Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

So với Giang Ninh Phiến.

Là kiểu khuôn mặt thanh thoát, nhưng vẻ đẹp lại hoàn toàn khác.

Hạng Chí Viễn cụp mát xuống, chỉ thấy Mục Thanh Linh mặc đồng phục y tá màu tráng chỉ đủ che mông, để lộ đôi chân dài như ngọc.

Da thịt mềm mại của phụ nữ luôn là vũ khí hấp dẫn đàn ông nhất.

“Cậu Hạng, tôi không có yêu cầu gì khác, chỉ muốn có thế ờ bên anh cho đến khi Ninh Phiến trở lại.”

Hai mắt Mục Thanh Linh ngân ngấn nước, cô ta ưỡn ngực, khiến cho hai đồi núi kièu hãnh hiện ra trước mát anh.

“Tự mình cởi quần áo.”

Hạng Chí Viền nhìn sâu vào người cô ta, giọng nói lạnh lùng.

Tinh Tinh vội vàng quay đi.

“Tôi bảo cô cởi thì cởi đi.” Sâc mặt Hạng Chí Viền u ám, không nhìn ra cảm xúc, giọng nói ảm đạm: “Không phải đối với tôi không khống chế được lòng sao?”

Không cho người khác nhìn ra anh đang nghĩ gì.

“Đúng, tôi yêu cậu Hạng, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì anh.”

Mục Thanh Linh ngượng ngùng nhìn anh.

Chỉ cần cô ta có thể hoàn thành nhiệm vụ, tháng Giang Ninh Phiến một lần trước mặt An Vũ Dương, chỉ cần được An Vũ Dương coi trọng, chắng qua là một tấm màng, có thế đi vá lại.

Nghĩ vậy, Mục Thanh Linh bát đầu cởi cúc áo đồng phục y tá.

Đồng phục y tá màu trâng rơi xuống đất, nhanh chóng bị ngọn lửa bên cạnh nuốt gọn.

Hạng Chí Viền quan sát cỏ từ trên xuống dưới, trên mỏi chợt nở nụ cười giễu cợt: “Giang Ninh Phiến sáp xếp loại hàng như cô làm người thay thế cho tôi à?”

Tiếng cười của anh giống như một tảng băng lạnh buốt đập vào cơthế Mục Thanh Linh.

“Cậu Hạng…’

Mục Thanh Linh nhận ra có gì đó không đúng.

“Cô biết chân Giang Ninh Phiến dài bao nhiêu không? Cô có biết vòng eo của cô ấy mảnh mai thế nào không? Cô cỏ biết điểm nào trên cơ thể cô ấy hấp dẫn tôi nhất không?”

Hạng Chí Viền lạnh lùng ngắm cơ thê’ cô ta, trong mắt không có một tia cảm xúc.

Mục Thanh Linh cảm thấy mình giống như những món đồ trang trí bày trên tủ kính bị người ta tùy ý đánh giá.

Bị người ta chẻ bai coi thường.

“Cô nghĩ là chỉ cần phụ nữ cời hết đứng trước mặt tôi là có thể quyến rũ được Hạng Chí Viễn tôi sao?” Hạng Chí Viền cười chế nhạo.

“Cậu Hạng, tôi…”

“Nhưng nếu đó là do Giang Ninh Phiến sáp xếp, tôi nhất định sẽ khiến cho cô ấy hài lòng.” Ánh mắt của Hạng Chí Viễn hờ hững rời khỏi người cô ta, nhìn Tinh Tinh đang đứng bên cạnh: “Bảo Cô Minh Thành tìm vài tên cấp dưới đến an ủi người đàn bà cô đơn này đi.”

Cái gì?

Anh định tìm người luân phiên làm cô ta sao?

Mục Thanh Linh sợ ngây người: “Cậu Hạng, tôi không phải loại phụ nữ dế dãi, anh có thể không chạm vào tôi, nhưng…”

“Giang Ninh Phiến đi rồi.” Hạng Chí Viền quay đầu, lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô cho rằng những người có liên quan đến cô ấy đều có thê’ ở lại hưởng phúc sao?”

Đây là đã là lần thứ hai.

Không cho Giang Ninh Phiến biết tay, cô còn cho rằng người bên cạnh Hạng Chi Viễn muốn đi là đi.

Nực cười!

Hạng Chí Viễn xoay chiếc nhẫn trên tay, ánh mát so với đầu hồ ly trên nhẫn còn đáng sợ hon: “Sáp xếp cho cô ta mấy tên cường tráng chút.”

“Vâng.” Tình Tinh vội vàng gật đầu, thương cảm nhìn khuôn mặt trắng bệch vì sợ hãi của Mục Thanh Linh.

“Đừng mà….”

Mục Thanh Linh lập tức lao tới, nắm lấy tay Hạng Chí Viễn, quỳ xuống, sợ hãi nói: “Cậu Hạng, anh không thế đối xử với tôi như vậy, cũng không phải tỏi bảo Ninh Phiến đi, anh không thể đối xử với tôi như thế được…”

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT