Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đao Ba bị Lê Vãn Vân nói cho im hần, anh ta đoạt lấy bầu rượu, rót xồng xộc vào miệng mấy ngụm, uống xong nhìn bầu rượu nhẹ hắn đi, lại được một trận đau lòng.

Thậm chí anh ta còn từng có ý định sẽ phun lại ngụm rượu lớn trong miệng vào bẵu rượu, có điều dù sao Lê Văn Vân cũng còn đang ớ bên cạnh, cho nên anh ta đành phái kiên trì nuốt xuống, sau đó nói: “Aizz, nói ra, tôi cũng nẽn cưới vợ sinh con rồi/

Dứt lời, đột nhiên sau lưng họ vang lên tiếng động cơ xe.

Bởi vì sắc trời đâ nhá nhem tối cho nên lúc đám người Lê Văn Vân xoay người lại nhìn thử, chỉ phát hiện từng ánh đèn đang chiếu về phía bọn họ bên này, chiếu sáng cả bờ cát, Lê Văn Vân nhìn thoáng qua, ướm thứ cũng phái có đến tầm 20 chiếc xe!

“Hửm?” Lê Văn Vân nhướng mày.

Ngay sau đó, anh thấy được một đám người đi về phía bọn họ, trong tay đám người nảy hoặc lả cầm theo đao, hoặc lả cầm theo kiếm, bọn họ bước từng bước đến gần bở biển, cầm đầu chính là một người đàn ông trung niên, ông ta để đầu trọc, đôi mât đỏ bừng, nhìn chầm chằm bên này, chuấn xác mà nói, là đang nhìn châm châm Lè Vãn Vân!

“Đào Lực!” Trong nháy mắt nhìn thấy người này, sâc mặt Đao Ba bỗng nhiên thay đối, anh ta vội vàng đứng lên, có chút run ray nâm chặt đao trong tay.

Đảo Lực đen mặt, đi tởi trước mặt hai người, phía sau ỏng ta là một đám người đi theo, Lê Văn Vân nhìn thoáng qua, đại khái có khoảng hai ba mươi người đỉnh cấp.

“Cậu chính là Lẽ Văn Vân đúng không, con tôi chết vi cậu?” Đào Lực đen mặt nhìn vầ phía Lê Vàn Ván hỏi.

“Ý ông nói là Đào Vân hả?” Lê Văn Vân cau mày nói: “Tại nhà hàng Mèo, anh ta muốn giết tôi, sau đó bị người của Doãn Nhu giết, không liên quan gi đến tôi.”

“Nó chính là vì giết cậu, cho nên mới chết, mà cậu, cũng nên chết rồi!” Đào Lực thản nhiên nói.

Lẽ Văn Vân vui vé, anh cười như không cười nhìn Đào Lực nói: “Cải logic nảy của ỏng nghe cũng khá thú vị đó.”

Lúc này sắc mặt Đao Ba khó coi muốn chết, anh ta bước lên một bước đứng trước mặt Lê Văn Vân nói: “Lê Văn Vân, bà nó, sao cậu lại chọc phái người này, cậu chạy mau đi, tôi giúp cậu cản một lát.’

“Tôi cản giúp cậu, cậu chạy mau đi!” Đao Ba đứng ở phía trước Lẽ Văn Ván, lớn tiếng nói.

“Anh không đánh lại ông ta đâu.” Lê Văn Vân cau mày nói.

“Hết cách rồi, ai bảo tôi là lão đại chứ!” Đao Ba cán răng nói: “Con mẹ nó, tên tiếu đệ như cậu thật không khiến người ta bớt lo mã! ’

Bàn tay câm đao của anh ta còn đang phát run, đối phương là Đào Lực, người đứng đầu thế lực lớn nhất khu Đông này, cho nên Đao Ba còn khá sợ ông ta, anh ta có cám giác… hôm nay, chí e minh phải để mạng tại nơi này rồi.

Lê Văn Vân bật cười nhìn người này, sau đó hơi giơ tay lên, vỗ một cái lên gáy Đao Ba.

“Con mẹ nó lả thắng não đánh lén tao!” Đao Ba nối giận gảo lên một tiếng, sau đó trước mắt đen sì, trực tiếp hôn mê.

“Chuyện này không liên quan gì đến anh ta!” Lê Văn Vân nhìn Đào Lực, thán nhiên nói: ‘Thá anh ta đi.’

Đào Lực kinh ngạc nhln thoáng qua Lẻ Văn Vản nói: ‘Mục tiêu của tôi vốn chỉ có cậu, loại cặn bã này thì tôi không có hứng thú.”

Nói xong, ông ta thán nhièn nói: ‘Trói cậu ta lại.”

Lê Văn Vân cúi đâu, đặt chìa khóa xe vào trong tay Đao Ba, lúc này có mấy người đi tới, dùng dây thừng trói Lê Văn Vân lại, Đào Lực đen mặt nói: “Đưa cậu ta về, con tôi đã chết, tỏi không thế đế cặu ta chết trong binh thản thế được!”

“Hết cách rồi, ai bảo tôi là lão đại chứ!” Đao Ba cán răng nói; “Con mẹ nó, tên tiếu đệ như cậu thật không khiến người ta bớt lo mà!”

Bàn tay cãm đao của anh ta còn đang phát run, đối phương là Đào Lực, người đứng đầu thế lực lớn nhất khu Đông này, cho nên Đao Ba còn khá sợ ông ta, anh ta có cám giác… hôm nay, chí e minh phái đế mạng tại nơi nảy rồi.

Lê Văn Vân bật cười nhìn người này, sau đó hơi giơ tay lên, vồ một cái lên gáy Đao Ba.

“Con mẹ nó lả thâng nào đánh lén tao!” Đao Ba nối giận gào lẻn một tiếng, sau đó trước mắt đen si, trực tiếp hỏn mê.

“Chuyện này không liên quan gì đến anh ta!” Lê Văn Vân nhìn Đào Lực, thán nhiên nói: ‘Thá anh ta đi.’

Đào Lực kinh ngạc nhìn thoảng qua Lẽ Văn Vản nói: ‘Mục tiêu của tôi vốn chỉ có cậu, loại cặn bã này thì tôi không có hứng thú.”

Nói xong, ông ta thán nhiên nói: ‘Trói cậu ta lại.”

Lê Văn Vân cúi đầu, đặt chìa khóa xe vào trong tay Đao Ba, lúc này có mấy người đi tới, dùng dây thừng trói Lê Văn Vân lại, Đào Lực đen mặt nói: “Đưa cậu ta về, con tôi đã chết, tôi không thế đế cậu ta chết trong binh thán thế được! ‘

Trong lòng Lê Van Vân có chút buồn bực, anh nghĩ bụng định chơi với đám Đào Lực một lát, cho nên cũng không phản kháng, đế mặc mấy người đè xuống trói lại, mang lên xe!

Một đoàn xe cứ thế lái vào trong thành phố!

Đại khái đi khoảng hơn một tiếng đồng hồ, Đao Ba chậm rãi tỉnh lại, anh ta nhln bờ cát trổng không, ngây người như phổng, sau đó lại nhìn chiếc chìa khóa xe trong tay, ánh mát mông lung mờ mịt, nói: “Lê Văn Vân ơi lè Lê Văn Vân, cậu lại vì bảo vệ tôi mà hy sinh chính mình, bất kế thế nào tôi cũng phái cứu câu ra!”

Anh ta cần răng, chạy tới ven đường, nhanh chóng lái xe vào trong thành phố.

Hơn một tiếng sau, xe dừng lại trước cửa nhà Lại Tuảdn, trong nháy mắt xe dừng lại, ở con phố đối diện, ông thầy tướng số lừa đảo ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn thoáng qua chiếc xe.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT