Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Bốn chữ thật sâu sác..
Không ai dạy cô, khi một người bị vây ở biên giới giữa cái thiện và cái ác, người đó nên làm thế nào.
‘Nhiêu đó thôi à?” Giang Ninh Phiến lạnh nhạt hỏi.
Quả nhiên, trong mẳt An Vũ Dương chỉ cỏ nhiệm vụ thôi.
“Đúng vậy.” Mục Thanh Linh trợn mát nói dối.
“Trờ về nói với anh ta, tôi không còn dây mơ rễ má gì với anh ta nữa.” Giang Ninh Phiến nhỏ giọng lạnh lùng nói.
An Vũ Dương cứu cô nên bị thương kháp người.
Cô cũng vì cứu anh ta mà không thê’ không quay vè làm vật độc chiếm của Hạng Chí Viền một lãn nữa, hai người dã huề nhau.
‘Cô thế này là bị ngủ đến mức sinh ra tình cảm rồi hả?’ Mục Thanh Linh châm chọc. Bỗng nhiên cô ta nghĩ đến một sự kiện khác: ‘Đúng rồi, hai thành viên mà An Vũ Dương phái di nằm vùng dưới tay Hạng Chí Viẻn đã mất tích.”
Đã nói là cô không muốn quan tâm đến bất kỳ chuyện gì của tổ chức AN nữa.
Giang Ninh Phiến bát đầu ãn bánh nướng áp chảo, dao nĩa vừa mới cât ra một miếng, định cho vào trong miệng. Đột nhiên cô nhớ lại vẻ mặt trầm trọng vừa ròi kia của Minh Thành…
Minh Thành nói cái gì mà bất được người rồi.
Hai thành viên của tổ chức AN cũng mất tích đúng lúc này.
Có trùng hợp như vậy không?
Chẳng lẽ…
‘Keng…”
Dao nĩa bằng bạc trong tay Giang Ninh Phiến hung hãng cầt qua đĩa trâng, phát ra tạp âm rất khó nghe.
Sác mật của cô trâng bệch.
‘Chói tai quá, cô làm gì vậy?” Mục Thanh Linh che tai mình lại. ‘Là hai thành viên nào đã mất tích?’
Giang Ninh Phiến hỏi, giọng nói của cô gần như tắc nghẽn trong cổ họng.
‘Chính là Thiệu Việt Khiêm và Vương Văn Dũng, hai người cùng đợt huấn luyện với chúng ta đó.” Mục Thanh Linh nhẹ giọng nói: “Khi ấy luyện tập leo núi, cô bị rơi xuống, không phải hai người bọn họ còn cứu cô lên sao?”
Còn không phải vì thấy bộ dạng Giang Ninh Phiến xinh đẹp, chân lại dài, cả ngày cứ vây xung quanh cô như ruồi bọ vậy.
Là bọn họ!
Mặc dù Giang Ninh Phiến bất hòa với Mục Thanh Linh, nhưng lại chẳng có mâu thuằn gì với các thành viên khác, coi như chung sống rất hài hòa.
Nhất là hai người Thiệu Việt Khiêm và Vương Văn Dũng, bọn họ đã từng trợ giúp cô, là bạn của cô.
Giang Ninh Phiến không dám nữa chân chờ nữa, cô bỏ lại dao nĩa rồi lập tức chạy ra ngoài…
Nhà họ Hạng có hơn mười căn biệt thự lớn, Giang Ninh Phiến không thế xác định được Hạng Chí Viền đang à nơi nào, cô chỉ có thê chạy đi tìm từng căn từng căn một, hỏi thăm những tên dàn em trông coi biệt thự.
Lần đầu tiên cô cảm thấy nhà họ Hạng thật sự là quá lớn.
Cô dùng hết tất cả sức lực chạy khẳp khu biệt thự, lại cảm thấy như thế không có điếm cuối vậy.
Cô không dám tưởng tượng, Hạng Chí Viẻn căm thù tố chức AN như vậy, nếu đã bât được đám người Thiệu Việt Khiêm thì sẽ thế nào.
Giang Ninh Phiến chạy đến mức hai chân điêu nóng lên.
Cuói cùng trước một cãn biệt thự có đàn em nói cho cô biết: ‘Cậu Hạng đang ở bên trong đấy chị Phiến.”
‘Cảm ơn.*
Giang Ninh Phiến nói một câu cảm ơn rồi xông thẳng vào trong.
Bên trong biệt thự có đầy đàn em, bọn họ nhln thấy Giang Ninh Phiến thl đều dồng loại cúi dầu: “Chị Phiến.”
Hiện giờ dịa vị của Giang Ninh Phiến ở nhà họ Hạng chỉ đứng sau Hạng Chí Viễn , đó đều là do Hạng Chỉ Viễn chiều chuộng mà ra.
‘Hừ, hai tên phê vật này, yếu ớt không chịu được mấy đòn.“
Giọng nói đay khinh thường cúa Minh Thành truyền đến.
Giang Ninh Phiến tiến lẽn, cô đấy đám đàn em đứng thành một vòng ra.
Một đường đi tháng vào trong, chân đạp phái một bàn tay đàm đìa máu tươi.
Giang Ninh Phiến ngơ ngác mà nhìn vẽ phía mặt đất, chỉ thấy hai thi thế bị đánh đập đến máu tươi lai láng đang nâm rạp trên đất.
Đúng là Thiệu Việt Khiêm và Vương Vãn Dũng, hai thành viên của tổ chức AN.
Bạn của cô…
Rõ ràng là mới vừa bị đánh chết, máu tươi trong miệng hai người vẫn còn đang cháy ra ngoài, dọc theo sàn nhà mà chảy đến bẽn chân cô.
Chết rồi!
Cô không đi qua đó, cô không đến kịp. Nếu vừa ròi khi cô vừa nghe thấy lời nói cúa Minh Thành đã chạy ngay đến đây, có lẽ sẽ không xảy ra tình trạng như vậy…
Tiêm Tiêm, sao em lại tới đây?”
Hạng Chí Viền vốn đang ngồi trên sô pha bâng da thật, một tay còn che mũi mình lại, không muốn ngửi thấy mùi máu tươi gay mũi kia.
Nhìn thấy Giang Ninh Phiến, anh vội vàng đứng lẽn, đi nhanh qua.
Hạng Chí Viễn vươn một tay kéo Giang Ninh Phiến vào lòng mình, bàn tay to che lại đôi mât của cô, không cho cô nhìn thấy cảnh tượng bạo lực đày máu tanh như vậy.
Tôi… tôi đến tìm anh lấy thuốc…”

Sác mặt Giang Ninh Phiến tái nhợt, cô vô lực tìm cái cớ.
Hạng Chí Viền đưa mât ra hiệu cho Minh Thành, Minh Thành lập tức quát về đám đàn em bên cạnh: ‘Đưa thi thể xuống đi!”
‘Được rồi, không có việc gl nữa.”
Hạng Chí Viẻn buông bàn tay to ra, hai tay anh đè đầu cô, hôn nhẹ lẽn trán cô, rồi lại hôn lẽn môi cô, nhìn thây ánh mẳt tràn dầy kinh hoàng của cô, anh đau lòng nói: “Bị dọa rồi há?”
Bị dọa rỗi há?
Hai người bạn hiếm hoi cúa cô bị anh đánh chết tươi, thế mà anh lại còn hỏi cô có phái bị dọa rồi không…
‘Vì sao lại giết bọn họ?” Giang Ninh Phiến rũ mât nhìn xuống mặt đất.
Trên sàn nhà vần còn lưu vết máu do kéo lê, tất cả đều nông nặc mùi máu tươi.
Là máu của bạn cô.
‘Bọn họ là người của tố chức AN, Minh Thành vừa mới điêu tra ra.“
Hạng Chí Viẻn nói.
Giọng điệu cúa anh đúng lý hợp tình cứ như thế hai người kia đều xứng đáng bị đánh chết vậy.

Danh sách truyện HOT