Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chỉ là một chút Maca trên đầu kim thôi, chác là không phát tác đâu…

Ba người rời đi.

Giang Ninh Phiến đóng cửa thép lại, trong phút chốc căn phòng tạm giam rộng lớn yên tĩnh trờ lại.

Cô mới phát hiện, từ khi cô bước vào, từ đầu đến cuối Hạng Chí Viễn đều không nói một câu nào.

Giang Ninh Phiến chậm rãi quay lại.

Chỉ thấy Hạng Chí Viễn ngồi dưới đất, không còn nhìn chằm chầm đầu kim như ban nãy, lúc này anh đã đưa mát nhìn cô, đôi mât đen láy, hàng mi dài rủ xuống, ánh mắt sâu không thế lưỡng, nhìn không ra rốt cuộc anh đang nghĩ gì.

‘Tại sao anh không yêu cầu gặp tôi?”

Giang Ninh Phiến vừa lẽn tiếng, khàn giọng nói.

Anh thế mà bị ngược đãi mấy ngày liên tiếp, bị tiêm quá liều Maca vào người…

Nếu như cô không đến, anh không vượt qua được thì sao?

‘Tỏi muốn gặp em.” Giọng Hạng Chí Viễn còn khàn hơn cá cò, nhìn xuống vết thương trên người mình, tự cười bản thân, nói: “Nhưng tôi không muốn em nhìn thấy bộ dạng này của tôi.”

Gương mặt anh vần dịu dàng như trước, đẹp đến diềm lệ, khóe môi có vệt máu đỏ sầm.

Anh dựa vào tường như vậy, áo sơ mi bị kéo hết vài nút để lộ ra bờ ngực lớn.

Gợi cảm trước đây đã không còn, chỉ còn lại những vết thương đậm nhạt.

Với một hình xăm đậm màu. Khác tên cô.

Nỗi đau đớn nhất…

Giang Ninh Phiến nhìn máu nơi khóe mỏi anh, mât đảm nước.

Cô từ từ ngồi xuống trước mặt anh, tầm mắt dừng lại ở vết thương trẽn cố áo anh, một vết thương rất sâu, máu đã khô lại.

“Bọn họ không chữa trị cho anh.” Giang Ninh Phiến ngước mât, ngăn nước mât khống rơi xuống: “Tôi đi lấy hộp cứu thương.”

“Ngồi xuống.”

Giọng Hạng Chí Viễn khàn đặc.

Đang định đứng dậy rời đi.

Giang Ninh Phiến nghe vậy không chút do dự, lập tức ngồi xuống.

“Ngoan thật.” Hạng Chí viễn cưng chiều nhìn cô, vết bầm trẽn khóe môi cong lẻn một nụ cười vừa tà mị lại nhợt nhạt: “Nếu trước đây em cũng ngoan vậy thì hay biết mấy.”

Giang Ninh Phiến nghiêng mặt, muốn ngăn nước mât tuôn trào

“Bây giờ có phầi tôi nhếch nhác lám không, rất xấu?” Hạng Chí Viền nghi ngờ nhìn cô: “Nơi đáng chết này không có đến một cái gương! Tôi có bị hủy dung không?”

Anh vẫn còn tâm trạng lo láng cho gương mặt cua mình, tên tự

luyến này.

“Hủy dung hay không thì anh tự mình coi đi.” Giang Ninh Phiến nói như vậy

Hạng Chí Viền dựa vào tường, mắt lộ vé ngạc nhiên.

Sau đó, anh nhìn thấy gương mặt mình trong đôi mát của cô. Còn có vài vết thương trên mặt.

Đúng là khó coi.

Còn bấn nữa.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT