Lọc Truyện

Cô Vợ Câm Của Tổng Tài Mặt Lạnh (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tô Khiết Quỳnh ngây người, nhận lấy rồi nhìn thoáng một cái, đây thật sự là áo choàng ngủ cơ mà. Cô ngây ngốc nhìn người đàn ông này, tại sao xem phim còn phải mặc áo choàng ngủ?

“Yên tâm, áo choàng ngủ là áo mới, ở đây đồ mà người khác dùng qua rồi sẽ không có chuyện sử dụng lần thứ hai đâu.”

Mở cái rạp chiếu phim như thế này cũng không phải chỉ để kiếm vài đồng từ tiền vé xem phim, mỗi một chi tiết đều được chuẩn bị tỉ mỉ.

Phó Tử Uy chỉ hướng đi về phía phòng ở phía sau đầu, ý bảo cô đi vào đó. Tô Khiết Quỳnh chỉ có thể mang theo áo choàng ngủ đi tới đó, đi vào nhìn qua một cái lại phát hiện căn phòng này còn có thêm một phòng tắm.

Cô mặc áo choàng ngủ rồi đi ra, Phó Tử Uy đang nằm ở trên sô pha, bộ phim mới bắt đầu còn đang phát nhạc, là một bộ phim cũ mang hơi thở cổ xưa. Phó Tử Uy quay đầu lại nhìn, vươn tay về phía Tô Khiết Quỳnh, Tô Khiết Quỳnh đặt bàn tay nhỏ vào lòng bàn tay của anh, anh thuận thế kéo cô lại ngồi vào trong lòng.

Ánh sáng của rạp chiếu phim dần mờ đi, chỉ còn ánh sáng trên màn hình. Tô Khiết Quỳnh dựa vào lồng ngực anh, chung quanh đều yên tĩnh, còn có thể nghe được nhịp tim đập mạnh mẽ của anh, từ lúc bắt đầu là căng thẳng về sau thì thả lỏng dần.

Nhân viên phục vụ đi vào một lần, trên xe đẩy có trái cây và rượu vang đỏ cùng với một đĩa cá tuyết tinh tế.

“Buối tối em vẫn chưa ăn gì.” Anh đặt đĩa trên bàn trà để cho Tô Khiết Quỳnh ăn, sau đó tay to của anh đặt lên eo cô trông giống như đang ôm cô, nhưng ánh mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào bộ phim trước mặt.

Ngoại trừ lúc ở trên giường ra, bọn họ chưa bao giờ gần gũi nhau như vậy. Trái tim Tô Khiết Quỳnh đập thình thịch, hai má nóng bỏng, lặng lẽ liếc nhìn anh một cái. Anh thế mà biết bữa tối cô không ăn gì nhiều.

“Buổi tối có phải không được vui hay không?” Giọng nói trầm ấm đột nhiên vang lên, còn dễ nghe hơn nhiều so với giọng nói của nhân vật nam chính trong bộ phim, hơn nữa lại còn gần trong gang tấc. Tô Khiết Quỳnh đang ăn, miệng đang nhai thì dừng lại, sau đó lại cúi đầu, trái tim lập tức trầm xuống.

Ý tứ của bố mẹ chồng đã rõ ràng như vậy, thậm chí không phải chỉ là lần một lần hai, chỉ thiếu nước cầm chổi đuổi cô ra khỏi cửa nữa thôi. Tô Khiết Quỳnh siết chặt dao nĩa trong tay, cúi thấp đầu. Cô nghĩ tới sẽ rời khỏi nhà họ Phó, nhưng khi nhìn thấy Phó Minh Viễn, cô lại không làm được.

Lúc vào cửa, cô nhìn thấy con trai mình cùng người phụ nữ có khả năng trong tương lai sẽ làm mẹ của con trai cô, cô thiếu chút nữa nhịn không được xông tới ôm con trai mình lại.

Vừa rồi ăn cơm tối, lúc bọn họ cùng nhau ở trong phòng khách xem TV, bà Trác Vân Nhã lại gọi cô tới. Bọn họ đứng ở phía sau cửa của đại sảnh, bà ta chỉ vào ba người còn lại ở trong phòng khách nói với cô: “Cô xem đi, Kim Gia Hân rất thích Phó Minh Viễn, cô ta đối xử với thằng bé rất tốt, cô có thể yên tâm rồi đấy.”

Nghe những lời đó, lòng của cô rất đau. Sau lưng truyền tới cảm giác ấm áp, Tô Khiết Quỳnh quay đầu lại nhìn, Phó Tử Uy một tay ôm cô, một tay nắm lấy tay cô, đem cái nĩa cô đang cầm đưa vào miệng mình, ăn miếng gan ngỗng mà cô quên không ăn.

Anh nói: “Kim Gia Hân là khách mà thôi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT