Nhìn thấy Hạ An Nhiên đang tức giận ngồi một bên trên ghế sô pha, trong tay không ngừng lướt tin tức.
Sau khi thấy Lăng Mặc đến cô liền trừng mắt nhìn: "Cái cô thanh mai trúc mã đó của anh quả là khó
lường thật đấy! Mưu mô thủ đoạn giỏi quá!"
Lăng Mặc cũng là mới biết, trước đây đội giúp Hạ An Nhiên xử lí số liệu là đội của Giang Nhụy Nghiên.
Giang Nhụy Nghiên cũng thật không hổ danh là
người nhà họ Giang, làm việc thật đúng là không
làm dòng họ cô ta thất vọng.
Lăng Mặc bước đến trước mặt Hạ An Nhiên, nhéo nhéo cái má bánh bao của cô: “Anh và Giang Nhụy Nghiên không có bất kì một quan hệ gì."
Hạ An Nhiên trừng mắt: “Anh cảm thấy không có
quan hệ gì, nhưng cô ta lại đơn phương cho rằng, em với cô ta là tình địch!" Nói đoạn cô tức giận cầm điện thoại, mở ra một tin tức: “Anh xem đi, chuyện vu khống như thế này cũng có thể làm được!"
Lăng Mặc nhìn điện thoại của Hạ An Nhiên một lượt.
Đây là vài trang thư tình.
Hạ An Nhiên vô cùng căm phẫn lên án thậm tệ: "Chuyện bịa đặt như vậy mà thời gian này bị tung ra... Như thể em thật sự viết cái thứ thư tình vớ vẩn này vậy!"
vừa nói cô vừa chỉ vào nội dung của bức thư tình.
"Anh xem đi, đây là cái thể loại thư tình gì vậy, có lỗi chính tả, câu văn không mạch lạc, thậm chí còn sai cả dấu câu! Trước đây điểm môn ngữ văn của em hầu như toàn đạt điểm tuyệt đối đó anh biết không? Cái kiểu lỗi sai cho học sinh tiểu học như này sao em có thể mắc được chứ! Cho dù có muốn. vu khống em cũng không thể tìm được người nào có thành tích môn ngữ văn tốt hơn một chút để vu khống em sao!!! Hoàn toàn hạ thấp level của em rồi!"
Lăng Mặc nghe những lời giận dữ của mèo hoang nhỏ...
Vốn còn tưởng cô tức giận là vì những bức thư tình vớ vẩn đó đã bôi nhọ nhân phẩm của cô.
Nhưng hóa ra cô bực mình là vì trình độ của kẻ vu
không quá thấp?
Lăng Mặc nhắn trán, đánh giá đúng trọng điểm: Nội dung bức thư này viết qua loa có vấn đề!"
Hạ An Nhiên nghe Lăng Mặc nói liền nhìn chằm chằm: “Anh xem kĩ chưa? Em muốn nói là sai chính tả và sai dấu câu... có liên quan gì đến nội dung sao?"
Hạ An Nhiên mặt đỏ tía tai liếc nhìn bức thư tình thêm vài lần, liền bắt đầu cùng Lăng Mặc phân tích nó.
"Thật ra để đánh giá công bằng, em thấy nội dung này được viết rất tốt... Anh không thấy có cảm giác đặc biệt về hình ảnh sao?"
Sau đó cô liền mở bức thư ra bắt đầu đọc.
“Nghe nói yết hầu là vị trí nhạy cảm nhất của nam
giới, em tưởng tượng lúc hôn vào yết hầu của anh, liệu có thể kích thích bản năng nguyên thủy nhất của anh, giữa cảnh tượng nơi mộng ảo, cùng nhau ân ái hòa mình với thiên nhiên..."
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!