‘Cậu tìm tôi có việc gì?’
“Vụ việc của con trai tôi, ngài Alicia đã tra ra được gì rồi?”
Alicia đặt tách trà xuống bàn…“tôi đang cố gắng hết sức mình!”
“Đại Công Quốc của các người có quan hệ gì với họ Lục?”
Alicia mỉm cười “ba tôi cùng bác Lục là bạn thân từ thời còn trẻ đến giờ!”
Lời vừa ra khỏi miệng, Alicia liền giật mình “chết tiệt…sao mình lại lỡ miệng nói ra vậy chứ?”
“Tôi không ngờ ngài Đại Công Tước của Đại Công Quốc lại là bạn thân của trùm khủng bố!”
Alicia liền bắt sang chuyện khác “Bao giờ thì cậu mới chữa trị đôi chân của mình?”
“Khi nào con trai tôi vượt qua cơn nguy kịch”.
Thẩm Cảnh Liên lăn xe rời đi…lòng anh vô cùng rối rắm, xâu chuỗi lại bao nhiêu việc mà anh đã được thu thập, khiến cho anh không khỏi nhíu mày “Lục Dận Diễn là bạn thân của Đại Công Tước, Tích nhi lại bị ám sát trong lâu đài của Đại Công Tước…còn cả chiếc huy hiệu của tổ chức đánh thuê!”
Thẩm Cảnh Liên khựng xe lại một cách đột ngột và quay lại lâu đài…
Vừa đến đến cổng…Thẩm Cảnh Liên da phải ngỡ ngàng khi nhìn qua khe cửa “đó không phải là Lục Thiên Hoành sao?”
Một người lính gác cổng bước đến chào hỏi Thẩm Cảnh Liên một cách lịch sự.
Nhưng Thẩm Cảnh Liên phất tay ra hiệu và nhỏ giọng lên tiếng “đừng làm ồn đến họ, tôi quên chút đồ nên quay lại lấy, nhưng thôi để hôm khác tôi lấy cũng được!”
//Vâng thưa ngài!
……………
Trang Điềm Điềm vừa thấy Thẩm Cảnh Liên đến, cô liền bước đến gần anh. Mấy hôm nay cô không còn xa lánh anh nữa, cô nhẹ nhàng và chủ động đến gần anh hơn.
“Con thế nào rồi em?”
- Mọi người đang tìm ra giải pháp!
Nhìn Trang Điềm Điềm đã gầy đi và tiều tụy rất nhiều, Thẩm Cảnh Liên thấy rất đau lòng.
Lục Dận Diễn cùng Cô Tinh cũng ngồi cách đó không xa. Thẩm Cảnh Liên phóng ánh mắt sắc như dao về phía Cô Tinh.
Ánh mắt sắc lạnh đó đã khiến cho Cô Tinh phải rùng mình.
Baron hối hả bước ra…rồi lướt qua người nhà của Trang Thiên Tích rồi thẳng tiến về phía khuôn viên bệnh viện…
Cô Tinh định chạy theo Baron nhưng nghĩ lại thôi.
………………
Một ngày dài trôi qua, Cô Tinh chìm trong suy nghĩ miên man “liệu sau khi mình cứu Trang Thiên Tích thì con trai mình sẽ thế nào đây? Lần này thì chắc chắn Trang Thiên Tích sẽ không bỏ qua cho Lục Thiên Hoành”.
Cốc…
Cốc…
Tiếng gõ cửa đã kéo cho suy nghĩ miên man của Cô Tinh trở về.
Vừa mở cửa ra đã thấy bóng dáng cao to của Lục Thiên Hoành đang đứng quay lưng vào cánh cửa.
Cô Tinh vui thầm “Thiên Hoành đến thăm mình thật sao? Mình không nằm mơ ấy chứ?”
Lục Thiên Hoành lạnh lùng nhìn Cô Tinh nhưng không nói lời nào.
Cô Tinh cảm nhận được sự lạnh nhạt trên con người của con trai mình nên đành cúi mặt.
Trước giờ Lục Thiên Hoành có bao giờ thân thiện với bất kỳ một ai.
Cô Tinh khẽ thở dài rồi chào kiểu quân đội với Lục Thiên Hoành!
*Phó tư lệnh, mời cậu ngồi.
Lục Thiên Hoành ngồi xuống sofa, hai chân gác vắt vẻo.
"Phó tư lệnh sao lại đến Đại Công Quốc? Và tìm tôi có việc gì?
Lục Thiên Hoành cười lạnh “đến thăm người bạn!”
Cô Tinh không nói gì, biết Lục Thiên Hoành và Alicia chơi với nhau khá thân. Tuy thân phận cả hai đều đặc biệt, chuyện họ có quan hệ bạn bè thì không mấy người biết được.
‘Tôi nghe nói tên nghiệt chủng kia đang trúng độc rất nặng và chưa tìm ra được cách để giải độc, là thật chứ?’
*Đủ rồi Thiên Hoành!
Lục Thiên Hoành có cảm giác sợ khi nghe Cô Tinh quát lớn tên mình…“chết tiệt, mình bị gì vậy chứ?”
*Ta cảnh cáo cậu…đừng có ý đồ đen tối với cậu chủ nhỏ nữa!
‘Lúc nào bà cũng gọi tên nghiệt chủng kia là cậu chủ nhỏ…nó mang họ Trang, không phải họ Lục! Nghiệt chủng thì mãi là nghiệt chủng’.
*Cậu ta là con trai của Thẩm Cảnh Liên, không phải là nghiệt chủng.
‘Ta mặc kệ nó là con của ai…nó tuyệt đối không được phép bước chân vào họ Lục!’
*Lục Thiên Hoành…cậu…