Lọc Truyện

Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế - Giang Ninh Phiến (Full)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hạng Ván Thanh đi đến trước mặt cô, nhìn từ trẽn xuống dưới, đánh giá cỏ một lượt.

“Cô gái mà đã phái tìm kiếm trong suốt mười năm ư?’

Giọng nói của Hạng Văn Thanh có chất riêng rất đặc biệt, giống như những nốt trầm của phím đàn, lộ ra sự trường thành quyến rũ.

Câu nói này là ông ta hỏi Cô Minh Thành.

‘Váng, cậu Hạng đã tim cô ta trong suốt mười năm.” Cô Minh Thành đứng ờ bẽn cạnh đáp lại với giọng cung kính.

Hạng Văn Thanh nhìn kỹ lại Giang Ninh Phiến bầng ánh mát nhìn gia súc, nhìn từ những sợi tóc của cô nhìn xuống, ánh mát tập trung trên đôi chân của cô.

Dù cho cô có mặc quẳn áo ở nhà hơi rộng thì cũng có thể nhìn thấy một đôi chân thẳng và thon dài.

“Đúng lả có một đôi chán dài.”

Giống như Hạng Văn Thanh đang nghĩ gì đó, không thế tin được mà nhìn chầm chầm vào chân của cô.

Giang Ninh Phiến lùi lại hai bước, chuẩn bị đóng cửa.

Một tên đàn em nhanh chóng bước tới và chặn cửa.

‘Tiêm Tiêm đúng không, không mời tôi vào ngồi à?” Hạng Văn Thanh mở mồm, ánh mắt mang theo sự kiêu ngạo.

Tiêm Tiêm?

Cỏ thực sự chịu không nối khi nghe ỏng ta gọi một cách thân mật như vậy, nối cả da gà.

Giang Ninh Phiến vươn tay đặt ỏ trên cửa, đôi mắt đẹp đẽ lạnh lùng nhìn ông ta, giọng nói lạnh nhạt: “Xin lối, tôi không mời người lạ.”

Nghe vậy, Hạng Văn Thanh không những không tức giận mà lại còn mỉm cười: “Người lạ? Cô suýt trở thành vợ của con trai tỏi đó.”

Cuối cùng thì Giang Ninh Phiến cũng hiếu tính cách khỏ lường không thế đoán trước được của Hạng Chí Viến đến từ đâu rồi, chính lè từ ba nuôi của anh.

Hiện tại, cô không thể đoán được ý định của Hạng Văn Thanh.

Đột nhiên một người đàn ông có thể hô mưa gọi gió trên thê giới lại chạy đến nhà cô, đòi vào nhà ngồi…

Thật buồn cười, đúng không?

“Vậy thì ông cứ coi như đơn gián là tôi không muốn mời ỏng, đi thong thả không tiễn.”

Giang Ninh Phiến nói một cách lạnh lùng.

“Cảm ơn.”

Hạng Văn Thanh nói rồi tự mình bước thẳng vào trong.

Giang Ninh Phiến không nói nên lời, ỏng giã này nghe không hiếu tiếng người à? Cám ơn cái gi?

Hạng Vãn Thanh bước vào và nhìn quanh cãn hộ của cô. ồng ta nhìn từ trần nhà đến sàn nhà, không sót một chỗ nào. Ánh mát của ông ta vẫn rất kiêu ngạo, giống như đang đi xem một

cái chuồng ngựa vậy…

“Cô lại ờ một căn như như thế này? Quá nhỏ rồi. Cùng lám thì ở đây sửa thành một cái nhà hàng ờ tầng thượng để ngám cảnh đêm.”

Sau khi xem xong, Hạng Văn Thanh ngồi xuống ghê’ sofa hình vòng cung, hai tay tùy ý đặt ờ hai bèn, giọng nói tram thấp lại rất trưởng thành: “Cỏ Minh Thành, mua lại khu này rồi sửa sang lại cho Tiêm Tiêm”

“Vâng, ông Hạng.”

Cô Minh Thành gật đẵu sau đỏ quay đầu hung dữ liếc nhìn Giang Ninh Phiến một cái.

Giang Ninh Phiến đứng dựa vào tủ ngăn kéo, lạnh lùng nhìn Hạng Vãn Thanh đang tự nhiên như ở nhà: “Tôi không quen sống trong một căn nhà mua bâng tiền bấn”

Cỏ cũng không phái một người thích cúa hiếm lạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT