Ông nhìn hai viện phó đã ủng hộ mình, lập một lời thề son sắt: "Đợi đến khi tôi trở thành tân viện. trưởng, tôi nhất định sẽ tiến hành cải cách Long Đằng, biến Long Đằng trở thành viện nghiên cứu có lợi nhuận cao nhất trong ngành!"
Hai viện phó còn lại gật đầu lia lịa.
“Cũng đúng, Long Đằng nên có giá trị lớn hơn nữa! Chúng ta phải mở rộng giá trị của Long Đằng!"
"Sách lược của Thu Lương Nhạc trước đây quả có
vấn đề, nếu không do vậy thì ông ta đã không làm
mất lòng nhiều đồng nghiệp như vậy! Chúng ta phải thay đổi hiện trạng của Long Đằng!”
Cả ba người họ đều không kìm được mà mặc sức tưởng tượng về tương lai sau này.
Ngay lúc này, chuông điện thoại của Lưu Khiếu Vĩ đột nhiên vang lên.
Lưu Khiếu Vĩ nhìn số điện thoại đó, ngượng ngùng
nói với hai viện phó: "Tôi đi nghe điện thoại một chút."
Sau khi ra một bên nghe điện thoại, Lưu Khiếu Vĩ vô cùng cảm kích người trong điện thoại: "Thật sự cám ơn Cố thiếu gia đã cung cấp cho tôi một tin tức
quan trọng như vậy."
Đầu dây bên kia truyền lại tiếng cười ha ha của Cố Ngôn Thừa: "Tôi cũng hy vọng ngài có thể trở thành
viện trưởng, đến lúc đó nhất định chúng ta sẽ còn
nhiều cơ hội hợp tác hơn nữa!"
Lưu Khiếu Vĩ lập tức cam đoan: “Đương nhiên là vậy rồi, đến lúc đó Long Đằng chúng tôi chắc chắn sẽ trở thành đối tác bền chặt của Cố Gia các ngài rồi!"
Hạ An Nhiên vừa mới tỉnh dậy không lâu.
Nhìn thấy Lăng Mặc ở bên cạnh trông Thu Lương Nhạc cả đêm, sợ anh không chịu nổi, cô liền kéo
anh vào phòng nghỉ ngơi.
Hạ An Nhiên vào phòng bệnh của Thu Lương Nhạc.
Sắc mặt ông vốn đã không được tốt rồi, hơn nữa nhìn có vẻ sẽ không thể tỉnh lại được nữa.
Ngồi bên giường bệnh của Thu Lương Nhạc hồi lâu, đột nhiên cô nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Hạ An Nhiên đứng dậy đi ra phòng khách.
Thấy bộ dạng hồn bay phách lạc của Cố Kì, cô cau
mày hỏi: “Sao rồi? Xảy ra chuyện gì à?"
Cố Kì đau đớn đem hết sự tình ra kể cho Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên hoàn toàn không ngờ rằng con người Lưu Khiểu Vĩ này lại có thể vô liêm sỉ đến như vậy!
Cố Kì bất lực nhìn Hạ An Nhiên: “Chị thực sự không biết phải làm như thế nào nữa! Nếu để Lưu Khiếu Vĩ kiểm soát Long Đằng, chị cảm thấy nhân phẩm của ông ta, có lẽ rất nhanh thôi ông ta sẽ biến Long Đằng thật đồ cá nhân của ông ta."
Hạ An Nhiên gật đầu: “Với thủ đoạn của ông ta hiện giờ, không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn sẽ như vậy!”
Cố Kì nắm tay thật chặt: “Đây là tâm huyết của thầy, chị thật sự không muốn nhìn thấy nó bị người ta chà đạp như vậy. Nhưng mà... hiện tại chị cũng không còn cách nào khác!"
Hạ An Nhiên cũng không muốn Long Đằng bị chà đạp.
Có điều...