưng giờ ông ta có thể mượn

cơ hội này, không chỉ thành công từ chối lời thách đâu, còn tiện tay nâng mình lên một phen.

Lê Văn Vân thấy Hodges ra mặt thì cũng chỉ cau mày chứ không nói thêm gi nữa.

Trả đao lại cho tôi.’ Lê Văn Vân mớ miệng nói.

Ngay giây kế tiếp, Hodges thình lình ném đao về phía anh. Trong mắt mọi người, cây đao như hóa thành tia sáng, chỉ chớp mât đã bay thắng tới trước mặt Lè Văn Vân, sau đó câm sâu xuống đất, ngay dưới chân anh.

Lê Văn Vân không tức giận, anh chỉ bật cười một tiếng, sau đó rút đao Phá Không lên, quét mát nhìn một vòng tất cả những người bên dưới, rồi thong thả nói: “Tiết kiệm thời gian, tất cả cùng lẽn đi!”

Lên?

Ai lên?

Bây giờ mọi người đã biết Lê Văn Vân chính là người xuất hiện năm năm trước, còn ai dám lên chứ?

‘Keng!”

Bỗng, tổ hợp ba người có thứ hạng cao nhất kia ném đao trong tay xuống đất, sau đó nói: “Chúng tôi nhận thua!”

Nói xong, ba người trực tiếp nầm thẳng xuống đất.

Thấy hành động này của ba người, những người khác cũng lần lượt học theo, ném hết vũ khí trong tay xuống đất.

Lúc này, ngay cả Lý Tương Vũ cũng không còn ý chí chiến đấu tiếp nữa.

Lúc đối phương còn ở cao cấp đã dám đánh tay đôi với siêu cấp, giờ anh đã trở thành siêu cấp, cộng thêm thời gian đã qua tận năm năm, rốt cuộc anh đã mạnh tới cỡ nào, không một ai biết được.

Hơn nữa, tuy Lục Khiêm cũng xem như là lẻn mặt được hai câu, nhưng mọi người đều biết rõ một điều, trước khi Hodges lên tiếng, Lục Khiêm cả rắm cũng không dám đánh, mà nếu đến cả Lục Khiêm cũng sợ người đang đứng trước mặt họ đây, vậy còn ai có gan khiêu khích anh chứ!

Rơi vào đường cùng, họ đành phái nhận thua, nâm rạp trên đất.

Khóe miệng Lê Văn Vân cong lên, MC đứng phía sau võ đài thờ phào một hơi, nói: ’Người chiến thâng ở nhóm c là Lê Tú, không đúng, giờ chúng ta phải gọi anh ấy là Lê Văn Thanh!”

Lẻ Văn Vân đứng trên đãi nhịn không được bĩu mỏi, nói: “Kỳ thật, cả hai tên đều sai.”

“Ù ù ù…”

Đúng lúc này, một tràng âm thanh vang dội truyền tới, ngay sau đó, mấy cây sắt bên cạnh bát đâu nối đuôi nhau di chuyển

về phía võ đài của Trường đấu thú.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT