Chương 3698
Liễu Ảnh hít sâu một hơi, sau đấy chậm rãi thở ra: “Đúng vậy, tôi không có tình cảm với tổng giám đốc Tư Đồ, tôi mệt rồi, không muốn ở bên anh nữa, tôi muốn nghỉ ngơi thật tốt, muốn thăm thú thế giới bên ngoài, muốn đi du lịch, đi chụp ảnh, đi làm, muốn rất nhiều thứ, nói ra thì, chính là muốn… có thể giới của riêng mình, mà thế giới đó, không có anh.” Liễu Ảnh chỉ nhìn thoáng qua một góc mặt Tư Đồ Không, cô không muốn thấy vẻ mặt anh ta, giống như… cô không muốn thấy vẻ mặt như vậy của anh ta. Liễu Ảnh cảm thấy, vẻ mặt Tư Đồ Không hẳn là nên luôn cao ngạo không ai bì nổi, chứ không phải dằn vặt, đau khổ như lúc này. Vẻ mặt này không hợp với Tư Đồ Không chút nào.
Tư Đồ Không hoàn toàn bình tĩnh lại, trong lòng cũng nguội lạnh. Không ngờ Liễu Ảnh lại từ chối tàn nhẫn như vậy, cô nói ra cuộc sống mà cô muốn, đong đầy khao khát, mà trong những khát khao đó, không có anh ta. Liễu Ảnh hoàn toàn không muốn anh ta bước vào.
Tư Đồ Không tuyệt vọng nhìn Liễu Ảnh, từ trước tới nay, đều là anh ta tự mình đa tình, là anh ta tự cảm động, người còn lại, trước giờ chưa có bất kỳ cảm giác gì, anh ta muốn cho cô một gia đình hoàn chỉnh, một cuộc sống tốt đẹp, nhưng Liễu Ảnh lại luôn muốn rời đi, chưa bao giờ ngừng lại.
Nếu vậy, có phải sự dây dưa của anh ta với cô cũng giống như vậy không? Anh ta nghĩ, sự vấn vương khuông buông có thể khiến cô rung động. Còn đối với Liễu Ảnh, đó là phiền phức, là trói buộc, thứ cô muốn chỉ là một con dao sắc cắt đứt ràng buộc đó, cắt đứt quan hệ của hai người?
Tư Đồ Không nhìn Liễu Ảnh. Đây là người anh ta rất quen thuộc, từng ôm, từng hôn, thậm chí từng chung chăn gối bao nhiêu lần, nhưng hình như từ trước tới nay, anh ta không hề biết được, người trước mặt lại tàn nhẫn như vậy. Ngay từ đầu cô đã chưa từng động lòng, chưa từng lún sâu vào, chỉ có bản thân anh ta, một người là người trong cuộc, vui vẻ một mình, một người là người ngoài cuộc, thờ ơ lạnh lùng. Họ không hợp nhau, ngay từ đầu đã không hợp, hai người mang trong mình mục đích khác nhau, sao có thể cùng nhau đi tới cuối con đường được? Sẽ chỉ là… đồng sàng dị mộng.
Tư Đồ Không cảm giác bản thân chưa từng tỉnh táo như vậy bao giờ, tỉnh táo đến nỗi có thể nhìn rõ sự lạnh nhạt và vô tình của Liễu Ảnh.
“Thế nên, giữa chúng ta, từ trước tới giờ em chưa từng động lòng, đúng không?” Tư Đồ Không nghe được bản thân anh ta đang run rẩy hỏi. Có lẽ đây chính là chuyện tuyệt tình nhất phải không? Cô có rất nhiều chuyện muốn làm, có nhiều nơi muốn đi, có người muốn ở bên, nhưng không có gì liên quan tới anh ta, đó có thể là tình cảm gì? Sợ rằng… là không quan tâm? Là sự thờ ơ không để ý từ tận đáy lòng.
Khoảnh khắc này, Tư Đồ Không không thể tự lừa chính mình được nữa, trong lòng anh ta hiểu rõ, Liễu Ảnh quả thật không yêu anh ta, không chỉ không yêu, e là, ngay cả hận cũng không còn, thứ duy nhất còn sót lại, là sự thờ ơ.
Nhưng, đã thờ ơ rồi, giữa họ rốt cuộc còn có tình cảm gì chứ? Tư Đồ Không cười nhạo, hóa ra, thật sự là tự mình đa tình, vậy thì… phải chăng anh ta nên để Liễu Ảnh rời đi? Giữ lại thể diện cuối cùng cho họ?
Tư Đồ Không nghi hoặc, anh ta chưa từng dốc lòng trong chuyện tình cảm bao giờ, chỉ có Liễu Ảnh khiến anh ta tốn nhiều tâm tư đến thế, vậy mà lại có kết quả như vậy. Không phải không oán hận, không phải không cam tâm, chỉ là nghĩ tới lúc bắt đầu, nghĩ tới cái chết của ba Liễu Ảnh, tất cả đều có thể lý giải, nhưng… trong lòng lại không có cách nào hoàn toàn chấp nhận.
Khi một người bỏ ra tình cảm thì đều hy vọng có thể được đáp lại xứng đáng, tôi thật lòng, làm những chuyện mình muốn và có thể làm, nhưng lại không nhận được thứ bản thân muốn, trong lòng không cam tâm. Nhưng, dường như khi thật sự hiểu ra, sẽ có rất nhiều người đều lặng lẽ rời đi, không phải không để bụng mà chỉ là đã chấp nhận sự thật này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!