Lọc Truyện

Cô Vợ Câm Của Tổng Tài Mặt Lạnh (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Bà Trác lặp lại lần nữa nói: “Đây quả là một ý kiến hay, ngay từ đầu hạng mục này có thể nói là do chính cô Kim đây thực hiện, hơn nữa con bé lại còn đang tìm việc, không bằng cứ ở công ty của mình trau dồi công việc cho tốt, như thế thì hai bên đều có lợi.”

Tô Khiết Quỳnh chậm rãi nhai thức ăn trong miệng, mùi vị lại nhạt như nước ốc, đến mức cô đang ăn món gì thì cô cũng nhanh chóng quên mất tiêu rồi. Vợ chồng nhà họ Phó hoàn toàn gạt cô ra bên ngoài, ngay trước mặt cô mà đẩy chồng cô đến bên cạnh mấy người phụ nữ khác, nhưng cô lại không thể ra lời nào cả. Cảm giác bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm cõi lòng có lẽ cũng chỉ như vậy mà thôi…

Trong sâu thẳm trái tim của Tô Khiết Quỳnh chỉ biết cười khổ, cô vốn nên phải làm quen với những cảnh tượng như thế này rồi, nhưng lại không thể nào làm ngơ như không hề nhìn thấy gì được. Với tay ra lấy một đôi đũa khác lại tiếp tục ăn cơm, tiếp tục ăn cái mùi vị nhạt nhẽo này vào bụng.

Phó Tử Uy đặt đũa xuống, lau lau khóe môi, ngước mắt lên nhàn nhạt nói: “Bố, con đã sắp xếp người tiếp quản hạng mục ở Tây Ban Nha rồi, hơn nữa cô Kim là người được mời tới để dạy cho Phó Minh Viễn, nếu như gia nhập vào công việc của công ty không phải sẽ gây trở ngại đến việc dạy học rồi sao?”

“Chuyện đó...” Bà Trác còn chưa nghĩ đến chuyện này, nếu như cô Kim đi làm việc ở công ty, việc học của Phó Minh Viễn sẽ bị trễ nải thì nhất định bà ta không muốn nhìn thấy điều này.

Bà ta dừng lại giây lát, xem xét nên nói như thế nào thì Phó Tử Uy nói với Kim Gia Hân: “Nếu như cô muốn vào làm việc ở công ty thì tôi có thể sắp xếp cho cô một chức vụ, chuyện đó không thành vấn đề. Dạy học cho Phó Minh Viễn hoặc làm việc ở công ty, cô Kim, tùy ý cô chọn như thế nào, tôi đều tôn trọng mong muốn của cô.”

Kim Gia Hân từng nghe nói con người của Phó Tử Uy có tính cách mạnh mẽ, thủ đoạn cứng rắn, nhưng không ngờ lời nói lại thẳng thừng như vậy, hơn nữa cô ta còn nghe ra trong lời nói của Phó Tử Uy đầy ẩn ý như muốn vạch rõ ranh giới với cô ta.

Vì điều đó, Kim Gia Hân không thể không thức thời mà miễn cưỡng gượng cười nói: “Bây giờ tôi vẫn còn đang theo học tiếng Nga, thiết nghĩ còn muốn dành thêm thời gian để tiếp tục học tập, nên tôi sẽ tiếp tục dạy học cho Phó Minh Viễn vẫn là thích hợp hơn.”

“Ừm.”

“...”

Trở về từ nhà cũ của nhà họ Phó, trong lòng Tô Khiết Quỳnh vẫn cứ u buồn sầu não, chút niềm vui khi nhận được giải thưởng toàn bộ đều mất hết. Phó Minh Viễn đã ngủ thiếp đi trong vòng tay của cô, Tô Khiết Quỳnh ôm lấy con trai mình mà trong lòng cứ nặng trĩu, giống như có một cái túi da đang treo lơ lửng, bên trong lại chứa đầy các thứ đồ, không ngừng trĩu nặng xuống.

Ban đêm, đèn của những căn nhà đều được thắp sáng nhưng không có một tia sáng nào có thể lọt vào trong mắt cô. Tài xế ở phía trước đang chạy xe rất ổn định thì Phó Tử Uy đột nhiên bảo dừng xe, tài xế lập tức dừng xe lại.

Cả người của Tô Khiết Quỳnh hơi nhào về phía trước, bình tĩnh trở lại, không hiểu mà nhìn sang Phó Tử Uy. Đang định mò kiếm cái điện thoại rồi hỏi anh muốn làm cái gì, Phó Tử Uy đã nắm lấy cổ tay cô mà nói: “Không phải em nói muốn mời tôi ăn cơm sao?”

“?” Trong mắt cô lập tức hiện lên dấu chấm hỏi, nhưng mà không phải họ vừa mới ăn cơm rồi sao.

Phó Tử Uy không quan tâm nhiều đến như vậy, bảo tài xế đưa Phó Minh Viễn về nhà, sau đó kéo cô xuống xe.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT