Lọc Truyện

Cô Vợ Câm Của Tổng Tài Mặt Lạnh (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tô Khiết Quỳnh vẫn là đi theo Phó Tử Uy, lên xe của anh. Giáo viên đứng ở cửa trường học nhìn chiếc xe sang trọng đó rời khỏi, có rất nhiều người thậm chí không biết đó là xe gì, chỉ là cảm thấy loại xe đó nhìn rất đẹp mà thôi. 

“Hóa ra chồng của cô Tô có tiền như vậy.” Nhìn đến khí thế đó, lập tức biết chiếc xe kia rất đắt đỏ.

“Có thể... Chồng của cô Tô là lái xe cho ông chủ lớn nào đó?”

Nơi xa xa, bánh xe của Phó Tử Uy nghiền qua một mặt đường rạn nứt, xe xóc nảy lên, sắc mặt của anh lại đen đi một phần.

Tần Tri Châu híp mắt lại nhìn chiếc xe kia càng lúc càng xa, cảm giác mất mát luôn luôn bị ẩn giấu tại khoảnh khắc này mới dám thoáng thả ra ngoài một ít. Thì ra, cô đã kết hôn, khó trách lúc nào cũng duy trì khoảng cách với anh ta…

Phó Tử Uy nghẹn một bụng lửa giận, Tô Khiết Quỳnh cũng không có vẻ mặt tốt gì, đến nhà lập tức đi về phòng của mình. Phó Tử Uy uống một ngụm nước đá từ tủ lạnh, nước khoáng lạnh ngắt cũng không dập tắt được lửa giận của anh. Anh mở cửa phòng Tô Khiết Quỳnh ra, Tô Khiết Quỳnh đang thay quần áo, áo trên người đã cởi một nửa. Anh đột nhiên xông vào làm cô giật nảy mình, kéo lại tà áo ngay lập tức. Nhưng một cái động tác ý thức này của cô, càng thêm chọc giận Phó Tử Uy. Đối với người đàn ông của mình, ngược lại cô bắt đầu dè dặt, giữ gìn?

Anh cười lạnh một tiếng, hết sức mỉa mai nói: “Tô Khiết Quỳnh, không nhìn ra một người câm như em ngược lại có bản lĩnh quyến rũ đàn ông khác bên ngoài, khâm phục đấy.”

“Nhưng mà tốt nhất em nên hiểu rõ thân phận của chính mình, danh dự nhà họ Phó đã bị em phá hủy một lần rồi, đến bây giờ đều là trò cười của người khác. Nếu em dám chụp cắm sừng tôi, tôi chắc chắn khiến em sống không bằng chết!”

Tô Khiết Quỳnh chưa bao giờ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều nóng như lửa đốt thế này, ngay cả đôi mắt cũng nóng rát. Tròng mắt tràn đầy tơ máu, vành mắt ngấn lệ, cả người run rẩy, cô một phát kéo áo của mình ra ném ở trên mặt anh. Đúng, cô chính là đê tiện như vậy đấy, khi đó không phải anh cũng bị cô quyến rũ hay sao!

Trên người cô chỉ mặc cái áo lót, cơ thể run rẩy như là chiếc lá rụng bơ vơ trong gió lạnh không nơi nương tựa, nhưng ánh mắt cô quật cường lại làm người cảm thấy cô dường như bất khả xâm phạm.

Lông mày Phó Tử Uy nhíu chặt, đứng đối mặt nhìn cô một lúc lâu. Lại qua một lúc lâu nữa, Phó Tử Uy mặt lạnh lùng đi ra ngoài, nhưng lúc ở cửa, anh dừng lại bước chân. Một cánh cửa ngăn cách hai bên, nhưng một khắc đó, mắt Tô Khiết Quỳnh quật cường chứa nước mắt, nửa cơ thể trần trụi kia run rẩy cứ quanh quẩn ở trong đầu anh.

Sau ngày hôm đó, hai người hoàn toàn rơi vào chiến tranh lạnh, cũng chỉ có ở trước mặt Phó Minh Viễn không rành thế sự, hai người mới coi như bình thường một tí, dì Tống đi làm ở nhà họ Phó, cảm giác giống như đang đạp lên khu quân sự đầy bom, thở mạnh cũng không dám thở, đi đứng cũng phải càng nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT