Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đúng lúc này, một thanh kiếm bay ra từ cửa sổ phía trên phòng riêng, đó là một thanh trường kiếm của kỵ sĩ, thanh trường kiếm chạm vào đao của Lê Văn Vân, trực tiếp bị nảy lên và bay ra ngoài.

Tuy nhiên, uy lực từ Thập Tự Trảm của Lê Văn Vân đã yếu đi một nửa, khí thế siêu cấp của Lục Khiêm bùng nố, cuối cùng đã chặn được đòn đánh lén của Lê Văn Vân.

Những khán giả có mặt tại hiện trường lúc này đã phấn khích trở lại.

Vốn đĩ cát bụi đã láng xuống, nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ như sẽ có một trận chiến giữa các siêu cấp. Trong lúc nhất thời, những khán giả đó cảm thấy trận này xứng đáng lầm.

Lê Văn Vân không buông tha, anh lại nâng thanh đao lên và lao về phía Lục Khiêm.

“Lê Văn Vân, sắp xong rồi. Ngày mai các người muốn thế nào, tôi không thèm quan tâm, nhưng hôm nay đến đây là ngừng. Nếu cậu muốn tiếp tục chiến đấu, để tôi là đối thủ của cậu.” Ảm thanh của Hodges vang vọng khắp trường đấu thú.

Đôi mắt Lê Văn Vân hơi nheo lại.

Trên thực tế, anh thực sự không biết Hodges đang nghĩ gì.

Nhưng nếu Hodges đã mở miệng, anh đương nhiên không nói thêm gì nữa, cất đao Vô Danh vào vỏ đao phía sau lưng, nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lục Khiêm nhẹ nói: “Để lại cái mạng chó này cho ỏng, ngày mai trở lại lấy!”

“Ai chết chưa biết chừng đâu!” Lục Khiêm chế nhạo.

Lê Văn Vân cất long cốt vào trong túi, sau đó đột nhiên ngấng đầu nói: “Tôi muốn hỏi ông một vấn đề, tại sao lại hợp tác với Hồng Nguyệt, rõ ràng ông biết phía sau Hồng Nguyệt là cái gì mà?”

Lục Khiêm sững sờ một lúc, dường như ông ta không ngờ rằng Lê Văn Vân sẽ đột nhiên hỏi mình câu này.

Õng ta hít một hơi thật sâu và nói: “Lựa chọn khác nhau mà thôi. Có người cho rằng đối mặt với những thứ phía sau Hồng Nguyệt, chủ chiến chính là lựa chọn tốt nhất, cũng có người cho rang đầu hàng là lựa chọn tốt nhất, và tôi chọn vế sau.

Tất nhiên, cũng có những người không đưa ra lựa chọn, như Hodges.”

“Nếu khác nhau, vậy chỉ đành xung đột vũ trang.” Lê Văn Vân nhẹ giọng nói: “Ngày mai rửa cổ sạch sẽ đi!“

Lục Khiêm hừ lạnh một tiếng, xoay người bước ra ngoài.

Lê Văn Vân cũng cất đồ đạc của mình, rời khỏi sân đấu, đi về phía hậu trường, sau khi nhắc nhờ Thanh Mộc Tinh Tử một chút, Lê Văn Vân rời trường đấu thú và về nhà cùng mọi người!

Cùng lúc đó, trong phòng riêng của Hodges, Doãn Nhu đột nhiên mở cửa, nhìn thấy Hodges trong phòng, lúc này Hodges đang cau mày.

Ông ta đang suy nghĩ đến lúc ngăn cán Lê Văn Vân vừa nãy.

Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng ông ta nghĩ rang một kiếm của mình sẽ có thể chặn được Thập Tự Trảm của Lê Văn Vân, nhưng đă khiến ông ta thất vọng rồi. Lân này, ông ta chỉ làm suy yếu sức mạnh của Thập Tự Trảm một chút mà thôi. Vả lại… ông ta đã nhận ra Lê Văn Vân dường như không dùng hết sức.

Nhìn thấy Doãn Nhu đi vào phòng, ông ta ngấng đầu và cau mày hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Doãn Nhu thờ dài và nói: “Đừng giả vờ nữa, hần là ông đã biết rồi! Vê chuyện Minh Giáo khiêu chiến Lục Khiêm.’

“Bà cũng đã biết rồi, tôi đương nhiên biết.” Hodges cười đứng lên.

“Thái độ của ông như thế nào? ồng giúp ai?” Doãn Nhu hỏi.

“Giúp ai?” Hodges đứng lên nói: “Ngài Minh là Người Gác Đêm, nên tôi đương nhiên không dám làm gì Lê Văn Vân. Còn Lục Khiêm, dù sao cũng là người của khu Tội Ác, có thê’ sống sót là tốt nhất.”

Nói đến đây, ông ta thản nhiên nói: “Nhưng giữa bọn họ lại là

cục diện không chết không ngừng, vậy hãy xem ai là người xuất sâc nhất trong số họ đi!”

Doãn Nhu nghiêng đầu, nhìn Eddie Hodges nói: “Cũng có nghĩa rằng lựa chọn của ông là không giúp ai cả, đế họ tự sinh tự diệt đúng không!”

“Tôi e là vậy.” Eddie Hodges nói.

Doãn Nhu gật đầu: “Tốt nhất là như thế, nếu ông nhúng tay vào thì tỏi cũng sẽ góp tay về phía Lê Văn Vân.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT