Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Bùi Nghênh Tùng phái chết ớ chổ này.

Ba năm trước đã nhăm vào ba thế lực lớn cúa bọn họf Lảm Thiếu Hoa của Ám Ánh, giờ chỉ thiếu mỗi Demps và Bùi Nghênh Tùng thôi.

Lê Văn Vân cúi đãu, sờ đầu Elimmy nói: “Yên tâm đi, vừa lúc tôi và Lục Khiêm có chút mâu thuẫn, hôm nào tôi sẽ tấn công bọn họ, đến lúc đó sẽ chém chết thâng cháu trai này, cô có thế đế lại cách liên lạc với tôi, đến lúc đó đi cùng chúng tôi!”

Lục Khiêm dù sao cũng là Thánh chủ khu Bác, nếu thật sự muốn ra tay với ông ta, chỉ sợ sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu ở khu Bắc.

Lục Khiêm có không ít thuộc hạ đỉnh cấp, cho nên nếu có thế mượn sức một số người thì cũng có hời cho Lẻ Văn Vân.

Sâc mặt Elimmy thoáng thay đối, sau đó vui vẻ nói: ‘Thật sao?”

“Thật.” Lè Văn Vân gật đầu nói.

“Bao giờ thì đi?” Elimmy vội vàng hói: ‘Tôi lo lâng nếu đế lâu, ba

mẹ tôi sẽ…”

“Sẽ không lâu lám đâu, tằm hai ngày thôi, cô để lại phương thức liên hệ cho tôi, đồng thời cô cũng nghĩ cách mượn sức một số người bị Lục Khiêm khống chế đi, đến lúc đó đi cùng chúng ta luôn!” Lè Vãn Ván nói._________________

Elimmy gật đầu nói: “Được!*

Cô ấy đế lại cho Lê Văn Vân một số điện thoại, Lê Văn Vân lại an ủí cô ấy thêm vài câu, sau đỏ xoay người rời khỏi hậu trường.

Bởi vì trận đấu nhóm D vẩn còn đang tiến hành, cho nẽn cũng không có nhiều người xuất hiện, có điều lúc Lê Văn Vân xuất hiện, đám người Phạm Nhược Tuyết cũng đi ra.

Nhìn thấy Lê Văn Vân, mấy người bọn họ vội vàng chào đón.

Liều Ngọc nhìn Lê Van Vân, trên mặt cô ấy tràn ngập kích động.

Trong thời gian qua, cô ấy đã có thêm không ít hiếu biết về thế giới ngầm, nhưng mà Lẽ Văn Vân không cho cô ấy luyện võ, chính cô ấy cũng không định luyện võ. Cô ấy chỉ muốn thành thật trở lại Lâm Hải, sau đó sống cuộc sống của thành phần tri thức của cô ấy.

Chấng qua lúc nhìn thấy Lê Văn Vân lợi hại như vậy, trong lòng cô ấy cũng có chút kích động, dù sao, đây cũng là anh họ của

cô ấy.

“Lão đại, mẹ nó, cuối cùng anh cũng khôi phục rồi.” Cố Bạch nói: “Có phải tôi có thế hoành hành tại khu Tội Ác rồi không.”

Ánh mắt Lê Văn Vân nhìn thoáng qua ba người cố Bạch, Lý Thu và cả Trương Vãn Hà một lượt, sau đó vội ho một tiếng nói: ’Tôi phát hiện gần đây ba người có phần lười biếng đấy nhé, buổi tối, chúng ta cùng nhau luyện tập đi!’

Đám người Cố Bạch ngấn ra.

Cố Bạch chửi ầm lên: “Lão đại, mẹ nó, trước đó là anh bảo chủng tôi đánh anh đó, chúng tôi đâu có muốn. Anh đây lả ngang nhiên trá thù à!”

Hai người Trương Vãn Hà và Lý Thu liên tục phản bác.

Phạm Nhược Tuyết nhìn Lê Văn Vân, ánh mât khôi phục lại vẻ bình tĩnh ngày xưa, sự lo láng trong ánh mát cô cũng biến mất không thấy đâu nữa.

“Cậu Lê!* Ngay sau đó, một giọng nói vang lên bên cạnh bọn họ.

Lê Văn Vân quay đầu nhìn lại, phát hiện ở bẽn cạnh có một người mặc âu phục đi giày da, đeo bao tay, một tay cầm một cây gậy chống, một tay đặt mũ trước ngực mình, đang vô cùng phong độ hành lề với Lê Văn Vân: “Chủ nhân của chúng tôi mời cậu đến trang viên một chuyến.”

Người nãy Lê Văn Vân liếc mât một cái đã nhận ra, ông ta là quản gia trang viên kia cúa Eddie Hodges.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT