Lọc Truyện

Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 3644

Trương Minh Hoàng lại chậm rãi nói tiếp: “Nếu chỉ có như thế thì dù Lâm Uyển có chết lúc đó, ba sẽ cảm kích bà ấy, chỉ cảm thấy áy náy chứ không nhớ mãi nhiều năm như vậy.”

Mặc Thành nghi hoặc, Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo yên lặng lắng nghe. Còn Quản gia Trọng ở bên cạnh thở dài một hơi.

“Lúc đó Lâm Uyển chưa chết, bị thương nặng.” Trương Minh Hoàng rất lãnh đạm, ít khi để ý tới người khác, trước nay chưa từng quan tâm tới Lâm Uyển, cũng chưa từng nghiêm túc đối đãi với bà ấy. Hiện giờ Trương Minh Hoàng cảm kích ơn cứu mạng của bà ấy, chỉ cảm thấy cứu được bà ấy là tốt rồi. Sau đó hỏi xem Lâm Uyển muốn gì, ông sẽ cố gắng bù đắp. Nhưng Lâm Uyển lại không cho ông cơ hội này, đã vậy còn sắp xếp ổn thỏa tất cả.

“Lúc đó Quỷ Vực Chi Thành dốc toàn tâm toàn lực cứu Lâm Uyển, Lâm Uyển dần tỉnh lại. Khoảng thời gian đó, bà ấy kể lại chuyện sau khi rời khỏi Quỷ Vực Chi Thành, lấy chồng rồi có một cô con gái. Bà ấy nói rất nhiều, cơ bản ba đều quên hết rồi.” Trương Minh Hoàng day day huyệt thái dương, chuyện lúc đó, hình như thật sự rất xa rồi. Khi đó Lâm Uyển nói gì hầu như đều không còn đọng lại trong ký ức của ông nữa.

“Ba và Lâm Uyển đối với những người không quan tâm, những chuyện không để ý thì đều rất lạnh nhạt.

Ba rất tò mò vì sao lúc đó Lâm Uyển lại cứu ba, bởi vì, nếu như là chuyện tương tự, ba có lẽ sẽ không để ý, nhưng Lâm Uyển lại chủ động cứu ba.”

“Lâm Uyển im lặng một hồi lâu, sau đấy nói với ba, bởi vì khi bà ấy ở Quỷ Vực Chi Thành, có một lần trèo lên hòn non bộ bị ngã, là ba đưa bà ấy về.” Trương Minh Hoàng còn nhớ, khi ông nghe Lâm Uyển nói chuyện này, phải mất rất nhiều thời gian mới nhớ ra được. Lúc đó ông chỉ cảm thấy, Lâm Uyển rất an tĩnh, không làm phiền tới ông, rất tốt. Khi thấy Lâm Uyển khóc, ông còn thầm nghĩ, đến khóc mà cũng an tĩnh như vậy, sau này sẽ càng không làm phiền ông đâu. Lâm Uyển ở thì ở đi vậy, xem như là không khí cũng được, nhưng ông vẫn đưa bà ấy về, tìm người chữa trị vết thương cho bà ấy.

Trương Minh Hoàng không để tâm tới chuyện này. Đây thật ra chỉ là sự mềm lòng ngẫu nhiên thôi, không mang theo chút tình cảm nào. Vậy mà Lâm Uyển lại nhớ mãi trong lòng, thế nên Trương Minh Hoàng không biết phải nói sao, cứ yên lặng ngồi đó. Lâm Uyển như thể nhìn ra được ông không để ý, vậy là tự cười chính mình.

“Lâm Uyển nói, chính lần giúp đỡ đó khiến bà ấy cảm thấy mình có thể sống tiếp ở Quỷ Vực Chi Thành.

Ở đây, bà ấy không còn là một người tựa như không khí, không có cảm giác tồn tại nữa. Chuyện này vẫn luôn là chỗ dựa cho bà ấy suốt quãng thời gian ăn nhờ ở đậu ở Quỷ Vực Chi Thành. Dù trong lòng vẫn tự ti như trước, nhưng không còn không có động lực sống như vậy nữa.” Lúc đó, Trương Minh Hoàng không hiểu được loại tình cảm này. Ông cảm thấy trên đời này không tồn tại thứ gì mà ông không đạt được cả.

Dù lúc đó chưa tìm thấy Đường Thấm Nhi nhưng ông vẫn luôn tin rằng nhất định một ngày nào đó sẽ tìm được.

“Suốt khoảng thời gian Lâm Uyển dưỡng thương, ba gần như chưa từng đi thăm bà ấy. Hồi nhỏ bà ấy luôn yên lặng như vậy, chỉ tập trung làm việc của mình, chẳng bao giờ nói muốn gặp hay làm phiền ba.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT